Lý Thần quỳ rạp xuống dưới bầu trời đầy sao, kích động đến mức lệ rơi đầy mặt, hắn rốt cục cũng đó hoàn toàn thay đổi vận mệnh của.
Tất cả điều này đều là tôn thượng ban cho!
Nhất định, ta nhất định sẽ trở thành tùy tùng tôn thượng, cho nên phải cố gắng gấp bội, không thể lười biếng!
Ánh sao vô cùng vô tận rủ xuống, thân ảnh thánh khiết giống như đại đạo vũ trụ, mỗi một hơi thở đều mang theo vết tích của lịch sử trong kỷ nguyên.
Ngay khi tinh huyết hoà lẫn vào hàng vạn sao trời, tinh vực hoá thành lửa, vũ trụ hoá thành lò, Từ Bắc Vọng nhanh chóng lấy ra vô số thần dược.
Chư thiên vạn vực đều run rẩy, vô số vật chất thần tính hóa thành chất lỏng, phù văn đại đạo sáng chói đều rơi vào trong đó rồi tiến hành luyện hóa.
Một gốc hoa hoàng kim xuất hiện, hai cánh hoa mang theo sức mạnh tinh tú cuồn cuộn, khí tức huyết dịch dường như có thể xuyên thủng vạn cổ.
Từ Bắc Vọng đương nhiên sẽ không ban thưởng tinh huyết tinh thuần, mà chỉ là một giọt máu pha loãng, nhưng giá trị cũng khó có thể tưởng tượng, khẳng định vượt qua cái gọi là cơ hội ở rể Thần tộc.
Bảy trăm người trẻ tuổi càng thêm rung động, một giọt tinh huyết xen lẫn với tiên dược Nhật Bất Lạc, hiệu quả không chỉ tăng lên mấy lần!
Đây chính là áo bào trắng cấm kỵ, hắn chưa từng keo kiệt vấn đề ban thưởng!
Hai đóa cánh hoa, một đóa trôi về phía Lý Thần, một đóa trôi về phía Bạch Nguyệt Quang.
Đôi mắt của Bạch Nguyệt Quang loé lên tia sáng lập loè, lộ ra vẻ si mê ám muội, bộ dáng vừa ngượng ngùng vừa tình nguyện chấp nhận quy tắc ngầm.
Đi theo tên cