Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1054






Hắn đến đây không hề che giấu chút nào, nên vừa vào trong thành, Long Uyên đã phát hiện ra, hắn lập tức bay lên không trung, trực tiếp quỳ gối giữa không trung nghênh tiếp.

- Tham kiến ngô hoàng!Long Uyên cung kính bái kiến, mặt đầy vẻ tôn kính.

Cổ Trần bước đến đỡ Long Uyên dậy, vỗ vỗ vào cánh tay hắn cười nói:- Không cần khách khí như vậy, ngươi cũng xem như là một trong số những người được bản Hoàng coi trọng nhất.

- Sao rồi, có phải sắp độ kiếp không?Hắn hỏi thăm một câu.

Trên mặt Long Uyên lộ ra một tia cảm động, nói:- Ngô hoàng, vốn dĩ đã có thể độ kiếp rồi, nhưng bị ta áp chế lại, ta cảm thấy bản thân còn chưa tích xúc đến mức cực hạn.


- Không tệ, có chí khí.

Cổ Trần mỉm cười, vô cùng tán thưởng.

Hắn quan sát Long Uyên, phát hiện ra khí tức trên người hắn càng mạnh mẽ hơn, hơn nữa tu vi trên người đã được mài giũa không tì vết, không để lọt dù chỉ một giọt nước, thậm chí tạo cho người ta cảm giác vô cùng cường đại.

Đó chính là hiệu quả của nội tình, của nền móng vững chắc, sau khi tích xúc đến mức cực hạn, đột phá như nước chảy thành sông sẽ thuận lợi độ kiếp.

- Phải mất bao lâu nữa?Cổ Trần nghĩ một lát rồi tự hỏi, có nên giúp hắn một tay không.

Nhưng ngay lập tức đã bị hắn phủ nhận, trợ giúp quá nhiều chỉ đốt cháy giai đoạn, thậm chí sẽ khiến bọn họ sinh ra tâm lý ỷ lại.

Có đôi lúc, cần phải buông tay để tự bọn họ ma luyện bản thân, tự tu luyện mới có thể đạt được trở thành lớn hơn.

Long Uyên yên lặng suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng:- Ngô hoàng, ta vẫn có thể áp chế mài giũa thêm khoảng ba ngày nữa, thêm nữa thì ta không áp được.

”- Không sao cả, ba ngày sau nước chảy thành sông, đến khi độ kiếp bản Hoàng sẽ hộ pháp cho ngươi.

Những lời này của Cổ Trần khiến Long Uyên có cảm giác ‘thụ sủng nhược kinh’, thiếu chút nữa đã từ chối, nhưng nghĩ tới chuyện Nhân Hoàng đã mở miệng tất nhiên sẽ không rút lại.

Hắn đành phải giấu sự cảm động này vào sâu trong lòng, một vị Hoàng giả lại tự mình hộ đạo cho hắn, vinh hạnh đặc biệt này khiến hắn cảm thấy áp lực nặng nề.


Nếu như không thể tạo nên thành tích, nếu như không thể lấy được công tích lớn, sao có thể đền đáp được sự bồi dưỡng và thưởng thức của Cổ Trần?- Nơi này đã thái bình chưa?Cổ Trần đứng trên đầu tường, ngắm nhìn Thiên Hải mênh mông, từng cơn sóng lớn trong Vô Tận Hải sôi trào, cuộn lên ngập trời, bên trong cất giấu vô số nguy hiểm.

Long Uyên nhìn về phía bờ biển bên ngoài thành, khẽ nói:- Trước mắt không thấy Thủy tộc đến xâm phạm, tương đối yên bình, chỉ là khi ra biển đánh bắt có gặp phải một số nguy hiểm.

- Tại sao lại có nguy hiểm?Cổ Trần nhíu mày lại, trong lòng thầm nghĩ không đúng, hắn đã thu phục được một đầu Thương Long, hoạt động trong vùng biển này sẽ không có nguy hiểm mới đúng chứ.

Đã lâu không đến gặp Thương Long rồi, Cổ Trần cũng muốn đi xem thử đầu Thương Long mà trước đây hắn thu phục được, có lẽ nên bồi dưỡng nó một phen, để nó tọa trấn vùng biển này.

- Ngươi tiếp tục trấn thủ nơi này, khi độ kiếp tự nhiên bản Hoàng sẽ tới.

Cổ Trần nói với hắn một câu, bóng người lóe lên một cái lao ra khỏi thành, sau đó lập tức chui vào trong nước, biến mất ngay trước mặt Long Uyên.

Thấy Cổ Trần chui vào trong Vô Tận Hải, Long Uyên đứng yên tại chỗ một lát sau đó mới xoay người quay về tiếp tục tu luyện, mãi giũa nền móng của mình, chuẩn bị độ kiếp.

Vì muốn mạnh hơn, Long Uyên đã áp chế rất nhiều, thậm chí còn có cảm giác sắp không thể nào áp chế được nữa, giống như một ngọn núi lửa vạn năm sắp phun trào.

Lúc này, trên biển, Cổ Trần đã rẽ mặt nước chui vào vào bên trong.

Đáy biển tối thui, nhưng không thể nào ngăn cản được ánh mắt của hắn, Cổ Trần có thể trông thấy rõ ràng từng cảnh từng vật trong nước biển, không gì không nhìn thấy.


- Gầm!Lúc hắn vừa xuống nữa, đột nhiên có một tiếng rống kỳ dị truyền đến từ phía trước, đó là tiếng rống của Hung thú dưới đáy biển.

Hai mắt Cổ Trần sáng lên, tiếng rống này chính là tiếng của Thương Long, hơn nữa khí tức kia chính là từ đầu Thương Long mà hắn thu phục.

Ầm ầm! Quả nhiên không lâu sau, từng cơn sóng ngầm dưới đáy biển sôi trào mạnh mẽ, một cơn sóng ngầm mênh mông lao đến, ngay sau đó là một bóng đen khổng lồ dưới đáy thâm hải xông ra.

Bóng đen kia to lớn vô cùng, thân thể dài đến hai nghìn mét, trên người phủ đầy lân giáp giống như vảy rồng, đỉnh đầu có hai cái sừng.

Đó chính là Thương Long.

Nó cảm nhận được khí tức của chủ nhân, lập tức bừng tỉnh, chui ra khỏi hang ổ dưới đáy biển bơi thẳng tới nơi này, tạo nên vô số cơn sóng ngầm mạnh mẽ.

Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Thương Long, Cổ Trần không nhịn được bật cười.

.