Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 552: Đau đớn (3)




Nơi này là vùng đất phong ấn mà Thần tộc Hoàng Kim cực kỳ trân quý, chỉ có các hạt giống trước số ba mới có thể đi vào.

Một ngôi sao rực rỡ hiển hiện thân ảnh của nam tử áo trắng, hắn nhanh chóng lấy ra chìa khóa của vùng đất phong ấn.

Chỉ tại nơi này, hắn mới có thể đột phá cảnh giới chỉ trong một thời gian ngắn.

Từ Bắc Vọng vốn bị vây hãm trong gông cùm xiềng xích của Cổ Thần tứ trọng, nhưng chỉ dựa vào một ít tiên dược truyền thuyết, hắn đã có thể thăng tiến đến ngũ trọng trong vòng vài ngày.

Gia tăng thêm một chút ít tu vi, có thể sống lâu thêm một khoảng thời gian ở táng thổ.

“Thái Sơ Bắc Vọng, ngươi tạm thời không thể đi vào.’’

Lúc này, một thân ảnh vĩ ngạn vượt qua không gian hư vô mà đến đây, giọng nói mờ mịt không ẩn chứa bất kỳ dao động cảm xúc nào.

“Thái Sơ Trích Tiên đang ở bên trong?’’

Từ Bắc Vọng vô cảm như cũ.

Vùng đất phong ấn chỉ có thể mở cửa cho một người duy nhất, mà hạt giống số hai là Thái Sơ Thương Ẩn đã đi vào ở Phong Đế Thiên Thê rồi.

“Bị Trích Tiên đặt trước rồi.’’

Thân ảnh vĩ ngạn biểu lộ thần sắc mơ hồ, giọng điệu nhàn nhạt.

“Đặt trước?’’

Từ Bắc Vọng bật cười thành tiếng, sắc mặt lạnh lẽo.

Hắn cố gắng khống chế tâm rình vốn đã sắp đổ vỡ, hắn đang bị bao vây bởi xúc cảm điên cuồng từng giây từng phút, mà huyết dịch hoàng kim sôi trào trong máu hoàng kim khiến hắn không đè nén được lửa giận.

“Ngươi rất nghi hoặc?’’

Một thanh âm trầm thấp truyền đến từ đằng xa, một nam tử tuấn tú mặc áo bào đen, đầu đội mão vàng đứng trên Kim Ô thần điểu, ánh mắt phi thường cường hãn.

Thái Sơ Trích Tiên đang đứng từ trên cao, bễ nghễ nhìn xuống nam tử tuấn mỹ mặt mũi âm u, hắn ta ưu thích dáng vẻ phẫn nộ của con sâu kiến này.

Hắn muốn dùng cách này để nói cho hạt giống số ba, ta mới chính là đại diện của thế hệ trẻ tuổi ở Nhật Bất Lạc vĩ đại.

Cái gì gọi là quyền thế địa vị?

Hiện giờ đang được thể hiện rất đỗi rõ ràng!

Ta chỉ nhẹ nhàng nói một câu, ngươi đã không tiến vào vùng đất phong ấn, đây chính là quyền lực!!

“Bởi vì Vô Thiên Yếm Vãn, cho nên nugwowi ghen ghét ta?’’ Từ Bắc Vọng bình tĩnh.

Sắc mặt Thái Sơ Trích Tiên trở nên lạnh lẽo, nhưng vẫn bình tĩnh không phủ nhận.

Mình có chỗ nào yếu hơn hắn chứ?

Nhìn thấy kiêu nữ cái thế mà bản thân đem lòng ái mộ lại cười nói ngọt ngào với Thái Sơ Bắc Vọng, hắn liền cảm thấy vô cùng khuất nhục.

Người luôn luôn kiêu ngạo như hắn, hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ!

“Bắc Vọng, ngươi quay lại sau đi.’’

Thân ảnh vĩ ngạn cũng mở miệng nói.

Sở dĩ bọn họ dung túng cho hành động của Trích Tiên, cũng là trá hình gây áp lực cho Thái Sơ Bắc Vọng, hy vọng đối phương đứng ở lập trường của Thần tộc mà suy nghĩ.

