Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 109: 109: Linh Nhi Bán Hành






- Không ngờ sau hai năm, Đặng Tiến Hòn ngươi cũng có chút tiến bộ đó, tốc độ đột phá còn nhanh hơn ta dự đoán
Linh Nhi chắp tay nhìn Đặng Tiến Hòn, tuy hắn đột phá có chút nhanh nhưng không làm sao có thể nhanh bằng nàng a, tu vi Lục Tú Thất Trọng không đáng để nàng quan tâm
Đặng Tiến Hòn nghe Linh Nhi nói vậy thì mỉm cười
- Quá khen, ta sẽ không nương tay với cô nương đâu
Dứt lời, Đặng Tiến Hòn liền động, thân ảnh biến mất tại chỗ, kéo theo một chuỗi tàn ảnh lao thẳng đến chỗ Linh Nhi tung ra một cước
Có kinh nghiệm về việc xem thường Linh Nhi nên Đặng Tiến Hòn lần này ra đòn dứt khoát, không thể phạm sai lầm như ngày ấy nữa
- Linh Nhi cô nương kia bất quá chỉ mới 16 tuổi a, vừa mới tu luyện không lâu sao có thể là đối thủ của Đặng Tiến Hòn chứ?
Trên quảng trường, một người khó hiểu nói, tên này là một trong số những người không đi xem Tứ Môn Tranh Tài
- Ngươi không biết rồi, nàng từ năm 14 tuổi đã là Ngũ Tú Nhất Trọng đó, ngươi nghĩ nàng có tư cách đứng nơi đó không?
- Phong Lôi Môn lần đó mang nàng đi thi, ba môn phái khác còn tưởng mang nàng đi cho vui, có ai ngờ lại là chủ lực của đội Phong Lôi Môn đấy
- Thật phi thường a, nhưng sao nàng ta không né đòn đi, Đặng Tiến Hòn sắp đánh tới kìa
Một người nhìn cú đá của Đặng Tiến Hòn đang đạp thẳng vào người Linh Nhi mà không khỏi lo lắng cho nàng
Linh Nhi vẫn đứng bất động nhìn Đặng Tiến Hòn đạp tới, tay Linh Nhi khẽ giơ ra, dùng cánh tay chắn trước ngực
Pặc!
Điều làm mọi người không ngờ nhất xảy ra, Đặng Tiến Hòn bị Linh Nhi hờ hững đỡ một cước, khi thân ảnh hắn xuất hiện trở lại, Đặng Tiến Hòn đang trong tư thế lơ lửng, chân phải bị Linh Nhi chụp lấy
Bối rối, kinh ngạc, Đặng Tiến Hòn vội vàng thu chân về, hắn lao lên một quyền nện thẳng vào hông Linh Nhi
Bịch!
Linh Nhi vẫn đứng yên tại chỗ, cánh tay xoay tròn gặt phăng cú đấm của Đặng Tiến Hòn
Đặng Tiến Hòn hai lần tấn công vẫn không làm Linh Nhi lay chuyển chút nào, tuy chỉ là tấn công thăm dò nhưng như vậy là quá đủ để xác định, Linh Nhi cũng đã mạnh hơn hai năm trước rất nhiều
- Phong Long Giải Nghiệp Ấn!
Đặng Tiến Hòn hừ nhẹ, một quyền mang theo kình phong Nguyên Lực hùng hậu đánh thẳng về hướng Linh Nhi, phong hệ hội tụ thành một hư ảnh hình rồng lao thẳng về phía trước
Không gian gió thổi mây phun, Phong thuộc tính trong thiên địa hội tụ
- Đặng Tiến Hòn bắt đầu nghiêm túc rồi!
- Linh Nhi kia cũng thật khá, bị đánh mấy cái mà vẫn đứng yên bất động a
Đám đông thấy chưởng ấn của Đặng Tiến Hòn tung ra thì xôn xao, đây là một trong những tuyệt chiêu của Đặng Tiến Hòn a
Linh Nhi vô cùng bình tĩnh, thân pháp nhẹ nhàng động, thân ảnh biến mất tại chỗ, cách đó hơn mười mét mới hiện ra trở lại
- Nhanh quá!
Đặng Tiến Hòn trầm xuống, Linh Nhi vậy mà dễ dàng né tránh đòn tấn công của hắn

