Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 532: Thái Sơ Bắc Vọng cũng nói như vậy (1)




Trong vũ trụ sâu thẳm, một toà vương tọa vạn cổ lao đến, một chiếc vương miện phát ra những quy tắc vũ trụ vô tận, quấn lấy sợi khí tức còn sót lại của Đế Nhai.

Bầu trời đầy sao lặng ngắt như tờ!

Hàng vạn ngôi sao vẫn đang tiếp tục toả sáng lấp lánh, nhưng vô số người lại cảm thấy chấn động đến mức tê dại cả da đầu!

Thái Sơ Bắc Vọng, thắng!

Vô Miện Chi Vương phá vỡ quy củ của toàn bộ chư thiên, một số Đạo Quân dùng mọi thủ đoạn để cứu viện, nhờ vậy mới bảo toàn tính mệnh của hạt giống số hai nhà mình.

Thân ảnh thánh khiết đứng chắp tay sau lưng, mái tóc vàng nhảy múa trong ánh sao lộng lẫy, trông hắn giống như một vị chiến thần vạn cổ, nét mặt vẫn bình thản như cũ.

Điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn, Vô Miện Chi Vương nhất định sẽ ra tay, dù sao thì tên này cũng là hạt giống số hai.

Đổi lại là hắn, Nhật Bất Lạc cũng sẽ chấp nhận mất mặt để cứu mạng hắn.

Vậy nên, Từ Bắc Vọng không thèm sử dụng vương hoa Bỉ Ngạn trên Minh kỳ, vì dù sao hắn cũng không thể ngăn cản thủ đoạn của Đạo Quân, Đế Nhai vẫn tiếp tục sống sót.

Nhưng hắn đã đạt được mục đích.

Không sai, dựa vào hệ thống cướp đoạt cơ duyên, hắn đã thu hoạch bản nguyên phôi thai.

Bầu trời đầy sao tĩnh lặng vô biên, rất nhiều thân ảnh vĩ ngạn đều không khỏi rùng mình.

Thái Sơ Bắc Vọng tỏa sáng như mặt trời, bừng bừng lấp lánh giữa vũ trụ sâu thẳm.

Kẻ này nhất định sẽ sáng tạo ra một thời đại rực rỡ, đồng thời cũng viết nên một trang sử huy hoàng của vũ trụ.

Hắn nhờ vào uy lực của hai kiện Đạo khí đỉnh cấp, chẳng lẽ chỉ nằm không mà thắng sao? Không!

Chính vì như vậy, mọi người mới nhận ra thiên phú tuyệt luân của kẻ này!

Hắn vẫn chưa dùng tới đòn sát thủ a!!

Sức mạnh hủy diệt ăn mòn vũ trụ mới là chỗ dựa lớn nhất của Thái Sơ Bắc Vọng, hắn vẫn luôn chiến đấu vượt cấp nhờ vào chiêu thức này.

Mà bây giờ...

“Sâu không lường được...”

Một vài Đạo Quân trở nên nghiêm túc hơn bao giờ, Thái Sơ Bắc Vọng đã đánh vỡ phạm vi nhận thức của bọn họ hết lần này đến lần khác.

Kẻ này đích thị là sự tồn tại phá vỡ kỷ nguyên, liệu hắn sẽ sáng lập nên kỳ tích vĩ đại nào nữa đây?

Ngoại trừ Nhật Bất Lạc, Vĩnh Hằng Quốc Độ, Hồn Bất Quy, và vô số Thần tộc Hoàng Kim còn lại đều bắt đầu nảy sinh ý định ám sát kẻ này càng sớm càng tốt.

Thiên kiêu đứng thứ hai mươi trên bảng Vấn Đỉnh đã biến thành bàn đạp của hắn, liệu mười vị trí đầu, hay năm vị trí đầu trên bảng Vấn Đỉnh sẽ đi vào vết xe đổ này hay không?

Nhưng vào lúc này.

Bùm bùm!

Thủy triều cuồn cuộn phun ra từ mặt biển màu tím, cây cầu thang trời đột nhiên bay lên rồi che khuất toàn bộ tinh không, hàng vạn tinh vực phải tản ra ngay tức khắc, đạo âm cổ lão tràn ngập toàn bộ chư thiên vạn vực.

