Lúc này, thiếu niên mang theo ngọn lửa chín màu nặng nề bước ra, đôi mắt phun trào nham thạch nóng chảy khắp mười tám trượng, toàn thân bộc phát sức mạnh mạnh mẽ đốt cháy tất cả.
Bầu không khí bên dưới bầu trời đầy sao lập tức ngưng đọng trong giây lát, tâm trạng của hàng vạn vạn sinh linh đã khác hẳn trận chiến đầu tiên, ai nấy đều lâm vào trạng thái sợ hãi khó an yên.
Bây giờ là tỷ số hoà, nếu đánh thua thêm một trận nữa, vậy hậu quả thật sự không dám tưởng tượng!
Tôn nghiêm bị chà đạp hoàn toàn, cả vũ trụ đều sẽ bị đóng đinh vào cột trụ của sự xấu hổ!
Hàng vạn vạn sinh linh trong các chư thiên không hẹn mà cùng nhớ đến thân ảnh thần thánh kia trong đầu.
Áo bào trắng cấm kỵ, ngươi đang ở đâu?
“Kẻ điên Thái Sơ đâu?!’’
Bên trong bức màn trướng minh hà tại Thiên Cung, nhiều hóa thạch số của vũ trụ hiện thân, nhìn chằm chằm vào đám lão quái vật tóc vàng.
Kẻ điên nhà các ngươi không ai bì nổi, muốn giết ai thì giết kẻ đó, bây giờ lại làm rùa đen rụt đầu sao?
Diễn Hóa Trường Khanh chưa chắc đã chịu được, mà đối thủ đến từ vũ trụ không xác định vẫn còn đến ba mạng, chẳng lẽ bọn họ buôc phải làm trái quy tắc, để thiên kiêu cái thế mạnh nhất kỷ nguyên ra tay một lần nữa?
Như vậy nhất định có thể thắng, nhưng không lẽ phải từ bỏ thể diện sao? Chiến thắng kiểu này còn nhục nhã hơn thất bại vạn phần!
….
…
“Liên lạc không được ư…’’
Biểu cảm của chủ nhân Thiên Đình có chút lo lắng hiếm thấy.
Tên tiểu bối này có được Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, gần như là thể chất của Bản nguyên Tinh Thần, vũ trụ rộng lớn mênh mông như thế, làm sao bọn họ nhìn trộm dấu chân của hắn bây giờ?
Huống chi, tính tình của kẻ này điên điên dở dở, những người hộ đạo của Thần tộc đều bị hắn nhục mạ mười lần trăm lần, gần như tất cả mọi người chán ghét hắn ta, càng đừng nói đến chuyện đi theo.
“Lập tức gọi kẻ điên Thái Sơ trở về, chuyện này không chỉ liên quan đến một mình Nhật Bất Lạc các ngươi, mà là cả vũ trụ này!’’
“Một khi bại trận, toàn bộ vũ trụ chư thiên sẽ đối mặt với tai ương khó lường. Hơn nữa, đến khi giao đấu với một vũ trụ khác trong tương lai, chúng ta cũng sẽ bị đẩy vào thế hạ phong.’’
Bên trên toà vương tọa màu xanh, hóa thạch sống của Vô Miện Chi Vương tức đến mức sùi bọt mép, toàn thân phát ra hàn khí vô biên vô tận.
“Hay là kêu Vô Thiên Yếm Vãn?’’
Bên trong dị tượng mơ hồ của thế giới đại đồng, một vị Đạo Quân của Vô Thiên thị trầm giọng nói.
Các lão quái vật không nói lời nào, hiển nhiên là không quá tán thành.
Vô Thiên Yếm Vãn căn bản không phải đối thủ của Vô Cực Nhị, nhưng ngay cả Vô Cực Nhị cũng thua, vậy nàng có mấy phần thắng chứ?
“Hoàng Cẩm Sương?”
Thần thú cổ xưa ở Bắc Cực Thú Liệp đột nhiên đề nghị.
Các đại Thần tộc Hoàng Kim trực tiếp phủ định.
Hoàng Cẩm Sương thần bí khó lường, lại từng đúc thành cơ thể Đại đế hoàn mỹ ở Vô Tẫn Táng Thổ, nàng ta có lẽ thật sự có cơ hội chiến thắng. Tuy nhiên, bọn họ không thể dễ dàng tha thứ cho dư nghiệt của Thất Quan Vương, để mặc cho nàng ta diễu võ dương oai được.