- Sao Linh Nhi tiểu thư không ra tay a?
Bên cạnh Trương Bá Bá, một thanh niên thôn Bắc Lay hỏi
- Nàng đang chơi đùa với hắn thôi
Trương Bá Bá mỉm cười, thanh niên kia chỉ yếu hơn hắn đúng một trong tu vi a, nhưng mà ở độ tuổi đó quả là làm người ta mở rộng tầm mắt
Còn về Vũ Lôi Phong, Linh Nhi Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y, Trương Bá Bá đã sớm hết nói nổi, bốn người này căn bản là yêu nghiệt chứ không phải người
Đặng Tiến Hòn ngưng trọng, trong lòng đã có chút bất an
Từ nãy giờ Linh Nhi vẫn chưa hề công kích hắn, chỉ phòng thủ và né tránh mà thôi, điều này lại càng làm Đặng Tiến Hòn thêm bất an
- Vũ Đài Diệt Không Cước!
Lại quát lên một tiếng, Đặng Tiến Hòn tung ra hàng trăm cước ảnh lao thẳng vào Linh Nhi, lần ra đòn này hắn đã dùng đến bảy thành Nguyên Lực
Linh Nhi đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, cánh tay phải duỗi ra, ngón tay trái kết xuất thủ ấn
- Thử xem không dùng Băng Phách Kiếm có dùng được không? Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ.

Tường Gió!
Nguyên Lực chấn động nhẹ, Linh Nhi quẹt tay phải mình xuống nền đất
Póc Póc Póc!
Hàng trăm cước ảnh lập tức va chạm vào một bức tường vô hình, sau đó biến mất không thấy
Khi khói bụi tan đi, chỉ thấy Linh Nhi vẫn đứng yên tại chỗ, trước mặt nàng là một bức tường bằng gió màu xanh nhàn nhạt
- Linh Nhi không dùng kiếm vẫn thi triển được Tường Gió sao?
Lưu Thiên Kim há hốc mồm nhìn Linh Nhi, nàng chưa bao giờ thử việc này trước đây
Vũ Lôi Phong mỉm cười, hắn cũng chưa thử, nhưng Linh Nhi có thể thi triển chắc chắn hắn và các nàng đều làm được
- Còn chiêu gì nữa, tiếp đi!
Linh Nhi hờ hững nói với Đặng Tiến Hòn
- Linh Nhi cô nương quả là tiến bộ kinh người, ta xuất toàn lực đây!
Đặng Tiến Hòn quát lớn, nắm tay co lại, Nguyên Lực không ngừng tuôn ra dữ dội
- Tật Phong Quyền!
Thân ảnh Đặng Tiến Hòn lần nữa kéo theo một dải tàn ảnh đánh thẳng vào Linh Nhi, cánh tay hội tụ hàng trăm cơn lốc làm không gian quanh người hắn vặn vẹo
- Đó không phải là sát chiêu của Đặng Tiến Hòn sao?
- Hắn dùng toàn lực rồi?
- Linh Nhi này mạnh đến vậy sao, Đặng Tiến Hòn cũng phải tung ra sát chiêu rồi

Linh Nhi thấy tên Đặng Tiến Hòn đã bắt đầu tung ra toàn lực thì hứng thú
- Thuận Nghịch Phá Thạch Quyền!
Đây không phải chiêu thức Giác Đấu, đây không phải Băng Phách Kiếm Pháp
Mà là chiêu trong Võ Cổ Truyền!
Tuyệt chiêu đập đá của Vũ Lôi Phong!
Linh Nhi quát nhẹ, cánh tay biến ảo một vòng tròn rồi đấm thẳng vào cú đấm của Đặng Tiến Hòn, Nguyên Lực trong người không ngừng gia cố cho quyền của nàng
Ầm!
Không gian rung rung, thanh âm va chạm đinh tai nhức óc
Đặng Tiến Hòn văng ra xa, cánh tay nhức mỏi đến tận cùng
Linh Nhi lùi lại hai bước, sau đó nàng chuyển Chảo Mã Tấn, tay thủ Song Long Đao
- Đấm hay lắm! Tiếp đi, lâu rồi bổn cô nương chưa luyện võ, toàn dùng kiếm pháp cũng không hay!
Linh Nhi mỉm cười, nàng từ khi có kiếm pháp Vũ Lôi Phong tặng thì ít dùng võ thuật để chiến đấu, đa phần đều dùng Linh Vũ Lôi Quạt và Băng Phách Kiếm tấn công, tuy vẫn luyện Võ Cổ Truyền mỗi ngày nhưng ít khi đem nó ra thực chiến
Đặng Tiến Hòn cắn răng, hắn bây giờ mới nhận thức được cô nàng này nguy hiểm ra sao, hắn làm ra quyết định
- Linh Nhi cô nương, quả thật ta đã đánh giá thấp cô nương a, đã vậy hôm nay chúng ta đánh một trận thống khoái đi
Đặng Tiến Hòn cười lớn, hắn liền tháo chiếc mắt kính ném đi
- Đặng Tiến Hòn tháo kính rồi!
- Hắn chỉ khi nào đến bước đường cùng mới thao kính a
- Tháo kính xong Đặng Tiến Hòn sẽ trở nên điên điên khùng khùng, bù lại sức tấn công của hắn sẽ tăng rất mạnh!
Đặng Tiến Hòn ném mắt kính đi, hắn chợt vuốt vuốt mái tóc, ánh mắt trở nên điên cuồng
- Hà Hà Hà.