Mười thân ảnh đứng sừng sững trên bậc thang, tất cả đều là những cường giả Đại Đế hoàn mỹ, sự tồn tại gần như hoà hợp cùng đại đạo, toàn thân đám người này còn lưu lại từng sợi vết tích quy tắc, phát ra ánh sáng chói lọi tựa như dải ngân hà vờn quanh, khí tức mênh mông dâng trào đến cực điểm.

“Nam nhân, ngươi thật biết quan tâm.”

“Phu quân, ngươi tới đón ta?”

Lúc này, một tiếng cười như chuông bạc cùng một giọng nói vui vẻ thanh tú đồng vang lên.

Dưới bầu trời đầy sao, vô số thân ảnh vĩ ngạn quay đầu nhìn nhau, ai nấy đột nhiên cảm thấy có chút quỷ dị.

“Nam nhân... ”

“Phu quân...”

Hai câu nói đồng loạt này khiến toàn bộ vũ trụ rơi vào im lặng vô biên, như thể tinh hà lệch khỏi quỹ đạo, sau đó sụp đổ trong chớp mắt!

Tình cảnh này quá mức quỷ dị, thậm chí còn hoang đường đến mức nực cười!

Đây chính là Phong Đế Thiên Thê, một trong những cổ lộ trang nghiêm và long trọng bậc nhất vũ trụ, các ngươi liếc mắt đưa tình với nhau thì cũng thôi đi, nhưng tại sao đều nhắm vào cùng một người?

Chẳng lẽ?

Hàng trăm vạn sinh linh trong chư thiên vạn vực nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trong mảnh vỡ, tất cả mọi người đều nghẹn họng trân trối, kinh hãi kịch liệt.

“Được nhìn thấy ngươi ngay sau khi vừa tỉnh dậy, ta thực sự rất hạnh phúc.”

Tiếng cười nhẹ nhàng phát ra từ trong mặt biển màu tiến, mái tóc trắng tuyết tung bay trong khí tức hỗn độn, nữ tử mặc váy dài màu đen chậm rãi bước tới.

Khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng tươi cười, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt tựa như đang ẩn chứa một không gian vũ trụ hoàn toàn khác biệt, vừa xa xôi mà cũng vừa huyền bí.

Nàng ta giống như vị Nữ Đế không thể chạm tới, đẹp đến mức khiến cả chư thiên đều nghẹt thở.

“Tên nam nhân khẩu thị tâm phi nhà ngươi, nhưng mà ta rất thích.”

Vô Thiên Yếm Vãn lặng lẽ đứng trên bầu trời đầy sao, dáng người yểu điệu yêu kiều, phong hoa tuyệt đại.

Mặc dù Phong Đế Thiên Thê bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng không có nghĩa nàng không thể tiếp nhận thông tin.

Tiểu nam nhân từng nằm trong tay nàng, hiện giờ đã đạt được những thành tựu phi thường, sáng tạo nên những kỳ tích có một không hai trong vũ trụ.

Nàng rất hài lòng.

Cũng rất vui vẻ.

Đây đích thị là đạo lữ của Vô Thiên Yếm Vãn!

Minh thể của hắn khiến nàng gần như điên cuồng, khao khát muốn có được nó, suýt nữa đánh mất tất cả lý trí.

“Nam nhân của Vô Thiên Yếm Vãn?”

Trên vầng Đại Nhật hoàng kim có kích thước vạn trượng đang vắt ngang tinh không, vô số lão cổ đổng tóc vàng đều mừng rỡ như điên, khí tức vĩ ngạn bắt đầu bành trướng vì kích động.

Thật sự là một đại kinh hỉ!

Tiểu bối đã sớm có ước hẹn cùng Vô Thiên Yếm Vãn, nàng dâu mà Nhật Bất Lạc cảm thấy hài lòng nhất!

Quá tuyệt vời!

Nụ cười của Thái Sơ Hồng dần dần trở nên cứng ngắc, cảnh tượng trước mắt không phải kinh hỉ, mà là kinh hãi!

Ông ta vốn dĩ còn đang tràn đầy phấn khởi, chuẩn bị thông báo một tin vui với các vị tổ tông trong Thần tộc, hạt giống số ba chuẩn bị kết thông gia với Hồn Bất Quy.

Mà bây giờ...

Mẹ nó là tin dữ!!