Tu vi không có nhiều thay đổi, vẫn là cảnh giới Đại Đế sơ kỳ như trước, hắn không phải bị trói buộc bởi gông cùm xiềng xích của bình cảnh, mà là không cố ý theo đuổi cảnh giới.
Nhìn chung, các thiên kiêu cái thế thường sẽ dừng lại cảnh giới Đại Đế thật lâu, trừ khi có được cơ duyên kinh khủng, bọn hắn mới chịu đi đến cảnh giới Thiên Đế.
Bốn chữ “Xây dựng căn cơ’’ này tuy rằng rất khuôn xáo cũ rích, nhưng cũng chính là kinh nghiệm tổng kết của những người đứng đầu từ thời đại Thần Thoại đến giờ.
“Tiện nhân, ngươi thật ghê tởm!’’
Trên hư không, một thân ảnh váy tím hoàn mỹ vô song đột nhiên xuất hiện, khuôn mặt cao quý thanh lịch, khí chất cũng càng thêm băng lãnh, tựa như núi băng muôn đời tạo thành.
Sau khi luyện hóa thần vật đến từ vũ trụ không xác định, mỗi một hơi thở của lão đại đều biểu lộ hàn ý vô tận, ngay cả cường giả Thiên Đế bình thường cũng không chịu được mà trực tiếp đóng băng nứt vỡ linh hồn.
“Ti chức ghê tởm chỗ nào chữ?’’
Từ Bắc Vọng bày ra thần sắc hoang mang, bộ dáng mờ mịt.
Chẳng phả hắni chỉ là chà đạp rối, để nó ngậm lấy thứ đó một chút thôi sao?
Đây là đang luyện động tác * mới, để thần thức cảm nhận nhiều hơn một chút, màng mới có thể thông hiểu đạo lí, có được kỹ xảo cao siêu.
Đệ Ngũ Cẩm Sương hung hăng liếc hắn một cái: “Bản cung muốn ăn thịt kho tàu, béo ba phần, phải hầm mềm một chút!’’
“Để ti chức ăn nương nương trước…’’
Chó săn nhìn chằm chằm vào làn da trắng nõn mịn màng ở trước mặt mình, hắn rất nhớ nhung mùi hương thấm mũi của đôi chân ngọc này.
Ánh mắt của Đệ Ngũ Cẩm Sương lóe lên một tia sáng, nội tâm nảy sinh ý định xấu xa, nàng lạnh lùng nói: “Bản cung muốn buộc chặt lấy ngươi, rồi lại giẫm lên mặt của ngươi.’’
Trong thời gian tiềm tu năm năm, nàng vẫn bị chó săn làm phiền trá hình, cho nên rất muốn trả thù.
“Không được!’’
Từ Bắc Vọng dứt khoát từ chối.
Con ngươi của Đệ Ngũ Cẩm Sương lập tức trở nên nghiêm túc, lạnh giọng nói: “Ngươi cãi lời bản cung?’’
“Ti chức muốn nương nương nên mang tất vào trước, sườn xám nữa.’’
Từ Bắc Vọng ân cần rồi lại hy vọng.
Đệ Ngũ Cẩm Sương nhìn chằm chằm vào hắn vài giây, mới rụt rè gật đầu, lạnh lùng nói: “Trói chặt không thể giãy giụa, mặc bản cung muốn làm gì thì làm…’’
“Tuân mệnh!’’
Từ Bắc Vọng nói chắc như đinh đóng cột, hắn còn cầu còn không được.
Nhưng tình thú của hắn phải thất bại rồi.
Trong nhẫn trữ vật, mấy chục ngọc giản liên tục lóe ra hào quang chói mắt, chứng tỏ đang có sự tình gấp gáp.
Cùng lúc đó, Đệ Ngũ Cẩm Sương cũng biếng nhác lấy ra ngọc giản, vừa mới liếc nhìn một cái, đôi mắt xanh biếc đã nheo lại.
“Xuất hiện rồi…’’
Từ Bắc Vọng lật xem ngọc giản, biểu cảm không có quá nhiều thay đổi, nhưng nơi sâu thẳm trong đáy mắt hiện lên một tia hưng phấn.
Chỉ mới ban nãy, năm sinh linh phương khác đột nhiên xuất hiện trong vũ trụ, hóa thân của bọn hắn đều đang bị các Thần tộc Hoàng Kim bao vây lại ở khu vực tinh không tại Hành tinh Bắc Cực.
