Ta Làm Hòa Thượng Ở Tokyo (Ngã Tại Đông Kinh Đương Hòa Thượng)

Chương 49: Shiraishi Shū: "Từ bi vì hoài"




Niệm xong Vãng Sinh chú, Shiraishi Shū đi xuống sân chung cư.

Khi cậu tới hàng hiên liền thấy cảnh sát Aoki đang đứng bên xe và hút thuốc với vẻ nôn nóng —

Anh ta không dám tới gần vách tường, có vẻ như sợ gặp phải chuyện giống đồng sự.

Nhưng làm vậy có tác dụng hay không...

Shiraishi Shū không dám đảm bảo.

Nếu yêu quái Akiko có thể kéo người vào vách tường thì nó cũng có khả năng lôi người xuống lòng đất mà?

Lại nói, đây là một hiện tượng bất thường mà Shiraishi Shū vô pháp lý giải.

Yêu quái có thể chuyển hóa hình thái năng lượng và xuyên qua vật chất thực sự như bức tường.

Nhưng làm thế nào để con người làm được điều đó?

Lẽ nào...

Vách tường bê tông sẽ tự động mở ra, đem con người bao lấy rồi khôi phục lại như ban đầu?

Nhưng, bê tông không có ý chí!

Chẳng lẽ nó đã bị yêu lực thao túng?

Shiraishi Shū thực sự tò mò.

Những tri thức ẩn chứa trong đó chắc chắn có thể làm điên đảo hệ thống khoa học của xã hội hiện đại!

Cảnh sát Aoki không biết Shiraishi Shū đang nghĩ gì.

Anh dập tắt điếu thuốc, nhét tàn vào túi rồi hỏi.

"Đại sư Shiraishi. Hôm nay có vẻ lâu hơn lần trước thì phải?"

Đúng thế.

Theo những gì mà cảnh sát Aoki đã thấy lần trước thì Shiraishi Shū chỉ cần bước lên một bước, nhấc tay đập xuống là xong...

Toàn bộ quá trình không đến hai phút. Trong đó một phút là thời gian để cậu rời khỏi nơi này mới đúng.

"Em phải niệm Vãng Sinh chú, nên mới mất nhiều thời gian như vậy."

Shiraishi Shū thản nhiên đáp. Cậu nhắc nhở Aoki.

"Căn phòng ở tầng 3 hẳn là nhà của cô bé tên Morishita Akiko.

Ở trong có ba cỗ thi thể, một nam, một nữ và một đứa trẻ..."

Trên đường chở Shiraishi Shū, cảnh sát Aoki đã nhắc tới tên Morishita Akiko.

Cảnh sát Aoki ngẩn ra một lúc, rồi phản ứng lại.

"Nếu thế, vụ án có thể khép lại.

Hung thủ giết hại cha mẹ và người em trai quả nhiên là cô bé bị biến thành yêu quái này.

Ai, gia bạo và bắt nạt học đường... hai thứ ấy đã buộc một đứa trẻ phải biến thành một con quái vật..."

Cảnh sát Aoki thở dài. Anh cảm thấy vô cùng khó chịu.

Rốt cuộc người quản những chuyện này vốn là cảnh sát chứ không phải hòa thượng.

Song cảnh sát cũng không đáng bị trách cứ.

Mấy năm nay chính phủ Nhật Bản đã thiết lập luật và quy định để ngăn chặn tình trạng bắt nạt học trường và những vụ việc tương tự.

Tiếc thay... Hiệu quả cực nhỏ. Hàng năm vẫn có hàng trăm học sinh tự tử vì bị bắt nạt.

Nếu muốn trách, thì phải trách phụ huynh của trẻ, trách những đứa trẻ bắt nạt, trách trường học giám thị bất lực...

Tóm lại... Tất cả mọi người đều có thể mắc sai lầm, ngay cả xã hội và thế giới này đều mắc sai lầm —

Chỉ có hòa thượng không sai.

