Bời vì thời đại của Vô Cực Ẩm Hận đã qua quá lâu, cho nên đa số sinh linh không hề có ấn tượng đối với cái tên. Nhưng chỉ đến khi lật xem sử sách vũ trụ, bọn họ mới cảm thấy rung động và sợ hãi!
Vào kỉ nguyên lúc đó, Vô Cực ̉m Hận đứng thứ tư trong bảng Vấn Đỉnh, phản bội Thần tộc trường sinh bất hủ, tự sáng lập đạo thống, tạo thành thế lực của chính mình. Có thể nói, Vô Cực ̉m Hận đích thị là kiêu hùng của một thế hệ.
Một nhân vật huyền thoại như vậy đã được tái sinh trong thời đại này.
Vô số tu sĩ chen chúc nhau đi đến Cửu Thiên Thập Địa, chỉ mong có thể được trạm trán với vị kiêu hùng có một không hai này!
Khi nhiều tin tức xuất hiện dồn dập, nhiều thông tin nội bộ được tiết lộ.
Vô Cực ̉m Hận trùng sinh trở thành một phàm nhân, sống một cuộc sống tầm thường vô vị suốt năm mươi năm, nhưng đột nhiên giác ngộ và đột phá cảnh giới Thiên Đế chỉ sau một đêm.
Không sai, chính là Thiên Đế!!!
Một đại năng vũ trụ đã đưa ra dự đoán, Vô Cực ̉m Hận ắt hẳn đã kích hoạt thể chất bí ẩn của mình, đạo thể của hắn rất có thể đang ẩn chứa căn nguyên âm dương của vũ trụ, một cơ hội để cho các thiên kiêu tiến thêm một bước dài.
Trong một thời gian ngắn, Cửu Thiên Thập Địa lập tức nổi gió phun mưa.
Rất nhiều liễn xa chiến thuyền ầm ầm lướt qua bầu trời đầy sao, vô số tinh vực ven đường đều bị nghiền áp, trùng trùng điệp điệp sinh linh chạy tới Lục Hằng Cổ Tinh.
….
….
Trong hành tinh phẳng có màu xanh đậm như ngọc lục bảo, vô số tu sĩ đang lặng lẽ đứng chờ thời cơ, rất nhiều dị tượng mơ hồ của các Thần tộc Hoàng Kim xuất hiện trên bầu trời, ai nấy trong số họ cũng đều chăm chú quan sát thế giới lục hằng từ trên cao.
“Phản ứng của chư vị còn thính hơn cả mũi chó.”
Trên cánh đồng trống trải, mục tiêu theo dõi của hàng trăm triệu người, một người nông dân đang cầm một cái cuốc, sắc mặt vô cảm, ra sức chế nhạo mười mấy thân ảnh chói lọi trong khoảng không.
Trên bầu trời phía nam, một nam tử anh tuấn mặc đạo bào càn khôn đột ngột xuất hiện. Người đó chính là Vô Cực Tuyết Kiến, thiên kiêu đứng thứ tư trên bảng Vấn Đỉnh.
“Tộc huynh, xin ngươi cùng ta về Thái Bạch Đế Tinh.”
Lời vừa dứt, Vô Thiên Vong Ưu, người xếp thứ chín trên bảng Vấn Đỉnh, chậm rãi đi ra từ thế giới đại đồng. Hắn ta vung vẩy cây quạt xếp trong tay, sau đó nói một câu bâng quơ: “Ngươi nói sai rồi, ̉m Hận huynh đã không còn thuộc về đất nước trường sinh bất hủ của các ngươi nữa.”
“Ngươi muốn thử xem?”
Vô Cực Tuyết Kiến lập tức sầm mặt, hai tròng mắt phát ra những tia chớp câu hồn đoạt phách.
Vô Thiên Vong Ưu không lên tiếng, chỉ liếc nhìn thiếu nữ tóc bạc váy đen để lấy thêm tự tin, sau đó hùng hồn nói: “Nhào vô!”
Mùi thuốc súng chết chóc tràn ngập khắp tinh cầu. Khi nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, vô số sinh linh phấn chấn trong lòng, ước gì trận đại chiến hiếm có này sẽ diễn ra ngay lập tức.
Kiếp này của Vô Cực ̉m Hận không có huyết dịch hoàng kim, mà Thần tộc Hoàng Kim chỉ nhận huyết mạch, cho nên hắn không được tính là tộc nhân trường sinh bất hủ, các thiên kiêu mới có thể không hề cố kỵ mà cướp đoạt.
Chỉ là……
Đội hình của đất nước trường sinh bất hủ quá cường đại!!
Vô Cực Tuyết Kiến đứng thứ tư bảng Vấn Đỉnh, Vô Cực Quân Thiên đứng thứ sáu bảng Vấn Đỉnh, còn có nam nhân đang đứng yên lặng dưới cây liễu ở trên không —— Vô Cực Nhị!!
Vô Cực Nhất căn bản không cần xuất thế, ba người hoàn toàn có khả năng tung hoành ngang dọc!
“Cuộc tranh đấu Tinh Không Bỉ Ngạn chỉ mới vừa bắt đầu, trận mở màn này nhất định sẽ xuất sắc tuyệt luân.”
“Ai nói không phải đâu, bọn họ chính là người đứng đầu của kỷ nguyên thời đại, tu vi cường hãn đến trình độ khó có thể tưởng tượng được.”
Dưới bầu trời đầy sao, vô số thân ảnh vĩ ngạn đang nghị luận với nhau, biểu tình vô cùng nghiêm túc, nội tâm cực kỳ kích động.
Mà Vô Cực ̉m Hận đang đứng trên cánh đồng ruộng hoang vu, dường như đã bị bỏ qua một cách cố ý hay vô tình.
Hàng vạn vạn sinh linh có mặt ở đây đều nhận thức rõ ràng
Thời đại của hắn đã đi qua, bị lớp bụi thời gian vùi lấp từ lâu.
Cho dù những chiến tích của hắn loá mắt đến nhường nào, nhưng đó cũng chỉ những văn tự lạnh lẽo trong sử sách của vũ trụ.
Ngộ đạo Thiên Đế chỉ sau một đêm thì như thế nào?
Bất kỳ thiên kiêu cái thế đều có thể vận dụng tu vi Cổ Đế, chiến đấu vượt cấp trấn sát hắn!
Đây là hiện thực tàn khốc!
Vô Cực ̉m Hận có khuôn mặt thô ráp, mái tóc dài màu vàng khô héo bay trong gió, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia bi thương khó tả.
Nếu bản thân chỉ là một phàm nhân, hắn có thể yên tâm thoải mái mà tiếp thu cuộc sống thầm thường, thậm chí còn hưởng thụ ánh nắng mặt trời, chăm chỉ trồng trọt để kiếm miếng ăn qua ngày.
Nhưng sau khi đột phá cảnh giới Thiên Đế chỉ sau một đêm, bắt đầu chấp chưởng tu vi cường đại khủng bố, cũng đồng thời nảy sinh dã tâm càn quét chư thiên nồng liệt.
Hắn hoài niệm năm tháng huy hoàng đã trôi qua, không cam lòng bị thế nhân quên!
Mà tình cảnh cá nằm trên thớt cũng khiến hắn cảm thấy khuất nhục, vừa phẫn hận nhưng ngọn lửa thiêu đốt ở trong lòng!