Ta chờ ngày này lâu lắm rồi! Linh Nhi!
Đặng Tiến Hòn cười, cười như một tên điên
Lập tức, cả người hắn tràn ngập trong Phong Nguyên Lực, tốc độ, lực lượng tăng vọt, Đặng Tiến Hòn lao thẳng về Linh Nhi, liên tục tung ra mấy chục đòn đánh.
Không giống như Trần Lệ, Đặng Tiến Hòn khi tháo kính chỉ trở nên điên loạn, còn Bạo Huyết của Trần Lệ làm nàng tăng hẳn tu vi lên một tầm cao mới
Còn tâm trí thì khác, nếu dùng Bán Bạo Huyết, tâm trí nàng vẫn tỉnh táo, nhưng hiệu ứng sẽ ít hơn, Bạo Huyết hoàn chỉnh thì tu vi tăng mạnh, ngược lại sẽ mất hoàn toàn thần trí
Đặng Tiến Hòn bây giờ tu vi không hề tăng, thần trí cũng không mất kiểm soát, chỉ là một nhân cách khác của hắn, điên cuồng!
Một kẻ đa nhân cách!

Đặng Tiến Hòn đeo kính, một thư sinh, nho nhã, lịch sự, trầm tĩnh
Đặng Tiến Hòn tháo kính, điên cuồng, lỗ mãng, dữ tợn
Trong nhân cách tháo kính, Đặng Tiến Hòn không dùng những chiêu màu mè hay công kích từ xa nữa, hắn trực tiếp lao thẳng vào Linh Nhi mà xâu xé, cào, đấm, đá như một tên cuồng chiến
Mà dạng công kích này lại khiến Linh Nhi rất thích, nàng đã quá lâu rồi không dùng lại võ thuật a
- Hay lắm! Đánh mạnh lên!
- Hầu Thủ! Cương Đao! Trảo Công! Hạ Thủ
- Triển Dực! Thăng Tất Hậu! Hoành Phong! Thôi Sơn!
- Song Thủ Thiên Địa! Âm Dương Luân Hồi! Linh Xà Xuất Động!
- Song Chỉ Đoạt Châu! Tứ Chỉ Đoạt Hầu! Ngũ Chỉ Đoạt Mệnh!
Liên tục là những đòn thế uyển chuyển và mạnh mẽ của Võ Cổ Truyền được Vũ Lôi Phong dạy được đánh ra, những bước đi, đòn đánh, cước đá, đỡ đòn, bỏ nhỏ, né tránh đều như đang nhảy múa, vậy mà Đặng Tiến Hòn lại không thể chạm vào người Linh Nhi chút nào, ngược lại hắn không ngừng bị Linh Nhi đánh ngã
Đặng Vũ đứng dậy từ bao giờ, hắn run run nhìn quyền pháp cua Linh Nhi
- Đây! Đây là thủ đoạn gì? Hoàn toàn không phải kỹ thuật Giác Đấu! Đây hoàn toàn là chuyển động của cơ thể có thêm Nguyên Lực gia trì mà thôi!
Võ thuật chính là như vậy, tận dụng những cử động của thân thể mà phòng thủ hoặc tấn công đối thủ, ở Trái Đất, thời mà súng đạn chưa ra đời, Võ Thuật chính là cách tấn công cơ bản của con người
Khi Vũ Khí ra đời, Võ Thuật lại càng phát triển vượt bậc
Ở Đại Lục Thúy Hằng, nhờ có Nguyên Lực nhập thể, Võ Thuật lại càn trở nên lợi hại gấp nhiều lần
Đặng Tiến Hòn không ngừng điên cuồng đấm đá, cào cấu.