Đúng thế. Shiraishi Shū ta đây chỉ là một nhà sư chuyên hành nghề trừ tà, làm pháp sự mà thôi!

Chuyện này liên quan gì tới ta.

Ta lúc đó đang bận học, làm giàu kiến thức cho bản thân, trừ tà cứu người chứ đâu có ngồi chơi!

Tất nhiên Shiraishi Shū sẽ không nói thẳng những lời có vẻ trốn tránh trách nhiệm ấy với yêu quái Akiko.

Cậu chỉ nói mình không thể trả lời.

Trả lời cũng không có ý nghĩa gì.

Đối phương đã hoàn toàn tiếp nhận thân phận yêu quái. Với một trái tim đầy thù hận, nó đã đâm dao mổ vào cha mẹ lẫn em trai mình.

Trong tình huống đó, cậu không thể dùng một hai lời nói để hóa giải oán khí được.

Shiraishi Shū tự nhận mình không có tài, không đủ sức khai sáng cho con bé.

Nói cách khác, cậu chỉ có thể tiễn con bé về thế giới cực lạc...

Cầu cho Đức Phật của ta có thể giải khai cái kết trong lòng, tiêu trừ oán khí của con bé...

Rốt cuộc cậu không thể vì đồng tình mà buông tha nó...

Yêu quái Akiko đã giết người, lây dính tội nghiệt.

Nếu Shiraishi Shū nhắm mắt làm ngơ, con bé chắc chắn sẽ tiếp tục giết chóc.

Điều đó gọi là "thánh mẫu", là "cổ hủ".

Vậy nên Shiraishi Shū có trái tim sắt đá đành phải đưa con bé tới bên Phật.



Thấy Shiraishi Shū lẳng lặng ngồi trên xe, cảnh sát Aoki vừa lái xe vừa hỏi.

"Đại sư Shiraishi đang nghĩ về chuyện ban nãy sao?"

Trông đại sư Shiraishi có vẻ không vui cho lắm.

Cũng đúng.

Tuy ngài ấy có pháp lực cao cường, nhưng tuổi vẫn còn trẻ và đang đi học.

Một chú tiểu thiện lương, bác ái, từ bi như vậy lại phải siêu độ cho một cô bé ít tuổi hơn mình.

Tất nhiên cậu sẽ không cảm thấy dễ chịu rồi.

Cảnh sát Aoki điên cuồng ảo tưởng.

Shiraishi Shū gật đầu.

Cậu quả thực vừa tự hỏi về vấn đề ban nãy, nhưng nó không liên quan mấy tới yêu quái Akiko.

Đúng thế. Yêu quái Akiko đã chết.

Vấn đề là...

Sự tình này chỉ là một khởi đầu, còn lâu mới kết thúc.

Morishita Akiko đã bị Tẩy hồn châu biến thành yêu quái.

Hung thủ thực sự là một kẻ khác!

Nếu cậu mặc kệ chuyện này thì...

Sớm muộn gì cũng sẽ có Nhện yêu Ayumi thứ hai, yêu quái Akiko thứ hai...

Song ở thành phố rộng lớn này, Shiraishi Shū phải làm gì để tìm ra kẻ đứng sau màn đây?

Chỉ có một cách duy nhất mà cậu có thể sử dụng.

Giám thị.

Tận dụng khả năng nhìn thấu âm dương, nhìn thấu sự giả dối, nhìn thấu vạn vật của đôi mắt Thiên nhãn thông.

Cậu sẽ giám sát nhà Morishita Akiko bằng góc nhìn Thượng Đế.

Nếu Morishita Akiko bị người khác dùng Tẩy hồn châu cải tạo thành yêu quái...

Kẻ sử dụng Tẩy hồn châu chắc chắn đang thực hiện một kế hoạch nào đó.

Nó không thể ngẫu nhiên chọn ra một người may mắn để biến họ thành quái vật đi?

Trong trường hợp đó, Shiraishi Shū đành chịu.

Mặt khác...

