Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 534: Thái Sơ Bắc Vọng cũng nói như vậy (3)




Từng dị tượng thế giới đều vỡ nát thành bột mịn, các đại nhân vật của Vĩnh Hằng Quốc Độ bắt đầu thở dốc, ai nấy đều cảm nhận được sự sỉ nhục đã ăn sâu vào tận xương tủy.

Một mặt khác, Hoàng Tuyền dưới âm phủ trực tiếp phóng thích oán niệm vô cùng vô tận, rất nhiều thân ảnh âm trầm bước tới, ánh mắt đằng đằng sát khí khóa chặt Thái Sơ cẩu tặc.

Giờ khắc này, mặt mũi của Hồn Bất Quy không còn sót lại chút gì, bọn họ đã biến thành trò cười của cả chư thiên, bị đóng đinh trên cột trụ sỉ nhục trong vũ trụ!

Tất cả đều đã không thể vãn hồi, giờ chỉ còn một cách duy nhất….

Giết!

Dưới sự lãnh đạo của Cửu Cực Lôi Sư, mười mấy con cổ thú hung ác đã hiện nguyên hình, bọn chúng muốn nhân cơ hội này để rửa sạch nỗi xấu hổ khó quên lúc trước!

Thật ra bọn chúng đã sớm lăng trì hai đại thế lực Hoàng Kim ở trong lòng rồi. Các ngươi vậy mà lại bị một tên nhóc tùy tiện thao túng, đùa bỡn vờn quanh?

Ngu xuẩn!

Uổng công làm nhân loại!!

Các ngươi còn mặt mũi tung hoành vũ trụ, ra lệnh khắp chư thiên sao?

Khi trận vây quét tàn khốc sắp sửa diễn ra, ánh hào quang vàng kim vội vã quét qua nơi này.

“Mọi người hãy bình tĩnh.”

Thanh âm dịu dàng vang lên từ cõi tịnh độ, màn trướng minh hà Thiên Cung thấp thoáng xuất hiện.

Chủ nhân Thiên Đình, biểu tượng quyền thế tối cao nhất trong chư thiên, rốt cục cũng đã lên tiếng.

Những người còn lại trong tộc đều không có tiếng nói, ông ta phải ra mặt để xoa dịu cơn tức giận của ba đại thế lực Hoàng Kim, nếu không Thái Sơ Bắc Vọng nhất định sẽ biến thành cát bụi.

Sự xuất hiện của chủ nhân Thiên Đình khiến cho quy tắc sát phạt mênh mông ảm đạm hơn đôi chút, nhưng cả ba Thần tộc Hoàng Kim đều không chịu thối lui.

Phải đưa ra lời giải thích thoả đáng, nếu không, đừng nói là chủ nhân Thiên Đình, ngay cả tổ tông đời thứ nhất của Nhật Bất Lạc hiện thân thì cũng vô ích.

Việc này, đơn giản không thể lại uất ức!

Nhóm lão quái vật Hồn Bất Quy tức giận đến mức thở hổn hển, bọn họ mới nhận ra điểm sơ hở trong lời nói của tên cẩu tặc này.

Ngay khi cưới, hai chữ “ngay khi” này cực kỳ bắt mắt.

Bọn họ vốn tưởng mối hôn sự này như ván đã đóng thuyền, cho nên cũng không xem xét kỹ lưỡng, hiện tại xem ra, kẻ này đã đã đào hố cho bọn họ từ lâu rồi!

Không biết sống chết!

Khí tức hùng vĩ bao trùm vũ trụ, tinh không mịt mù tràn đầy cảm giác đè nén.

“Ngươi gạt ta...”

Khóe miệng của Thần Đồ Mộng Chi khẽ co giật, hốc mắt lập tức ngấn lệ, bộ dáng vô lực giống như một đóa bồ công anh yếu ớt trước gió.

Dáng vẻ nức nở của nàng khiến đất trời thương tiếc, sinh linh đau xót

Thần Đồ Mộng Chi vốn là một nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, đương nhiên sẽ sở hữu sức hấp dẫn tự nhiên đối với giống đực. Dáng vẻ ủy khuất khiếp sợ của nàng ta hoàn toàn thỏa mãn dục vọng bảo vệ của phái nam.

Thái Sơ cẩu tặc!

