Bầu trời đầy sao vô biên an tĩnh trong giây lát.
Một cảnh tượng vô tiền khoáng hậu, cứ như vậy xuất hiện.
Dải ngân hà ngừng chảy, Sinh Mệnh Nguyên Tuyền tán loạn, tiên khí của hàng vạn sao trời suy yếu đến mức gần như cạn kiệt.
Nam nhân thánh khiết lộng lẫy vẫn đứng lặng lẽ như thế, ngữ khí hời hợt giống như đang ôn chuyện cùng lão bằng hữu.
“Ngươi rốt cuộc cũng là cái thá gì đâu?”
Đằng sau hắn không phải không có một ai.
Mà là tam đại Thần tộc Hoàng Kim với gần bốn mươi Đạo Quân.
Dị tượng vô biên vô tận nghiền nát lằn ranh bên rìa vũ trụ, sát ý mênh mông đến cực hạn bao phủ toàn bộ Hành tinh Bắc Cực.
Cửu Cực Lôi Sư lúc trước còn cao hứng nhìn ra bầu trời đầy sao, nhưng bây giờ lại chán nản uể oải như đang lão hoá, khuôn mặt tràn ngập vẻ sợ hãi và hồi hộp.
“Bây giờ nói cho ta biết, ngươi chính là thứ gì?”
Thần sắc của nam tử áo trắng vẫn không có một gợn sóng như cũ, hắn bình thản nhìn về phía thanh niên vạm vỡ.
̀m ầm!
Hàng vạn vạn sinh linh chấn động đến mức chết lặng, cảnh tượng bên trong mảnh vỡ hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng, thậm chí còn đánh vỡ nhận thức của bọn hắn!
Vào lúc này, áo bào trắng cấm kỵ đích thị đang đứng sừng sững ở đỉnh cao quyền thế của vũ trụ.
Hắn chuẩn bị khởi động một trận đại chiến để hủy diệt Thần tộc Hoàng Kim!
Dưới bầu trời đầy sao, siêu vật chất cuồn cuộn dâng tràn như sơn hải, hoàn toàn chôn vùi màn sương mù hỗn độn.
Rất nhiều phôi thai thiên đạo không rét mà run, trong lòng cảm thấy sợ hãi vô biên.
Bọn hắn từng chế nhạo Thái Sơ Bắc Vọng là một tên hề lố bịch, kiến càng lay cây tự rước lấy nhục.
Nhưng bây giờ.
Cảnh tượng trước mắt tựa như một cái tát trời giáng vào mặt bọn hắn, khiến ai nấy đều vô cùng choáng váng.
Thái Sơ Bắc Vọng, ngươi rốt cuộc đã làm như thế nào?
Sự nghi ngờ này quét sạch toàn bộ tinh không, vô số thân ảnh vĩ ngạn sừng sững trong nơi sâu thẳm của vũ trụ cũng cảm thấy cực kỳ khó hiểu, trăm mối nghi vấn nhưng không có lời giải đáp.
Không chỉ bọn họ, mà ngay cả ba thế lực hoàng kim đều có chút mờ mịt.
Tại vầng Đại Nhật sáng chói có kích thước hàng vạn trượng đang vắt ngang tinh không, một đám lão quái vật tóc vàng đứng trên vùng đất tịnh thổ, ai nấy đều lâm vào trạng thái ngây ngốc.
“Hạt giống số ba của Nhật Bất Lạc chúng ta, liên quan gì đến bọn hắn?”
“Hiệp can nghĩa đảm? Giúp người làm niềm vui? Đây là tác phong Hồn Bất Quy của Vĩnh Hằng Quốc Độ?”
Một đám Đạo Quân đều vắt óc suy nghĩ, thậm chí còn thi triển vô số thuật suy diễn, nhưng đều không thể phỏng đoán ra ý đồ của hai thế lực còn lại.
Các Thần tộc Hoàng Kim cường đại, đều luôn theo đuổi lợi ích một cách lý tính tuyệt đối.