Dù sao đi nữa, một người cưới trước mười bảng Vấn Đỉnh, có thể tối ưu hoá lợi ích cho Nhật Bất Lạc.

Từ Bắc Vọng nghiêm mặt, biểu cảm bình tĩnh đáng sợ, nói từng chữ một: “Bây giờ theo ta đến Vĩnh Hằng Quốc Độ, ta giúp người giật dây bắc cầu, sau ngày đừng nhằm vào ta nữa.’’

Thái Sơ Trích Thiên hơi hơi sửng sốt, bỗng có chút vui vẻ, chợt liếc nhìn nhau với thân ảnh vĩ ngạn.

Quả nhiên mới đó đã không chịu nổi, còn về phần là lo lắng cho ích lợi của Thần tộc hay là sợ hãi quyền thế của hắn, tất cả đều không quan trọng nữa.

Thức thời là được.

“Giật dây bắc cầu thì không chắc chắn lắm, ta theo ngươi đi đến Vĩnh Hằng Quốc Độ, ngươi giáp mặt nói rõ với Vô Thiên Yếm Vãn đi.’’

Thái Sơ Trích Tiên tùy ý nói, có vẻ vô cùng thoải mái.

“Được.’’ Từ Bắc Vọng gật đầu.

Hắn đã rơi vào vũng lầy cuồng loạn tàn sát!

Trong đầu của hắn chỉ còn lại bóng dáng của lão đại, cũng không thèm để ý thân phận của Nhật Bất Lạc gì đó nữa.

Nếu đã không quan tâm thân phận, vậy cái gọi là phôi thai thiên đạo, hạng bảy bảng Vấn Đỉnh, hạt giống số một của Nhật Bất Lạc.

Đều chết hết cho ta!

Cảm xúc của Từ Bắc Vọng hoàn toàn không khống chế được mà hỗn loạn, hắn không chỉ muốn giết Thái Sơ Trích Tiên, mà còn muốn nghiền xương hắn ta thành tro, dùng hàng vạng xiềng xích trói buộc nhục thể của hắn!

Chỉ trách ngươi đâm vào họng súng của ta!

Sau khi giết Thái Sơ Trích Tiên, hắn nhất định tiến vào Vô Tẫn Táng Thổ ngay lập tức.

……..

………

Tử Vi Cổ Tinh, một tinh cầu khổng lồ màu tím chảy xuôi, xen lẫn với khí tức đại đạo.

Một vầng Đại Nhật huy hoàng có kích thướng hàng vạn trường lao đến, hai thân ảnh tóc vàng từ từ xuất hiện.

“Đây là việc tư, chúng ta sẽ không đi theo.’’

Một thân ảnh vĩ ngạn ôn hòa nói.

Một khi nhiều người cùng tiến vào, sẽ giống như đang tạo áp lực cho đối phương, rất dễ để lại ấn tượng không tốt cho Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Hơn nữa, nếu Vô Thiên Yếm Vãn một mực cự tuyệt, bọn hắn cũng cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Thái Sơ Trích Tiên nhẹ nhàng gật đầu, thần sắc nhẹ nhàng tựa mây khói, phong thái vô song.

“Tộc đệ, mời.’’ Hắn khom người chìa tay, ánh mắt bễ nghễ.

Cái gọi là áo bào trắng cấm kỵ, hắn vẫn luôn không nói lời nào, chẳng lẽ còn tức giận bất bình, cảm thấy không cam lòng?

Xem ra, đám người bên dưới vẫn còn một chút hy vọng may mắn trong lòng.

“Tộc đệ, nếu còn chưa suy nghĩ kỹ, thì chúng ta cứ trở về đi, ta không sao cả đâu.’’

Ánh mắt của Thái Sơ Trích Tiên vô cùng thẳng thắn, bộ dáng không để bụng.

Nếu tên này dám đổi ý, hắn ta nhất định sẽ khiến hắn nửa bước khó đi ở thần tộc!

Từ Bắc Vọng kiềm nén sát khí trong mắt, bình tĩnh đi vào Vĩnh Hằng Quốc Độ.

“Ha ha…’’

Thái Sơ Trích Tiên nhướng đuôi mắt, khoanh tay đi theo.