Nàng ta phân tích những ưu và khuyết điểm từ thực tế, khiến cho tất cả mọi người đều tin phục.
“Cung chủ, điển tịch từng có câu nói, cảnh giới Cổ Đế chính là xuất phát điểm thứ hai.”
(*) Cổ Đế: Đại Đế ở trình độ cao hơn nữa
“Chúng ta đừng nhìn thứ hạng trước đó của Thần Đồ Mộng Chi mà vội vàng đánh giá, nàng ta chỉ mới bắt đầu phát huy tiềm năng của mình, thậm chí còn có khả năng xông pha năm vị trí đầu trong bảng Vấn Đỉnh.”
Một vị trưởng lão uy bác đưa ra lý lẽ sắc bén, cực kỳ ủng hộ Thần Đồ Mộng Chi.
“Nghe cũng có lý, quá khó...”
Công Nghi Sơ tự lẩm bẩm, hai tên tiểu nhân đang đánh nhau trong đầu vẫn còn chưa phân thắng bại.
Xem xét từ phương diện bối cảnh, hai nữ nhân này gần như tương đương, bản nguyên là phôi thai thiên đạo của Thần tộc Hoàng Kim, địa vị nằm trên đỉnh của Kim tự tháp trong vũ trụ.
Xem xét từ phương diện dung mạo, hai nàng đều xinh đẹp động lòng người, hoàn mỹ không tì vết.
Xem xét từ phương diện, hai người đều bước vào cảnh giới Cổ Đế, tạm thời không xác định được ai có tiềm lực lớn hơn.
“Nhìn đi nhìn lại...”
Các sư tỷ vẫn đang nhìn chằm chằm vào hai nữ tử thông qua những mảnh vỡ rời rạc, cố gắng tìm ra khuyết điểm trong tính cách của bọn họ.
Mà từng tinh vực đều phát sinh tranh cãi ngất trời, thậm chí vô số sinh linh còn ra tay đánh nhau đến máu chảy đầu rơi!
“Phế vật như ngươi cũng dám nói bừa, Vô Thiên tiên tử tốt hơn!”
Dưới bầu trời đầy sao hùng vĩ, một nữ tử Cổ Thần đứng chắp tay sau lưng, trường kiếm đầm đìa máu tươi, một cái đầu lâu còn đang lăn lộn dưới chân nàng ta.
“Thần Đồ tiên tử mới là nữ tử thích hợp với áo bào trắng cấm kỵ nhất!”
Nữ tử Cổ Thần gầm thét một tiếng, trường kiếm hóa thành ngàn vạn hào quang sát phạt, nghiền nát đầu lâu thành bột mịn.
“Ngươi lặp lại lần nữa?”
Một vị phụ nhân đứng sừng sững trên ngàn vạn hung thú, khí tức đại thế giới xung quanh từng đầu Cự Long và Huyền Vũ bắt đầu bùng nổ, sau đó bành trướng ra khắp nơi rồi khóa chặt nữ tử cầm kiếm.
Ầm ầm!
Trận đại chiến đang trên đà căng thẳng, hai người đều bắt đầu đỏ mắt vì khẩu chiến, thi triển toàn bộ thực lực để chứng minh rằng mình đúng.
Chư thiên vạn vực được chia thành đảng Bắc Yến cùng đảng Bắc Mộng, cả hai phe đều có vô số người ủng hộ trung thành, bọn họ đấu đá công kích lẫn nhau, thậm chí không chết không thôi!
Một cơn sóng thần cuốn phăng vũ trụ, gây ra những chấn động không thể tưởng tượng nổi!
...
...
Lúc này, bầu không khí tại Phong Đế Thiên Thê lâm vào tĩnh mịch vô biên vô tận.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào thân ảnh thánh khiết, các đại nhân vật thuộc Thần tộc Hoàng Kim cũng đang im lặng chờ đợi.
Sự kiện lần này liên quan đến những kế hoạch tương lai của Thần tộc, cho dù Thái Sơ Bắc Vọng kết thông gia với bất kỳ nhà nào đi chăng nữa, bọn họ cũng phải sớm chuẩn bị biện pháp đối phó.
Vô Thiên Yếm Vãn vẫn bình tĩnh đứng đó, mái tóc trắng bay múa giữa tinh không, đôi mắt đẹp khẽ nhếch lên, khóe môi lúc nào cũng nở nụ cười.
