Thẩm cô cô đã trở lại, cái tin tức tốt này ở phía trước, còn có một cái tin tức tốt nặng cân hơn ở phía sau.
Đó chính là như mọi người suy đoán, Thẩm cô cô quả nhiên là mang thai, đồng thời về nước mục đích chủ yếu chính là an thai, sau đó sẽ ở nhà sinh con.
Tin tức này Thẩm cô cô trở về đầu tiên cũng đã nói cho Thẩm lão gia tử bọn họ, cho nên hiện tại đơn độc nói cho Thẩm Phục và Lâm Thục Ý
Thẩm Phục lúc trước cũng đoán là bởi vì việc này mới sớm trở về, hiện tại quả thực gọi hắn đoán trúng, cho nên cũng không có nhiều kinh sợ, chỉ là nhìn một chút bụng Thẩm cô cô, tưởng tưởng cô cô này của hắn không giống với phụ nữ,mà bây giờ lại được làm mẹ, lúc lớn bụng sẽ là cái hình dáng gì.
Thẩm cô cô tính tình mạnh mẽ, ác liệt, chỉ có thời điểm như thế này mới có thể lộ ra cảm giác làm mẹ, e thẹn, dựa vào trong lồng ngực Alan
hỏi Thẩm lão gia tử, sau này đứa bé sinh ra cần phải lấy tên là gì.
Alan một mặt cưng chiều nhìn cô, xem ra hai người đối với đứa bé này đều tràn đầy mong đợi.
Thẩm lão gia tử cũng là người gặp việc vui, trên mặt đều là ý cười, ở trước mặt mọi người đáp ứng, nhất định sẽ nghĩ ra một cái tên êm tai, có ý nghĩa.
Lâm Thục Ý nghe đến Thẩm cô cô mang thai sau đó liền đi nhà bếp, làm một loại thức ăn đặc biệt, dùng cẩu kỷ tử, táo tàu, long nhãn, đảng sâm hầm một nồi canh nhỏ với chim bồ câu, vớt sạch sẽ váng dầu, canh liền trở nên trong trẻo, tại Đại Yến quốc cũng là món bổ dưỡng cho người mang thai, không quá đầy mỡ, dinh dưỡng lại phong phú.
Thẩm cô cô đã sớm nghe nói này tư gia Tây Tần quán là do Lâm Thục Ý mở, bất quá cũng không nghĩ tới bếp trưởng lại là Lâm Thục Ý vì thoạt nhìn cũng không lớn lắm, bây giờ nghe nói đầu bếp chính là cậu ấy, ngược lại đặc biệt mong chờ tài nghệ nấu ăn của Lâm Thục Ý.
"Ở nước ngoài muốn ăn món chính tông Thiên triều thật là khó."
Thẩm cô cô không biết nấu ăn, Alan tuy rằng có một tay nghề tốt nhưng chỉ giới hạn làm cơm Tây, cho nên Thẩm cô cô đã lâu không ăn được món ăn Thiên Triều.
"Lần này trở về nước không phải muốn ở thời gian rất lâu sao? Sẽ cho em ăn đủ."
Mẹ Thẩm cười khanh khách nói tiếp.
Thẩm cô cô nở nụ cười,
“Làm sao mà ăn đủ được ạ, Thiên Triều này mỹ thực vô số kể, chắc chắn sẽ không ăn hết được.”
Thẩm lão gia tử nhìn con rể mình.
“Con lần này trở về thời gian dài, vậy Alan thì sao?”
Alan tại nước Mỹ có công ty của riêng mình, coi như là hắn nghĩ muốn ở lại với vợ, hẳn là cũng không thể được.
"Con ở đây đợi đến năm sau phải trở về Los Angeles, Thi Mạn liền xin nhờ bố vợ đại nhân chiếu cố."