Linh Nhi ung dung hóa giải từng chiêu thức của hắn, nàng liên tục đánh Đặng Tiến Hòn bay ra xa
- Mạnh…Quá Mạnh! Cô gái này sao lại mạnh như vậy? Đặng Tiến Hòn khi tháo kính, kể cả hộ pháp trong môn còn không làm gì được hắn a
Đám đông đệ tử Vũ Đài Môn không ngừng cảm thán, Linh Nhi này tuổi còn nhỏ nhưng sao lại mạnh như vậy chứ?
Cứ như vậy, Đặng Tiến Hòn liên tục cào cấu điên cuồng trong gần nửa canh giờ, bao nhiêu Nguyên Lực đều sử dụng toàn bộ, sát chiêu, tuyệt kỹ thủ đoạn gì cũng tung ra hết
- Hòn Bốn Mắt! Ngươi mệt chưa?
Linh Nhi ung dung nhìn Đặng Tiến Hòn, hắn lúc này đang không ngừng thở dốc
- Không hề! Tiếp chiêu
Đặng Tiến Hòn không cam tâm, hắn đã cảm thấy phần thua của mình cực lớn những vẫn cố gắng tung đòn, vì đây là cơ hội cuối cùng để hắn lấy lại thể diện của mình
Linh Nhi nhìn Đặng Tiến Hòn, nàng bỗng dưng cảm thấy tội nghiệp tên này
Thân ảnh chợt lóe, Linh Nhi biến mất tại chỗ, nàng xuất hiện tại chỗ Đặng Tiến Hòn ném chiếc kính của mình đi, nhặt nó lên, Linh Nhi lao thẳng về phía Đặng Tiến Hòn
Tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức đa số đệ tử Vũ Đài Môn không thể nhìn thấy
Đặng Tiến Hòn sợ hãi, tốc độ này hắn căn bản không thể bắt kịp, hắn nhắm tịt mắt lại đón chờ cú đấm kia nện vào mặt mình
- Ngươi hẳn là vẫn suy nghĩ về lần bất cẩn trong Tứ Môn Tranh Tài khi trước, hiện tại quên đi.

Ngươi mãi mãi sẽ chẳng đánh bại được bổn tiểu thư đâu
Linh Nhi nói, cặp mắt kính của Đặng Tiến Hòn đã lần nữa nằm trên mắt hắn

Đặng Tiến Hòn bình tĩnh trở lại, nhìn thấy Linh Nhi đang đứng trước mặt mình, hơn nữa là sự lạnh lẽo nơi cổ họng.

Đúng vậy, Băng Phách Kiếm đã kề sát cổ hắn
- Ta thua! Đa tạ Linh Nhi cô nương hạ thủ lưu tình
Đặng Tiến Hòn buồn bã nói
Linh Nhi mỉm cười
- Đừng nghĩ nhiều về việc kia nữa, ai cũng có sai lầm, chẳng phải vì sai lầm kia mà ngươi đã mạnh mẽ hơn nhiều sao?
Đặng Tiến Hòn nghe vậy cũng mỉm cười
- Đúng là như vậy, ta có tu vi như ngày hôm nay hoàn toàn có công của Phong Lôi Môn.

Chỉ có điều vẫn không bằng đám quái vật các người a
Cả hai bắt tay, Đặng Tiến Hòn cảm thấy sự phiền muộn lâu nay tan biến không thấy, tuy mất mặt lần đó, nhưng thành tựu hiện tại của mình hoàn toàn nhờ lần ngu người kia
- Nghe nói ngươi là đệ nhị trên Vũ Bảng gì đó hả, đệ nhất Vũ Bảng là ai, tu vi thế nào?
Linh Nhi hỏi Đặng Tiến Hòn, tên này liền ngơ ngác nhìn nàng
- Vũ Bảng là bảng xếp hạng thực lực của đệ tử Thân Truyền Vũ Đài Môn, ta nhờ điên cuồng tu luyện nên mới leo lên ngôi đệ nhị mấy hôm trước.

Về phần đệ nhất thuộc về một Hộ Pháp trẻ tuổi của Vũ Đài Môn ta
- Tu vi người này rất mạnh, đã là Lục Tú Cửu Trọng rồi, nhưng sớm thôi ta sẽ đánh bại hắn, chiếm lấy vị trí đệ nhất trên Vũ Bảng
Đặng Tiến Hòn nói, ánh mắt hiện lên sự kiên định
Linh Nhi chợt truyền Nguyên Lực vào thanh âm nói to
- Đệ Nhất Vũ Bảng Vũ Đài Môn có đây không? Băng Phách Tiên Tử - Linh Nhi của Phong Lôi Môn muốn xin được chỉ giáo đôi chút!
Đặng Tiến Hòn trợn mắt nhìn Linh Nhi, nguyên một đám đệ tử Vũ Đài Môn há hốc mồm, Đặng Vũ chết lặng
Một cô gái 16 tuổi, muốn khiêu chiến với đệ nhất Vũ Bảng
Đặng Tiến Hòn không hiểu sao lại có niềm tin tuyệt đối vào Linh Nhi, hắn nói
- Cẩn thận chút, tên này rất cuồng a
Linh Nhi mỉm cười phất tay, cái điệu bộ ung dung kia khiến Đặng Tiến Hòn ngẩn ngơ
Nhưng hắn liền trấn tỉnh lại, Linh Nhi trước mắt là nữ nhân của Vũ Lôi Phong, hắn cũng không phải loại người vô sỉ
- Đệ Nhất Vũ Bảng Vũ Đài Môn – Trần Dần.

Xin Linh Nhi cô nương chỉ giáo!
Từ trên khán đài, một thanh âm sang sảng vang lên