Cho dù cảnh tượng này có phi lý đến đâu đi nữa, thì cũng phải có một loại logic nào đó hỗ trợ cho sự “phi lý” này.
“Vĩnh Hằng Quốc Độ chen vào làm gì? Chẳng lẽ bọn hắn có liên quan đến lợi ích của Nhật Bất Lạc?”
Trong khung cảnh Địa Ngục u ám, những lão quái vật phát ra khí tức thối rữa từ Hoàng Tuyền dưới âm phủ, thần sắc của bọn họ dần trở nên nghiêm nghị.
Nếu suy nghĩ tỉ mỉ, có lẽ Nhật Bất Lạc đang cấu kết cùng Vĩnh Hằng Quốc Độ, cho nên mới không tiếc hết thảy muốn bảo vệ tôn nghiêm của Thái Sơ Bắc Vọng.
“Tại sao đám lão quỷ kia lại bước ra khỏi tổ, chẳng lẽ đã sớm ký kết minh ước với Thái Sơ Bắc Vọng?”
“Không, còn có một khả năng, Hồn Bất Quy muốn đúc lại Hoàng Tuyền để lật đổ dương gian, động thái lần này của bọn hắn đã được Thiên Đình ngầm đồng ý.”
Trong dị tượng đại thế giới chung sống hài hòa, an cư lạc nghiệp, các nhân vật dẫn đầu Vĩnh Hằng Quốc Độ bắt đầu suy nghĩ lung tung, trong lòng dần dần có chút bất an, luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ quái.
Bất quá, bọn họ đã hứa sẽ giữ bí mật cho Thái Sơ Bắc Vọng, đương nhiên cũng không đi hỏi thăm, chỉ cần kẻ này thực hiện lời thề là được.
Hắn ta nhất định sẽ không dám mạo phạm thiên đạo, nếu không sẽ bị tước đoạt khí vận trong nháy mắt, biến thành tên tàn phế trong con đường tu luyện.
............
............
Trên bầu trời đầy tĩnh mịch, nam tử áo trắng đã trở thành tâm điểm chú ý của hàng trăm triệu sinh linh.
Người nam nhân này từng đơn thương độc mã đến Hành tinh Bắc Cực, sau đó phải bỏ đi trong sự thờ ơ, chế giễu, và thậm chí là sự sỉ nhục đáng lên án.
Thậm chí tất cả người đứng xem đều cho rằng hắn là một kẻ cô độc không biết tự lượng sức mình.
Nhưng khi hắn dẫn đầu tam đại Thần tộc Hoàng Kim quay lại đây, toàn bộ Bắc Cực Thú Liệp, mặt xám như tro!
Từng con thần thú cổ đại vô cùng kinh ngạc, thân hình khổng lồ khẽ khàng run rẩy.
Màn kịch hấp dẫn như vậy, đã có thể xác nhận một sự thật gây chấn động — Áo bào trắng cấm kỵ, sở hữu quyền thế khó có thể tưởng tượng được!!
“Thái Sơ công tử, chúng ta có thể thương nghị trước đã?”
Bạch tuộc khổng lồ cuộn tròn những xúc tu sặc sỡ, thanh âm già nua biểu lộ một chút khẩn cầu.
Khi đối mặt với khí thế hung hãn của tam đại Thần tộc Hoàng Kim, sự đoàn kết mà Bắc Cực Thú Liệp vất vả lắm mới xây dựng được, cuối cùng lại sụp đổ trong khoảnh khắc.
Nếu một trận đại chiến kỷ nguyên được khởi phát, Bắc Cực Thú Liệp có nguy cơ diệt tộc a!
Thất Quan Vương lúc trước huy hoàng đến cỡ nào?
Dưới sự lãnh đạo của Nhật Bất Lạc, hàng vạn tộc nhân Thất Quan Vương có huyết mạch trực hệ cũng không còn một ai.
Bắc Cực Thú Liệp cũng không dám giẫm lên vết xe đổ.