Alan nghe vậy đem Thẩm cô cô kéo vào trong lồng ngực, cũng có chút không muốn, bất quá hắn biết đến, phương thức sinh sản ở nước Mỹ không thích hợp với người Trung quốc như Thẩm cô cô, coi như hắn cùng Thẩm cô cô tâm ý tinh thông, thời điểm như vậy Thẩm cô cô cần nhất là người nhà của mình, cho nên Alan mới quyết định dù chính mình cũng không muốn, để Thẩm cô cô trở về nước.
Thẩm lão gia tử gật gật đầu, điểm ấy tự nhiên không cần nhiều lời, Thẩm cô cô là báu vật trong lòng bàn tay của Thẩm lão gia tử, làm sao dám bạc đãi cô.
Thẩm cô cô cùng Alan hai người ngọt ngào chán ngán một hồi, đột nhiên quay đầu đến xem Thẩm Phục,
"Hai đứa thì sao? Hai đứa không dự định muốn hài tử à?"
Cứ việc tất cả mọi người đều đồng ý sự tình của hai người bọn họ, bất quá đứa con cũng cần có không chỉ nối dõi tông đường, sau này chờ bọn họ già rồi, con cháu vờn quanh ít nhất sẽ không cảm thấy cô đơn.
Thẩm Phục ma sát ngón tay đeo nhẫn của mình một chút nói rằng.
"Đứa con tự nhiên là muốn, bất quá cháu dự định trước tiên ra nước ngoài đăng ký kết hôn."
Thẩm cô cô có chút kinh ngạc há mồm,
"Kết hôn con đều nghĩ tới rồi sao? Xem ra con so với trong tưởng tượng của cô, chuẩn bị đầy đủ rồi nhỉ."
Thẩm lão gia tử ba Thẩm mẹ Thẩm cùng nhau nhìn nàng.
"Làm sao vậy?"
Kỳ thực điểm ấy Thẩm gia sớm đã nghĩ đến.
"Tuy rằng dưới cái nhìn của cô kết hôn rất trọng yếu, bất quá hai đứa nếu nhận định lẫn nhau, như vậy kết hôn chỉ là một hình thức, cũng không quá quan trọng, cô đại khái hai ngày nữa muốn đi cô nhi viện ở H thị, thời điểm đó có muốm đi cùng cô không?”
Thẩm Phục suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này còn phải muốn xem ý tứ của Lâm Thục Ý
"Cháu ngược lại thật ra không đáng kể, nhưng muốn xem ý tứ của em ấy đã.”
Lâm Thục Ý cũng đang đi lên lầu thang,
"Có gì muốn xem ý tứ của em vậy?”
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, Thẩm cô cô nở nụ cười,
“Là muốn đi xem con của hai đứa sắp nhận nuôi đó, con có đi không?”
Lâm Thục Ý sửng sốt một chút, chuyện này tuy rằng đã nghĩ đến, bất quá cậu cũng không nghĩ tới nhanh như vậy, nhưng vừa nghĩ tới có người vây quanh cậu gọi ba, lại cảm thấy tâm lý tựa hồ như bị chọt một cái, ngứa một chút, vì vậy không chút suy nghĩ liền gật đầu đáp ứng.
Thẩm cô cô cười to.
“Kỳ thực tuổi con còn nhỏ, không cần vội vã cũng được.”
Lâm Thục Ý không nói, nếu tính tuổi thực tế, cậu sợ với Thẩm Phục cũng không nhỏ hơn bao nhiêu, thân thể tuổi nhỏ cũng không trở ngại trong lòng cậu tuổi tác đã thành thục, huống chi cậu đã chết qua một lần, so với đời trước nguyện vọng chí lớn, đời này hắn cậu muốn một nhà mấy người bình thản sinh hoạt hơn.
Trầm lão gia tử đúng lúc gật đầu.
"Tiểu Ý đứa nhỏ này nói nhỏ thì nhỏ, nhưng ba luôn cảm thấy nó so với những đứa trẻ cùng trang lứa, hiểu chuyện hơn nhiều.”
