Cảnh sát Aoki không biết nỗi lo bị cắt miếng của Shiraishi Shū.
Anh nghiêm túc trả lời cậu.
"Hẳn sẽ kết luận là do tai nạn.
Thông thường những người chết trong vụ án siêu nhiên, bất kể tình huống chân thật như thế nào, đều bị công bố và ghi chép trong hồ sơ là người tự sát hoặc gặp tai nạn.
Rốt cuộc ta rất khó để ngăn chặn các sự kiện siêu nhiên mà chỉ có thể giải quyết hậu quả của nó.
Nếu nói sự thật cho dân chúng, chỉ tăng thêm khủng hoảng và làm cho mọi người sống trong sợ hãi mà thôi."
Shiraishi Shū không tỏ ý kiến với những gì Aoki nói.
Nói cho cùng thì chính phủ cũng rất bất đắc dĩ.
Đúng như cảnh sát Aoki đã nói.
Chỉ cần có người chết đi, chỉ cần có oán khí sinh ra tại nơi âm khí tụ tập... thì sẽ có quỷ vật ra đời.
Sự kiện siêu nhiên không thể ngăn cản.
Nhưng sự việc này có phần bất đồng.
Trong những vụ việc trước đây, nạn nhân chỉ có vài người.
Nhưng lần này, cả đồn cảnh sát Nakano đã bị cuốn vào chuyện linh dị. Cảnh sát và dân thường đều lâm vào hôn mê.
Số người liên quan lên tới hàng chục người.
"Mọi người sẽ tin đây là chuyện ngoài ý muốn sao?"
"Nó đáng tin hơn là... Một cô bé bị bạo lực học đường và gia bạo biến thành yêu quái đã nhốt mọi người vào vách tường. Nhờ đại sư Shiraishi dùng tay trần phá tường mà mọi người mới được cứu vớt kịp thời..."
Cảnh sát Aoki nói giỡn một câu.
Ừm. Shiraishi Shū cảm thấy anh rất có lý.
Đôi khi mọi người dễ tiếp thu lời nói dối hơn là sự thật.
Sau khi biết được cách xử lý của chuyện này, Shiraishi Shū liền nói lời tạm biệt.
Thế giới quá mức bệnh hoạn khiến cậu càng cảm nhận được tầm quan trọng của việc học...
Chỉ có pháp lực thì không đủ.
Từ xưa đến nay có rất nhiều đấng cao tăng đại đức. Song chưa có ai đứng ra giải quyết dứt điểm vấn đề này...
Pháp lực thuần túy không thể cứu vớt được thế nhân!
Cậu nhất định phải kết hợp tri thức thời đại mới cùng kinh văn, tư tưởng của các triết gia cổ đại và lý giải của bản thân để sáng tạo ra phương pháp thay đổi thế giới.
Đây mới là con đường cứu rỗi chân chính!
Shiraishi Shū đã có chút thành quả trong việc này.
"Shiraishi Phổ Độ Công."
Công pháp lần đầu tiên xuất hiện trên thế giới này thông qua lý niệm trên đã chứng minh con đường của Shiraishi Shū là đứng đắn.
Trước khi đi, Shiraishi Shū hỏi cảnh sát Aoki tiền thù lao.
Cậu cần tài chính để duy trì nghiên cứu.
Shiraishi Shū thu phí cũng không đắt.
Sau khi tăng giá, cậu chỉ cần 20.000 yên để ra tay.
Tất nhiên nếu cố chủ mạnh mẽ trả thêm thù lao thì Shiraishi Shū không dại gì mà từ chối.
Tỷ như hiện tại...
Cảnh sát Aoki sẵn lòng trả 500.000 yên!
Đây là mức thù lao tiêu chuẩn trả cho nhân viên thần chức giải quyết các vụ án linh dị của cảnh sát. Hơn nữa cảnh sát Aoki có thể yêu cầu đồn cảnh sát hoàn lại tiền cho mình, nên anh mới chi trả một cách dễ dàng như vậy.
Đối với việc bùa Mắt Thần vẫn còn tác dụng trên người cảnh sát Aoki...
Shiraishi Shū không có biện pháp để giải quyết.
Hiệu quả bùa chú quá tốt, phải làm sao đây?
Rốt cuộc cậu chỉ rót vào nó 10 điểm pháp lực.
Nếu không, lần sau rót ít hơn vậy...
Nhưng bùa chú chỉ có vài điểm pháp lực thì có tác dụng gì chứ.
Shiraishi Shū vô cùng hoài nghi.
Cậu đành đề cử "Kinh Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật" cho cảnh sát Aoki và dặn anh không cần tụng niệm nhiều, mỗi ngày dành ra một chút thời gian để đọc kinh một lần là đủ giảm bớt sự ăn mòn từ âm khí.
Cảnh sát Aoki vui vẻ nhận lời.
Người từng là tín đồ Shinto này... giờ đã biến thành tín đồ thành kính của Shiraishi.
Thánh tăng Shiraishi, pháp lực vô biên!
…
Khi quay về, Shiraishi Shū không đi xe điện.
Cậu nhờ cảnh sát Aoki chở về rừng Yoyogi ở quận Shibuya.
Tiện đường còn ghé vào cửa hàng điện máy để mua một chiếc di động mới.
Tuy có lời nói rằng di động là căn nguyên của sự lười biếng.
Nhưng sống ở thời hiện đại, không có di động sẽ rất bất tiện.
Shiraishi Shū chậm rãi đi bộ vào chùa Linh Minh.