Nếu đây là một kế hoạch, khi nhận ra Morishita Akiko đã bị siêu độ thì đối phương có khả năng sẽ quay lại hiện trường vào lúc không người để điều tra.

Shiraishi Shū định quan sát và theo dõi nhà Akiko từ xa để bắt lấy khả năng bé nhỏ này...

Rốt cuộc cậu cũng không có biện pháp nào tốt hơn.

Cầu trời phù hộ.

Hy vọng đối phương là một kẻ ngu xuẩn, tùy tiện quay về hiện trường mà không tính tới khả năng bị Shiraishi Shū giám sát.

Về phần phạm vi giám sát, cậu chỉ cần xác định được địa điểm là được.

Bởi Shiraishi Shū có thể nhìn thấy mọi thứ từ bán cầu này sang bán cầu khác chứ đừng nói một km hay 10.000 mét.

Đây chính là Thiên nhãn thông!

Thần thông!

Trong kinh văn có chép, Đức Phật có thể nhìn thấy ba ngàn thế giới và dáng vẻ vạn vật chỉ bằng Thiên nhãn thông, Thiên nhãn minh,

Tuy Shiraishi Shū không đạt tới trình độ trông ba ngàn thế giới lẫn vũ trụ như Đức Phật...

Song Thiên nhãn thông của cậu có thể không ngừng xuyên thấu và quán sát mọi thứ từ khoảng cách cực xa.

Cậu thậm chí có thể nhìn rõ bề mặt mặt trăng vào lúc tối trời.

Shiraishi Shū không mấy khi dùng đến năng lực này. Cậu chủ yếu tận dụng khả năng xuyên thấu của nó để nghiên cứu cấu tạo tế bào ruột thừa...

Bây giờ, đã đến lúc cậu cần sử dụng nó.

Với Thiên Nhãn thông, Shiraishi Shū có thể quan sát quận Nakano khi đang ngồi trong chùa Linh Minh ở rừng Yoyogi quận Shibuya.

Cậu cũng không cần lúc nào cũng phải quan sát mà chỉ cần phân ra vài tâm thần, đặt nó ở nhà Morishita là được.

Shiraishi Shū tiếp tục câu chuyện phiếm với cảnh sát Aoki.

Phải rồi.

Ban nãy cậu vội đi siêu độ yêu quái Akiko để tránh nó gây chuyện, nên có một việc mà Shiraishi Shū còn chưa kịp hỏi kỹ.

"Cảnh sát Aoki. Đồn cảnh sát Nakano xảy ra chuyện như vậy. Không chỉ cảnh sát mà còn có cả người dân bình thường cũng bị thương...

Mọi người sẽ làm gì tiếp theo?

Nói sự thật cho dân chúng? Hay kết luận đó là một vụ tai nạn?"

Có một câu hỏi mà Shiraishi Shū không hỏi ra miệng.

Để cứu vớt những người bị nạn, cậu đã bại lộ sức mạnh cường hóa trước mặt người khác.

Thân là một hòa thượng đã đọc vô số truyện văn học mạng, Shiraishi Shū cảm thấy lo lắng.

Liệu cậu có bị cắt miếng hay không?

Vấn đề là, người ta có muốn cắt cũng không cắt được.

Shiraishi Shū đã dùng Thiên nhãn thông để quan sát tế bào trước và sau khi được cường hóa. Dẫu bề ngoài không có gì khác biệt, tính năng của nó đã được cải thiện rất nhiều...

Với thủ đoạn tăng cường bằng pháp lực như vậy...

Phương pháp bình thường không thể sao chép được.

#Chú thích:

1) Từ bi vì hoài - là một thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa khuyên nhủ mọi người phải bác ái và từ bi. Nó được trích từ câu: “Nay tắc từ bi vì hoài, thường nhạc vì tông, bố thí duy cơ, thấp cử thành kính.” trong cuốn "Nam Tề thư - Truyền luận của người cao thượng ở ẩn".