Này cũng lý do tại sao bọn họ vẫn thường quên tuổi tác của Lâm Thục Ý.
Thẩm Phục kéo ghế bên cạnh ra để, Lâm Thục Ý ngồi xuống, lúc này cậu mới nghĩ đến mục đích lên đây.
"Món ăn đã làm xong rồi, mọi người ăn cơm đi ạ."
Hai cô bé nhìn thấy Lâm Thục Ý ra hiệu, đem món ăn bưng lên, từng món ăn tinh xảo xinh đẹp giống nhau, vì săn sóc mùi vị cho Thẩm cô cô, nên vị rất thanh đạm, cũng không có thả gia vị quá nặng mùi.
Tám món ăm vốn là món thanh nhiệt, chân giò hầm vừa vào miệng liền tan ra, cá rang đậu phộng xốp giòn, rau cần tây xào hoa bách hợp thanh đạm không mất vị, ngô chiên hạt thông trong veo ngon miệng.
Sau đó chính là ba bát canh nhỏ, có vị ngọt của rượu gạo bánh trôi, có vị mặn của canh cá đậu phụ, cuối cùng là món dành riêng cho Thẩm cô cô, canh đảng sâm cẩu kỷ hầm chim bồ câu
Thẩm cô cô nhìn trợn cả mắt lên,
"Đều là con làm sao?"
Lâm Thục Ý gật gật đầu.
"Cô nếm thử đi ạ."
Bởi vì Thẩm Phục cùng Thẩm cô cô, thật sự là hơn kém nhau không lớn, cho nên Thẩm cô cô thật ra là rất bài xích Thẩm Phục cùng Thẩm Nham gọi cô, nhưng Lâm Thục Ý nhỏ nhỏ như cọng hành xanh vừa gọi, Thẩm cô cô ngược lại cũng không cảm thấy biệt nữu, một bên đáp lại một bên cầm đũa lên bắt đầu ăn.
"Ba, con đã lâu không được ăn hương vị đầy đủ kiểu Trung Quốc đặc sắc như thế, con liền không khách khí, ăn trước đây ạ, mọi người tùy ý.”
Thẩm lão gia tử nhìn con gái của mình, bộ dạng ăn cơm liền lộ ra nguyên hình, một điểm tạo nhã đều không có, ngược lại nở nụ cười, mắt lộ ra sủng nịch.
"Ăn đi ăn đi, đây chính là Tiểu Ý đặc biệt vì con mà làm, con chậm rãi nếm thử."
Thẩm cô cô cầm đũa lên, nhìn món ăn thanh đạm trước mặt, cuối cùng dừng lại vào một cái đĩa màu đỏ âu, trang trí lên rau thơm màu xanh lục màu sắc nhìn rất đẹp chính là nộm thạch đậu xanh chua tê cay.
Thừa dịp mọi người không có chú ý, lén lút ăn hết.
Tuy cô là phụ nữ có thai nhưng thật sự là nhớ vị nộm chua cay này, không thể ăn nhiều, nhưng ăn rồi lại nghiện không bỏ đũa xuống được.
Thạch chua là Lâm Thục Ý tự làm, dùng bột khoai lang chế biến mà thành, màu sắc tuy không bằng bột đậu hà lan, nhưng so với bột đậu hạ lan sẽ dai và mềm hơn, phối hợp với đậu phộng giòn giòn, hương thơm của vừng, cùng màu đỏ của mỡ ớt, và hương vị chua sảng khoái của dấm, Thẩm cô cô ăn đến nheo mắt lại, vừa ăn xong mấy miếng, căn bản không dừng lại được.
Tuy trong miệng tê tê cay cây, nhưng vẫn đem đũa tới.
"Thi Mạn."
Alan bỗng kêu nhẹ một tiếng, Thẩm cô cô sững sờ, cuối cùng rút tay, đem đũa duỗi trở lại.
