Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 567: Giống như trước đây (1)




Nghe vậy, biểu tình của rất nhiều lão quái vật tóc vàng trở lên nghiêm túc.

Vô Cực ̉m Hận quả nhiên là anh hùng đệ nhất, chiến tích truyền kỳ nhiều vô số kể.

Chỉ tiếc hắn phản bội đất nước trường sinh bất hủ, tự mình bóc tách huyết mạch, sáng lập nên Cổ giáo m Dương. Vào thời điểm đột phá Đạo Quân, hắn bị một nhóm tổ tông của đất nước trường sinh bất hủ vây giết.

Nhưng vì hắn đã từng chung tay gây dựng vinh quanh huy hoàng cho đất nước trường sinh bất hủ, cho nên không bị đuổi cùng giết tận, vẫn còn lưu lại một tia khí tức.

“Hắn ở nơi nào?”

Từ Bắc Vọng vô cảm nói ra.

Thái Sơ Hồng lắc đầu rồi thấp giọng nói: “Tia khí tức này đang trôi dạt tại Cửu Thiên Thập Địa, bởi vì thể chất của Vô Cực ̉m Hận đích thị là thần vật hàng đầu, cho nên không ít phôi thai thiên đạo đã đến đó tìm kiếm.”

Cửu Thiên Thập Địa là tên gọi chung của một quần thể tinh vực thượng đẳng, nơi đây rộng lớn vô cùng, toàn bộ tài nguyên lãnh thổ bị chia cắt bởi rất nhiều đạo thống cấp một.

Từ Bắc Vọng gật đầu, hắn có một niềm đam mê biến thái đối với việc cướp đoạt cơ duyên, thứ này hiển nhiên đã là vật trong tay của hẳn.

“Còn chuyện cuối cùng là…”

Thái Sơ Hồng hướng mắt về phía vầng Đại Nhật có kích thước hàng vạn trượng, một thiên kiêu cái thể trong bộ chiến y hoàng kim chậm rãi bước ra.

Đó chính là Thái Sơ Thương ̉n.

Đáy mắt của hắn ta loé lên một tia u ám, nhưng vẫn cố hết sức để biểu lộ sự thành kính giả dối.

“Hai người các ngươi đại diện cho Nhật Bất Lạc đi tham gia tranh đấu nhằm tiến vào Tinh Không Bỉ Ngạn, cho nên nhất định phải đồng tâm hiệp lực để có thể cùng nhau đi đến bờ bên kia của vũ trụ.”

Một âm thanh già nua tang thương vang nên, đo là âm thanh của một vị tổ tông có ánh mắt sáng rõ, giọng điệu của ông ta giống như một mệnh lệnh không thể nghi ngờ.

Những thân ảnh vĩ ngạn khác cũng nhao nhao gật đầu đồng ý.

Thời khắc một trăm năm tiếp theo sẽ vô cũng tàn khốc, các vị trưởng bối không thể can thiệp vào, chỉ có thể để mặc cho các thiên kiêu chém giết lẫn nhau.

Nhật Bất Lạc không lo lắng cho Thái Sơ Bắc Vọng, bởi vì hắn sở hữu Kỷ Nguyên Bất Diệt Thân Thể, ngoài ra còn có một hạt giống Thời Không Bản Nguyên. Có thể nói, kẻ này đã chiếm hết mọi ưu thế, cho dù lỡ làng thua cuộc, hắn cũng có thể chạy trốn giữ mạng một cách dễ như trở bàn tay.

Huống hồ, chiến lực mà Thái Sơ Bắc Vọng từng biểu hiện ra bên ngoài chỉ là một góc của tảng băng trôi, cho nên kết quả chung cuộc vẫn chưa thể biết được.

Nhưng Thái Sơ Thương ̉n lại hoàn toàn khác biệt, trình độ của hắn chỉ ở tầm trung trong số những người tham gia thi đấu, lúc nào cũng có thể trở thành quả hồng mềm tùy người bóp chết.

Giai cấp quyền lực ở Nhật Bất Lạc được phân chia rõ ràng, so với chiến tích vô song của Thái Sơ Bắc Vọng, thì thực lực của Thái Sơ Thương ̉n có chút mờ mịt ảm đạm, chỉ xứng làm tùy tùng.

Vào lúc này, Thái Sơ Thương ̉n cố nén tâm tình kích động, cung kính nói:

“Nhờ tộc đệ chiếu cố.”

Năm chữ này dường như đã tiêu hao toàn bộ sức lực của Thái Sơ Thương ̉n, hắn cảm thấy tủi nhục và khuất nhục hơn bao giờ hết.

Một người cao ngạo như hắn cũng không thể không cúi đầu.

“Không có gì.”

Từ Bắc Vọng không để ý cho lắm, hắn thấy mọi chuyện đã được bàn giao xong xuôi, cho nên lập tức khoanh tay rời đi.

“Tộc đệ, chúng ta có thể hợp tác vơi nhau để săn giết các thiên kiêu khác, khiến cho uy danh của Nhật Bất Lạc lan truyền khắp chư thiên.”

Thái Sơ Thương ̉n đột nhiên nói thêm.

Bước chân của nam tử áo trắng bỗng dừng lại, sau đó đứng lặng lẽ giữa không trong.

Hắn trầm ngâm một lúc mới, giống như đang ngẫm nghĩ câu nói của Thái Sơ thương ̉n, ngạc nhiên nói: “Ngươi đang dạy ta cách hành sự sao?”

Trong nháy mát, khuôn mặt tuấn mỹ thánh khiết kia bỗng trở lên dữ tợn, hai tròng mắt phát ra đỏ sậm, tức giận nói: “Ta muốn giết ngươi, ngay bây giờ!”

̀m ầm ầm, khí tức chết chóc lan tràn vô hạn vô biên, vô số tiên dược trong khu vực trăm vạn dực trở nên khô héo, Minh lực hủy diệt sôi trào cuồn cuộn khiến từng cây từng cây tiên dược hóa thành tro tàn.

Biến động bất ngờ này đã kinh động tới nhóm người đứng đầu trong vũ trụ.

Bọn họ cảm thấy thật hoang đường!

Thật không thể tưởng tượng nổi!

Tại sao lại có người có thể biến thái như vậy?

“Càn rỡ!”

Một lão tổ tông bộc phát cơn phẫn nộ, trút xuống uy áp mênh mông.

Ánh mắt Thái Sơ Thương ̉n đã sớm trở lên lạnh lẽo, lửa giận đã lấp đầy lục phủ ngũ tạng, hắn cảm thấy không có gì nhục nhã hơn so với bây giờ.

Bản thân hắn giống như một con chó trong mắt tên súc sinh kia, hắn không hề có một chút tôn nghiêm nào, chỉ cần muốn giết liền có thể giết!

“Trong số bốn mươi sáu người tham gia Tinh Không Bỉ Ngạn, chúng ta có thể đánh giết lẫn nhau mà các tiền bối không thể can thiệp vào!”

Một con mắt Từ Bắc Vọng hiện lên ý cười, con mắt còn lại lộ ra sát ý, ẩn chứa núi thây biển máu cuộn trào ở bên trong.

Hắn giống như đã chia thành hai nửa, một phần giống như Đế Vương Vạn Cổ đang nói cười ngâm nga, một nửa còn lại giống như Tử Thần Địa Ngục đang nhe răng hăm doạ chúng sinh.