Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1101






Cổ Trần thét lên một tiếng, cả bầu trời đều bị đánh rách tả tơi, lực hút mạnh mẽ xuất hiện, ầm ầm vây quay thiên phạt vô tận.

Gần như chỉ trong nháy mắt, nửa bầu trời thiên phạt đã bị hút mất, hóa thành một vòng xoáy tràn vào trong miệng Cổ Trần, bị hắn thôn phệ sạch sẽ.

Cảnh tượng đáng sợ ấy, khiến vô số tộc nhân Thiên Tinh tộc sợ ngây người, ai nấy đều trợn tròn mắt, choáng váng, đại não không hoạt động kịp.

- Hắn, hắn! Hắn hắn! Nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn rung động, hoảng sợ, trên mặt Tử Tinh Hoàng đầy hoảng sợ, hai mắt trừng lớn, thiếu chút nữa tròng mắt đã lồi ra ngoài.

Cổ Trần, vậy mà lại há nuốt thiên phạt, thiên phạt đáng sợ kia, đã sinh ra biến dị, càng ngày càng biến dị cường đại hơn, nhưng vẫn bị nuốt chửng.


Ầm ầm! Thiên phạt bạo động, giống như trời cao tức giận, một cỗ lôi quang ngũ sắc tràn ngập, bên trong hiện lên từng bóng người đáng sợ.

Đó là thiên phạt hình người, tay cầm lôi binh, được bao phủ trong lôi quang ngập trời giết xuống dưới.

Chỉ tiếc, đám thiên phạt hình người này vừa mới xông tới, đã bị một lực hút cực mạnh hút vào, cả đám tụ lại với nhau hóa thành dòng nước lũ bị Cổ Trần hút vào trong miệng, nuốt vào bụng.

Chỉ vỏn vẹn mười nhịp thở, thiên phạt đã bị nuốt sạch sành sanh, khí tức sôi trào bao phủ trên bầu trời đang càn quét, đan xen lẫn nhau, quy tắc nhốn nháo.

Đáng tiếc không có tác dụng gì, giống như đang giãy chết, cuối cùng vẫn bị tiêu tán theo thời gian, mang theo cảm xúc không cam lòng sâu sắc biến mất.

Ùng ục!Trong số thiên phạt hình người mà Cổ Trần nuốt, có một thiên phạt hình người vẫn đang ra sức giãy dụa, đáng tiếc cuối cùng vẫn bị nuốt vào trong bụng.

- Không tệ, hương vị lần này ngon hơn rất nhiều.

Hắn hài lòng nói thầm một câu, nhìn Câu Trần mang vẻ mặt choáng váng, sững sờ ở bên cạnh.

- Ta, ngô hoàng, ta! Ta vẫn chưa hấp thu mà.

Câu Trần trợn tròn mắt nói ra một câu.


Cổ Trần nghe xong cũng sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng nói:- Xin lỗi, nhất thời kìm lòng không được, ăn hết mất rồi.

Lúc này hắn mới nhớ ra, Câu Trần có thể dựa vào lần thiên phạt này để trở nên mạnh mẽ hơn, để lực lượng thiên phạt lột xác khiến bản thân càng cường đại hơn, kết quả lại bị Cổ Trần nuốt sạch.

Chuyện tốt này, khiến Câu Trần có chút dở khóc dở cười, sao vị Nhân Hoàng này lại tự nhiên chạy đến cướp đoạt thiên phạt của hắn rồi ăn sạch sành sanh thế ? Khiến cho hắn muốn hấp thu cũng không có cách nào.

- Không sao cả, ta vẫn để lại cho ngươi một nửa, đón lấy.

Cổ Trần nở nụ cười, nói xong thì vung tay ra, lôi quang ngũ sắc ngập trời ầm ầm bao phủ Câu Trần, khiến vô số người hoảng sợ thiếu chút nữa đã nứt gan vỡ mật.

- Bái tạ ngô hoàng ban ơn!Giọng nói ngạc nhiên của Câu Trần truyền đến từ trong lôi quang, khiến Cổ Trần có chút xấu hổ, cướp thiên phạt của người ta ăn hết, cuối cùng người ta còn bái tạ hắn, đúng là quái dị không nói nên lời.

- Ta phát hiện ra, cái gì ngươi cũng ăn được?Cổ Trần vừa quay về, đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa.

Hắn lắc đầu khẽ cười nói:- Vạn vật trên thế gian này, chỉ cần là năng lượng, đều có thể ăn.

Mỹ Đỗ Toa cạn lời, có phải trông thấy bất kỳ nguồn năng lượng nào ngươi đều ăn hay không? Từ ma hồn, đến thần niệm, bất cứ thứ gì đụng phải hắn đều không có kết quả tốt, đều bị ăn sạch.

- Tấn công, san bằng Thiên Tinh tộc!Cổ Trần ngồi trên Thanh Đồng hoàng tọa, giọng nói lạnh lùng cất lên, khiến Câu Trần vừa phá xác chui ra từ trong ngũ sắc lôi quang sát khí sôi trào.


- Nhân Hoàng có lệnh, san bằng Thiên Tinh tộc!- Các tướng sĩ, theo bảng tướng giết sạch bọn họ!Câu Trần lạnh lùng ra lệnh, truyền đạt sát lệnh của Cổ Trần, tiên phong dẫn đầu, tay cầm lôi binh giết vào trong hoàng thành.

- Giết!Mấy trăm nghìn tướng sĩ Nhân tộc, theo sát công kích của mấy trăm con Cự Ma, giết thẳng vào trong sào huyệt Thiên Tinh tộc, đánh nát hoàng thành, nghiền ép bọn họ.

Thiên Tinh tộc, xong rồi!Rầm rầm rầm! Từng đạo từng đạo lôi đình nối tiếp nhau đánh xuống, Trần được bao bọc bởi lôi hải xông lên, tay cầm lôi binh, đại khai sát giới, tộc nhân của Thiên Tinh tộc chết trong tay hắn nhiều vô số kể.

Nơi hắn đi qua, không một ai có thể cản được.

- Không! Trước tổ địa Thiên Tinh tộc, Tử Tinh Hoàng gào thét thê lương, hai mắt sung huyết, nhìn vô số tộc nhân bị tàn sát, lửa giận bốc lên bừng bừng.

Nhưng hắn không có cách nào ngăn cản nổi, cũng không có cách nào làm được chuyện gì khác, căn bản không thể chống lại được Nhân tộc trước mắt.

Chỉ một mình Câu Trần thôi đã mang đến cho hắn uy hiếp cực lớn, chứ chưa nói đến hai người Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa đang uống rượu nói chuyện phiếm trên bầu trời khiến hắn sợ hãi.

- Hoàng, cứu ta! - A!.