"Anh cũng nếm thử xem, ăn rất ngon!"
Alan đã sớm biết cô ăn trộm, bởi vì biết đến cô thật sự là tưởng niệm, cũng không có nhiều lời, bất quá phụ nữ có thai không thể ăn nhiều cay, hắn đã nhìn cô chịu đựng không ít, lại thấy Trầm cô cô yêu thích như thế, Alan cũng tự mình gắp một chút nếm thử.
Tuy rằng ăn cũng không ít đồ kiểu Trung Quốc, nhưng Alan cũng không nhịn được hé mắt., xác thực ăn rất ngon, dù hắn đã ăn qua không ít mỹ vị, nhưng xác thực món này nấu rất ngon.
Tự thân chính là người sành ăn, Alan không khỏi đối vợ Lâm Thục Ý nhìn với cặp mắt khác xưa.
Dưới cái nhìn của hắn, chỉ có đem này thức ăn làm đến mùi vị hoàn mỹ mới chân chính xứng đáng là bếp trưởng, nếu như chỉ vì nguyên liệu nấu ăn khan hiếm mới làm ra được món ăn ngon, kia cũng không tính là lợi hại.
Bất quá dù ăn ngon, Thẩm cô cô cũng cũng không thể ăn nữa, Alan nhìn Thẩm cô cô, mồ hôi đã nhỏ giọt trên gương mặt, cưng chiều nói.
"Nếu quả thật yêu thích, liền uống một chút nước đi.”
Thẩm cô cô quay đầu từ chối, vẫn còn có những món khác ăn ngon nữa!
Lâm Thục Ý đối với tính khí trẻ con của Thẩm cô cô đã quen, đưa tay lấy một đĩa khác tới trước mặt Thẩm cô cô.
“Cái này không cay, mùi vị hẳn cũng không tệ, cô nếm thử xem ạ."
Con sứa vị thanh thúy, hạt lạc đỏ còn nguyên vỏ, cần tây màu xanh và cà rốt màu đỏ, Thẩm cô cô nể tình nếm thử một chút, lại phát hiện không có quả ớt, hương vị so với nộm thạch chua cay kia cũng không kém, tựa hồ chỉ dùng ít giấm chua, không hề có một chút gia vị dư thừa, nhưng đều là nguyên liệu nấu ăn nguyên nước nguyên vị, thanh nhẹ khoan khoái thoải mái cũng có mùi vị đặc biệt. Lẽ nào cô thật sự ăn cơm tây quá nhiều, cho nên mới ăn ngon như vậy?
Kỳ thực món ăn này cũng không có gì cần chú trọng, quá, mặc dù không có thả nhiều gia vị, Lâm Thục Ý lại ở bên trong thả không ít chất dẫn vị, như là canh cá dùng canh loãng điều chế, còn có đường muối dấm chua theo tỉ lệ, những chi tiết nhỏ đều sẽ ảnh hưởng đến mùi vị món ăn.
Lâu không ăn qua món ăn Thiên triều, Thẩm cô cô một lần ăn cho đủ, đồng thời vung tay lên, quyết định sau này đều ở nơi này quỵt cơm.
Sau khi ăn cơm xong, vẫn còn sớm Thẩm Phục chuẩn bị đưa Thẩm cô cô đi xem nhà mới, Thẩm cô cô khen không dứt miệng, lần này càng kiên định quyết tâm, cô muốn ở nơi này.
Nhà ở xinh đẹp như vậy, cháu dâu tay nghề nấu ăn tốt như thế, xem ra cô muốn về nước chờ sinh quả thật là lựa chọn chính xác.
Chỉ có Alan ẩn nhẫn nhíu nhíu mày, phải xa chồng mình, mà lại cao hứng như thế sao?
Xem ra Alan vẫn là không hiểu nhiều, chính mình đã lấy phải cô vợ có thuộc tính tham ăn rồi.
Hết chương 85.