Thần Đồ Mộng Chi ngồi xổm dưới bầu trời đầy sao, vừa ôm đầu vừa nghẹn ngào rên rỉ, tóc nâu vương vãi, hai mắt sưng đỏ.
“Nhanh lên!”
Vĩnh Hằng Quốc Độ cuối cùng cũng không kìm nén được nữa, một số cường giả Đạo Quân khàn giọng gào thét vì quá tức giận, khiến cho quy tắc vũ trụ bị xáo trộn rồi vỡ vụn.
Thân ảnh của Từ Bắc Vọng vẫn mờ mịt thánh khiết, siêu trần thoát tục như cũ, hắn đạp từng bước trên những vì sao sáng chói, ngắm nhìn xung quanh một lúc lâu, sau đó bình tĩnh nói: “Bàn tay của số phận đã đưa ta đến một vị trí không hề tương xứng, khiến cho ta không khỏi kinh hãi, choáng váng, thậm chí là kinh sợ.”
“Cho tới nay, ta đều cảm thấy mình giống như một hạt bụi nhỏ bé giữa tinh không, nhưng cơn gió lộng lại đẩy ta đến những đỉnh cao mà bao người đang khao khát...”
Thanh âm tế tự lúc trầm lúc bổng bắt đầu lan truyền đến các ranh giới của vũ trụ, hàng vạn sao trời phát ra tiếng động vù vù, ánh sao vô tận ngưng tụ thành một dòng sông chảy xuôi.
“Bớt nói nhảm!”
Đạo âm lập tức bị chặn đứng, dị tượng âm u bốc lên từ Hoàng Tuyền Địa Ngục bắt đầu hội tụ, dường như muốn bao phủ tên cẩu tặc này ngay tức khắc!
Mà đám Thần thú của Bắc Cực Thú Liệp cũng đang ngo ngoe muốn động thủ, bọn chúng không quan tâm đến uy áp của chủ nhân Thiên Đình, chỉ cần Hồn Bất Quy và Vĩnh Hằng Quốc Độ mở màn, Bắc Cực Thú Liệp cũng sẽ lập tức phụ họa.
“Không khó để đưa ra lựa chọn, phải không?”
Bên trên ánh mặt trời vàng kim rực rỡ, rất nhiều hư ảnh tóc vàng nghiêm khắc thúc giục.
Bọn họ không muốn nghe tiểu bối tiếp tục ba hoa chích choè, chỉ muốn hắn mau chóng chỉ định vị hôn thê.
Hạt giống số ba vốn cực kỳ yêu nghiệt, sao tự dưng lại trở nên ngu ngốc đến nhường này?
Hắn chỉ cần lôi kéo một nhà trong số, thì lập tức có thể dễ dàng hóa giải tình cảnh khó khăn hiện tại. Vì nếu chỉ dựa vào Nhật Bất Lạc chúng ta, một bàn tay không thể vỗ thành tiếng!
Từ Bắc Vọng vẫn bình thản như cũ, hắn bắt chước giọng điệu của một tên tra nam cặn bã, trầm giọng nói: “Hai vị tiên tử đều vô cùng xuất chúng, cực kỳ thích hợp làm đạo lữ của ta. Nhưng nếu các ngươi muốn ta phải từ bỏ một trong hai người, ta dù chết cũng không làm được.”
Hắn ta vừa dứt lời, vũ trụ lập tức trở nên âm trầm như hầm mộ, chư thiên vạn vực tĩnh mịch đến đáng sợ!
Ai có thể tưởng tượng được chứ?
Hàng vạn ngôi sao, vậy mà lại lặng ngắt như tờ!!!
Vô số sinh linh trái tim đều trợn trừng hai mắt, giống như vừa hứng chịu một lực công kích mạnh mẽ vô biên.
Lời nói này quá mức rung động!!
Hơn nữa, áo bào trắng cấm kỵ cũng thật sự rất quá đáng!
Ngay cả khi ngươi là một huyền thoại sống, một sự tồn tại lật đổ kỷ nguyên, kinh diễm vạn cổ, nhưng cũng không thể xúc phạm Thần tộc Hoàng Kim đến mức này!
Các nàng đều là thiên chi kiêu nữ, sao ngươi dám trái ôm phải ấp như vậy chứ?