Hiếm khi trụ trì già ngồi trước tượng Phật mà không chơi di động như thế này.
Thấy bóng dáng Shiraishi Shū, ông cất giọng mạnh mẽ hỏi.
“Là Tẩy hồn châu?”
Khi nghe được hai chữ "yêu quái" trong cuộc gọi từ cảnh sát Aoki, trụ trì già đã nghĩ tới điều này.
Shiraishi Shū gật đầu.
"Vâng. Đó là một cô bé bị gia bạo và bạo lực học đường. Những cảm xúc tiêu cực và nỗi oán hận đã bị Tẩy hồn châu trong cơ thể khơi gợi và biến con bé thành yêu quái."
“Tội lỗi, tội lỗi.”
Trụ trì già thở dài, không biết ông đang nói về ai.
Là cha mẹ con bé? Là bạn học? Là kẻ đứng sau màn? Hay là về Thông Linh?
Trong chuyện này, chẳng mấy kẻ là vô tội.
Nhưng người sai nhiều đến đâu, cũng không phải vấn đề của hòa thượng.
Điều Shiraishi Shū có thể làm là tìm ra kẻ đứng sau màn, hủy diệt sạch thứ được tạo ra từ tội nghiệt mang tên Tẩy hồn châu này.
Rốt cuộc...
Mỗi yêu quái được sinh ra...
Đồng nghĩa với việc một linh hồn vô tội bị luyện chế thành hạt châu.
"Xin trụ trì hãy an tâm. Con đã dùng Thiên nhãn thông định vị và liên tục quan sát nhà của cô bé ấy.
Nói cách khác, con có thể lập tức phát hiện ra quỷ vật, yêu vật khi chúng mới xuất hiện."
"Lành thay..."
Trụ trì già hơi gật đầu, bỗng nhận ra có gì đó không ổn.
"Tâm Chính. Con vừa nói mình luôn quan sát quận Nakano bằng Thiên nhãn thông?"
Tuy quận Nakano tiếp giáp với quận Shibuya.
Nhưng từ chùa Linh Minh đến quận Nakano cách nhau tới mấy km trên đường thẳng.
Shiraishi Shū nhìn xuyên qua biết bao chướng ngại vật —
Cây cối, vách tường, đồ đạc, con người……
Để giám sát một gian nhà ở quận Nakano từ xa?
Shiraishi Shū gật đầu với vẻ đương nhiên, cậu bối rối hỏi.
"Vâng, thưa thầy. Điều đó có vấn đề gì sao?"
“…”
Trụ trì già trầm mặc sau một hồi lâu, mới nói.
“Không có việc gì.”
Thấy trụ trì già không còn vấn đề, Shiraishi Shū liền ngồi lên đệm hương bồ, rút ra một quyển sách, bắt đầu đọc một cách thích thú.
Vì phân tâm giám sát nhà Akiko ở quận Nakano, cậu đã bị mất tập trung, khiến tốc độ đọc sách cùng hiệu suất hấp thu kiến thức chậm hơn ngày thường rất nhiều.
Không sao cả.
Shiraishi Shū đã sẵn sàng cho công cuộc chiến đấu trường kỳ.
Trong hai ngày tới, cậu sẽ không ngủ, không nghỉ, liên tục học tập, rèn luyện!
Đồng nghĩa với việc, cậu sẽ theo dõi nhà Akiko trong suốt 24/24 giờ.
Nếu tối ngày thứ tư mà cậu vẫn chưa phát hiện ra vấn đề gì...
Điều đó đại biểu cho kẻ đứng sau việc cải tạo Akiko thành yêu quái đã đạt tới mục đích của mình và không quay trở lại.
Đến lúc đó, Shiraishi Shū sẽ từ bỏ chuyện giám thị để suy xét tới những biện pháp khác.
…
Trên thực tế thì cậu không phải chờ quá lâu.
Vào khoảng một giờ sáng.
Khi bóng tối u tịch và âm khí bốc lên, một quái nhân có bốn gương mặt xuyên qua vách tường, dẫm lên chiếc bàn ở nhà Akiko thuộc quận Nakano.
"Chúng ta có cần cẩn thận đến mức này không? Đêm đã khuya, hòa thượng đã sớm ngủ rồi." Gương mặt cười vui vẻ nói.
"Huống hồ, dù hắn không nghỉ ngơi thì nơi này cũng cách chỗ hắn ở cả vạn mét! Ngay cả Thiên hoàng Minh Trị và Thái hậu Chiêu Hiến cũng không thể luôn luôn giám sát nơi này từ khoảng cách xa như vậy..."
"Cẩn thận một chút. Tên hòa thượng kia quá khủng bố. Vừa ra mắt đã đem "hoa ác" siêu độ. Chỉ sợ mấy năm nữa, hắn có thể dùng một chưởng siêu độ toàn bộ quỷ vật đi. Ngay cả Anh Nữ cũng khó thoát khỏi..."
"Không yêu quái nào biết được hạn mức cao nhất của hắn nhỉ." Gương mặt sợ hãi rụt rè nói.
Sự thật chứng minh.
Hắn không đủ sợ.
Kẻ sợ hãi thực sự sẽ thành thật trốn vào núi sâu rừng già chứ không ra ngoài làm chuyện như thế này.
Ở ngôi chùa Linh Minh cách đó rất xa, dưới ánh nến leo lắt trong gió...
Shiraishi Shū đang ngồi trước tượng Phật, hào hứng đọc giáo trình đại học trong tay.
Cậu bỗng ngừng lại và mỉm cười.
“Ta nhìn thấy ngươi.”