….
…
Sự xuất hiện của các sinh linh đến từ một vũ trụ khác đã làm kinh động đến các trưởng lão của rất nhiều Thần tộc Hoàng Kim, vô số hóa thạch sống đều lần lượt chiếu rọi chân thân, vội vàng chạy tới hành tinh Bắc Cực.
Mỗi khi đại nạn bên trong kỉ nguyên trường hà tràn ra, địa phương bị ảnh hưởng đầu tiên chính là hành tinh Bắc Cực, mà năm sinh linh kì lạ đột nhiên xuất hiện tại nơi đó, khí tức của bọn hắn cũng hoàn toàn khác biệt so với chư thiên vạn vực…
Rất có khả năng đến từ một vũ trụ khác!
Giống như thiên thạch va chạm vào dải ngân hà, tạo nên cơn sóng có kích thước hàng vạn trượng!
Chúng tiên chấn động mãnh liệt, thậm chí còn có người rơi vào trạng thái mê mang.
Hàng vạn sinh linh chưa từng nghĩ đến sự tồn tại của một vũ trụ khác, nên khi tin tức này đột nhiên xuất hiện, vô số người cảm thấy hoang mang, đồng thời sợ hãi về tương lai phía trước…
Bầu trời đầy sao bên trên hành tinh Bắc Cực bị bao phủ trong làn sương mù hỗn loạn, các lằn ranh của vũ trụ đều bị đạp phá, vô số dị tượng hùng vĩ lần lượt hiện ra.
Một số người khổng lồ trong vũ trụ đã mai danh ẩn tích từ thời đại Thái Cổ đến nay, hiện giờ cũng đã xuất đầu lộ diện. Những nhân vật truyền kì từng tạo nên những kỳ tích được khắc ghi tại lịch sử vũ trụ, lần lượt bước ra từ vùng đất cấm kỵ trong vũ trụ.
Từ xưa đến nay, cảnh tượng như thế này chưa từng xuất hiện!
Một nhóm cường giả tập hợp với nhau, bao gồm các lão tổ tông của rất nhiều Thần tộc Hoàng Kim, bọn họ cùng nhau thi triển đạo pháp, ngăn chặn sự sụp đổ của tinh không.
“Các ngươi là thần thánh phương nào?”
Chủ nhân Thiên Đình, người sở hữu quyền thế bậc nhất trong vũ trụ, đang đứng sừng sững tại Thiên Cung tháp vàng chuông bạc, bễ nghệ đánh giá năm sinh linh thần bí từ trên cao.
Có vẻ, chỉ có một người trong số năm sinh linh này là con người.
Nhưng kẻ còn lại đều là yêu ma quỷ quái, khí tức quỷ dị không nói nên lời.
Đối mặt với vô số ánh mắt ngấm ngầm đánh giá, nhân loại duy nhất trong nhóm sinh linh bí ẩn đã lên tiếng, thanh âm khàn khàn: “Chúng ta tới từ thành Nguyên Thủy Thánh.”
Hắn ta có khuôn mặt hốc hác, hai hốc mắt trũng sâu, không khác gì một ông lão đã đến giai đoạn gần đất xa trời.
“Thành Nguyên Thủy Thánh … ”
Nghe được bốn chữ này, vô số thân ảnh vĩ ngạn đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều nhận ra thất vọng trong mắt đối phương.
Bọn họ chưa từng biết đến một nơi gọi là thành Nguyên Thủy Thánh, nhưng tuyện nhiên vẫn đưa ra một số phỏng đoán trong lòng.
Phàm là thiên kiêu cái thế vượt qua Tinh Không Bỉ Ngạn, bọn họ đều sẽ bắt gặp những tòa thành to lớn, cổ kính và vô cùng hùng mạnh suốt dọc đường.
Các toà thành không có người ở, nhưng vẫn tồn tại vững trãi dưới bầu trời tử sắc. Nhưng bởi vì biên giới nơi đó phát ra vô số loại năng lượng xen lẫn vật chất kỳ quái, cho nên chúng thiên kiêu cái thế cũng khó lòng tiếp cận.
Không có gì bất ngờ, năm sinh linh này đều vượt qua Tinh Không Bỉ Ngạn để tới đây.
Nếu vậy thì không còn con đường khác, bởi vì Tinh Không Bỉ Ngạn chỉ cho phép tám người tiến vào một lần.