“Tuế nguyệt rất vô tình, Hoàng Cẩm Sương cường đại không ai bì nổi suốt mấy trăm năm trước, rốt cuộc cũng đã ảm đạm điêu linh.”
Tiếng cười khàn khàn vang lên, Vô Thiên Yếm Vãn nhẹ nhàng cất bước, ba ngàn tóc trắng tung bay xen lẫn vào nhau, bộ dáng của nàng ta tựa như ma nữ bất khả chiến bại.
Những người đứng xem đều rùng mình, tại sao nữ tử tuyệt mỹ đến nhường này lại có một nụ cười nham hiểm và vặn vẹo như vậy chứ?
“Nữ nhân ti tiện, ngươi cũng xứng cướp đoạt Thái Sơ Bắc Vọng sao?”
Nhìn thấy phong thái bình tĩnh của Hoàng Cẩm Sương, Vô Thiên Yếm Vãn bốc phát lửa giận khắp tứ phía. Mỗi khi nghĩ tới cảnh tượng điên loan đảo phượng của hai người này, nàng cảm thấy ghen ghét đến điên cuồng!
Rất nhiều người trùng sinh và thiên kiêu cái thế đương thời không khỏi cảm thấy chua xót.
Bọn hắn vừa cảm thấy hâm mộ tên điên Thái Sơ, nhưng lại càng đề cao cảnh giác, muốn xem thử liệu hai người này có thể uy hiếp được vị trí của Tinh Không Bỉ Ngạn hay không?
Nhưng Vô Thiên Yếm Vãn quả thực đã nói đúng sự thật, Hoàng Cẩm Sương đã từng phong quang vô hạn suốt mấy trăm năm trước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nàng ta tuyệt đối có thể rung chuyển Vô Cực Nhất, chiếm đoạt vị trí đứng đầu bảng Vấn Đỉnh.
Đáng tiếc, Thất Quan Vương đã tàn lụi đến mức không còn sót lại chút gì, Hoàng Cẩm Sương đã đánh mất “động lực”, muốn đuổi theo thì đã chậm.
Ví dụ như tên điên Thái Sơ, hắn ta tiến thẳng một đường, thế như chẻ tre, không ai cản nổi, nhưng bọn họ chỉ cần dốc sức phá diệt thân thể vô địch kia, hắn cũng sẽ không siêu nhiên đến như vậy, thậm chí còn có thể hoà thành một sinh linh bình thường.
“Hạt giống số một của Thái Sơ thị đang ở trên tay ta.”
Hoàng Vũ đứng một mình trên bức tranh không trọn vẹn, bà rốt cuộc vẫn lo lắng cho tôn nữ của mình, cho nên đành phải nhắc nhở Nhật Bất Lạc.
Rất nhiều hoá thạch sống lập tức biến sắc, nhưng cũng không cách nào phát tiết cơn tức giận.
Bọn họ nhất định phải bảo toàn tính mạng của dư nghiệt Thất Quan Vương, ngay cả khi sẽ nảy sinh khúc mắc, thậm chí còn kết thù với Vĩnh Hằng Quốc Độ.
“Ngươi tình nguyện trở thành bàn đạp cho ta, quả thật rất tốt.”
Dưới bầu trời đầy sao, ý cười của Vô Thiên Yếm Vãn bỗng nhiên biến mất.
Cùng lúc đó, âm thanh đại đạo trầm luân rả rích không dứt truyền đến từ sâu thẳm vũ trụ, dị tượng hoang cổ xen lẫn với màn sương mù xám xịt đã tạo nên một bức tranh sơn hà xã tắc trong nhân thế, giống như đang đón tiếp một sự tồn tại cấm kỵ nào đó.
“Làm sao có thể…”
Khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong Tử Vi Cổ Tinh, đừng nói đến hàng trăm triệu tu sĩ, ngay cả lão tổ của các Thần tộc Hoàng Kim cũng đều cảm thấy kinh hãi.
Giữa vũ trụ yên lặng im ắng, nữ tử tóc trắng váy đen dạo bước trong dải ngân hà.
Nàng ta có một vẻ đẹp bệnh hoạn, sắc mặt tái nhợt xanh xao, như thể quanh năm không được tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, khí tức ốm yếu đến mức bi quan.
Dưới ánh mắt sợ hãi của vô số tu sĩ, nàng ta không nhanh không chậm đi về phía Vô Thiên Yếm Vãn, hai người hợp làm một thể, ý niệm Cổ Đế điên cuồng bay bổng.
“Hư thân…”
Tinh không lặng ngắt như tờ, cảnh tượng này quá mức rung động, vượt qua phạm trù nhận biết của tất cả mọi người.
Thiên kiêu cái thế của Vĩnh Hằng Quốc Độ, một trong năm vị trí đầu của bảng Vấn Đỉnh, lại luôn dùng hư thân để dạo bước trong chư thiên?
Cực kỳ kinh khủng!
Sắc mặt của rất nhiều người trùng sinh trở nên nghiêm nghị hơn bao giờ hết, bọn họ đồng loạt cảm nhận được sức uy hiếp mãnh liệt, khí tức hiện tại của Vô Thiên Yếm Vãn đã có thể áp bức cả Đại Đế đỉnh phong.
Hàng trăm triệu tu sĩ đều câm nín, một mặt là vì bị chấn kinh bởi sự quyết đoán của Vô Thiên Yếm Vãn, mặt khác lại cảm thấy đây là điều đương nhiên.
Tam đại Thần tộc Hoàng Kim cường thịnh nhất chư thiên vạn vực, theo thứ tự là Nhật Bất Lạc, Trường Sinh Bất Hủ, Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Mà thiên kiêu cái thế trác tuyệt nhất đương thời, chính là áo bào trắng cấm kỵ, Vô Cực Nhất…
Sao có thể thiếu được Vô Thiên thần nữ?
“Hoàng Cẩm Sương, ta muốn xé nát khuôn mặt của ngươi thành từng mảnh!”
Đôi mắt đào hoa của Vô Thiên Yếm Vãn loé lên một tia âm trầm, khí tức cực kỳ cường thế, sương mù xám xịt phía sau lưng ngưng tụ thành một vách núi thăm thẳm, dường như muốn phá hủy mọi thứ.
Cho dù nữ tử váy tím xinh đẹp đến cực hạn, thậm chí còn là vị thần nữ hoàn mỹ nhất từ thời đại Thần Thoại đến nay.
Nhưng vũ trụ chư thiên đã gần như phớt lờ nàng.
Kết quả thắng bại đâu còn khó đoán?
Thế nhân chỉ muốn biết Vô Thiên thần nữ rốt cuộc đã mạnh mẽ đến mức nào, liệu có thể khiêu chiến vị trí của Vô Cực Nhất, hay thậm chí sánh vai với áo bào trắng cấm kỵ hay không?