Chết không hết tội!

“Truy sát áo bào trắng cấm kỵ, trả thù cho Thần Đồ Mộng Chi!”

Vô số người không dám nói thành lời, chỉ có thể mơ tưởng viển vông trong lòng.

“Nam nhân, ngươi đã chọc giận ta.”

Vô Thiên Yếm Vãn vẫn cười như cũ, nhưng nụ cười này lại có chút ma mị.

Thân thể nàng tuôn ra Hồng Mông đạo khí màu tím, giống như một vị đế vương thượng cổ đang phóng thích sức mạnh bất diệt của mình.

“Ngươi chết đi!”

Nàng ta điên cuồng gào thét.

Toàn bộ tinh vực đều chấn động, rất nhiều ngôi sao trời run rẩy, một bàn tay trắng nõn với kích thước khổng lồ đập xuống, toát ra một loại phong thái uy nghiêm cái thế.

Đây chính là sức mạnh của cường giả Đại Đế hoàn mỹ, hoa văn huyết sắc đang di chuyển trên lòng bàn tay khiến không ít cường giả Tranh Độ cảm thấy chấn động.

Nàng ta muốn nghiền nát Thái Sơ Bắc Vọng cho đến chết a!

“Thật mạnh...”

Khung Đỉnh Chi Thượng, Cửu Trọng Phù Thổ và các Thần tộc Hoàng Kim khác đều không khỏi loá mắt trước thực lực của Vô Thiên Yếm Vãn.

Cảnh giới Đại Đế là một cửa ải xiềng xích đối với hầu hết thiên kiêu cái thế, bọn hắn phải rèn đúc nên tu vi Đại Đế hoàn mỹ thì có thể phát huy toàn bộ tiềm năng của mình.

Về cơ bản, trong mỗi kỷ nguyên thời đại, ngay khi Phong Đế Thiên Thê hoàn toàn đóng lại, danh sáng bảng Vấn Đỉnh sẽ được cải tổ thêm một lần nữa.

Vô Thiên Yếm Vãn hiện đang xếp thứ tám, nhưng nhìn vào thực lực hiện tại của nàng ta, chắc chắn còn hơn thế nữa.

“Yếm Vãn, ngươi đừng hòng bắt nạt phu quân của ta!”

Vô số dao động huỷ diệt đất trời nhấn chìm lòng bàn tay trắng nõn, những ngón tay Thần Đồ Mộng Chi đột nhiên phát ra tiếng động leng keng, giống như mười vạn thanh kiếm đang hoà thanh với nhau, kiếm khí mênh mông dường như có thể nghiền nát thiên thạch cổ đại thành bột mịn.

̀m ầm!

Cự thủ cùng kiếm khí va chạm dữ dội, dư âm lan tràn đến hàng vạn sao trời, năng lượng hỗn độn của thiên hà bị băm nhỏ thành từng hạt bụi vô hình.

“Phu quân, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Thần Đồ Mộng Chi không còn tỏ ra nhu nhược như trước, nàng ta biểu lộ ánh mắt cực kỳ ôn nhu, nhưng chiến ý trên đôi má ngọc tuyệt mỹ lại phóng lên đến trời.

“Chênh lệch thật lớn...”

Sắc mặt của Thái Sơ Thương ̉n trở nên nghiêm trọng, nội tâm nảy sinh một cảm giác bất lực.

Hắn đứng thứ mười bảy trên bảng Vấn Đỉnh, chỉ cách Thần Đồ Mộng Chi có hai cái tên tên, nhưng sức mạnh mà đối phương thể hiện khiến hắn vô cùng kinh hãi.

Đại Đế chính là xuất phát điểm thứ hai, các nàng đều đang phát huy thiên phú và chiến lực thực sự của mình.

Bầu trời đầy sao trở nên yên tĩnh, mọi người đều lẳng lặng quan sát trận chiến hoành tráng này, hàng vạn vạn sinh linh đều không dám chớp mắt vì e sợ sẽ bỏ lỡ thời khắc chói lọi.

Xem ra, Thần Đồ Mộng Chi vô cùng yêu thích áo bào trắng cấm kỵ, cho nên mới không chút do dự mà đứng ở trước mặt hắn, như vậy cũng đủ để chứng minh thành ý của nàng.