Oanh!
Mấy chục vạn người trở nên rung động!
Chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới!
Từ công tử không ai bì nổi, đang đi những bước đầu trong hành trình trấn áp những người cùng thế hệ!
Sự tồn tại của hắn là một ngọn núi lớn đè nặng trên đầu đám thiên tiêu Cửu Châu, khiến bọn hắn không thể nào vượt qua được!
Bên trong liễn xa của Sở quốc, Khương Vô Kỵ không nhịn được mà thở phào một hơi, khí thế đáng sợ của Từ Bắc Vọng dường như đã chấn nhiếp đến hắn ta.
“Vừa hay ta có thể quan sát cuộc chiến sâu kiến của hai người các ngươi.”
Hắn ta điều chỉnh cảm xúc, ngữ khí vẫn phong khinh vân đạm như cũ
Cơ Vô Đạo vẫn luôn cúi đầu, giống như là kẻ sắp chết đuối bắt lấy cây rơm cứu mạng, ra sức thở hổn hển.
Hắn ta không biết!
Từ ác liêu không biết là mệnh lệnh bản vương âm thầm sai khiến!
Thân thể căng thẳng cứng ngắc của Cơ Vô Đạo thả lỏng ra, trên mặt lộ ra ý cười không dễ dàng phát giác.
Trải qua lần này, Cơ Vô Đạo hiểu mình làm việc quá mức càn rỡ, về sau vẫn phải cẩn thận hơn nữa, nếu không thì có khả năng bị đối phương phản phệ lại!