Đây chẳng phải là đang tự vả mặt sao?
“Lập tức tìm ngay!’’
Chủ nhân Thiên đình rống giận một tiếng, chiếu lệnh truyền đi, mạng lưới tiên sứ dày đặc lao vào các đại tinh vực.
Không có việc gì thì ngươi gây chuyện cả ngày, đến khi có chuyện thì ngươi lại biến mất không dấu vết, tại sao Thần tộc lại bồi dưỡng ra cái loại hạt giống số một như thế này chứ?
“Toàn bộ vũ trụ này đều là kẻ nhát gan hết à?’’
Sinh linh Hỏa Diễm tộc nhìn xung quanh, kêu gào mà không kiêng nể gì, thần sắc vô cùng thoải mái.
Vô số sinh linh trong chư thiên đều nắm chặt hay tay, đuôi mắt đỏ hoen, không cam lòng gào thét.
“Ta đến chém ngươi.’’
Thanh âm kỳ diệu tuôn trào trong càn khôn, đại đạo rung động xoay vòng, vật chất năng lượng trong tinh không chìm nổi hết đợt này đến đợt khác.
Một đóa hoa thanh liên vạn cổ dập dềnh giữa không trung, nam tử tuấn tú có ngũ quan như bức tượng điêu khắc, thân mặc bào phục sơn hà cẩm tú đột nhiên xuất hiện, hắn ta cầm một thanh kiếm sát phạt đại đạo trong tay, con ngươi lấp lóe sát ý lạnh tanh.
“Diễn Hóa Trường Khanh!’’
Hàng vạn vạn sinh linh nhìn thấy nam tử cái thế bên trong mảnh vỡ, ai nấy đều thắp lên một tia hy vọng.
Biết đâu được, kẻ xuất chiến thứ ba này yếu đuối hơn thì sao?
Khí tức của các đại Thần tộc Hoàng Kim trở nên nghiêm trọng, kẻ điên Thái Sơ vẫn chưa lộ diện, cho nên thiên kiêu xếp hạng ba trong bảng Vấn Đỉnh đành phải xuất chiến, một trận quyết định vinh nhục thành bại!
“Cứ đưa Kim Ô Thánh Thảo cho tiểu bối…’’
Một gã khổng lồ tóc vàng đột nhiên cất giọng mông lung, một âm thanh đại đạo đột nhiên truyền vào tổ địa của Nhật Bất Lạc.
Không còn cách nào khác, tính tình của kẻ điên vô cùng khó hiểu, bọn họ càng thúc ép hắn, thì chỉ sợ hắn càng không muốn lộ mặt.
Chỉ có thể lấy lợi ích dụ dỗ.
Kim Ô Thánh Thảo chính là loại cây cỏ thần thoại mà đến cả Đạo Quân cũng phải mơ ước, mỗi một kỷ nguyên chỉ sản sinh ra nhiều nhất một gốc, cho nên vô cùng trân quý.
Bất kể Diễn Hóa Trường Khanh thắng bại thế nào, Nhật Bất Lạc bọn hắn nhất định phải ra mặt, bảo vệ vinh quang của vầng Đại Nhật hoàng kim nói riêng, và của cả vũ trụ nói chung!
“Tuân mệnh!’’
Từng tiếng nói truyền vào ngọc giản.
Bầu trời đầy sao lặng ngắt như tờ, hai bên mở ra một trận chiến thu hút hàng trăm triệu người trong nháy mắt.
Một luồng khí hừng hực thiêu đốt toàn bộ năng lượng hỗn độn, khói lửa chiến tranh lan tràn khắp biên giới của vũ trụ, bầu trời đầy sao vô biên đã trở thành một biển lửa rực lửa!
“Nhân loại đê tiện!’’
Nam tử thuộc Hỏa Diễm tộc nhe răng cười toe toét, thân pháp kéo dài hàng vạn vạn trượng, mỗi lỗ chân lông tựa như một đốm lửa.
Trường kiếm sát phạt đại đạo huy động hàng tỉ tẩn lực lượng, khiến cho trời quang mây tạnh, tiên hạc bay múa, hòng xua tan ngọn lửa đang hoành hành bên trong bầu trời đầy sao.
Hai bên chiến đấu đến mức Bắc Hải gần như khô cạn, vô số dị tượng xuất hiện khắp không trung.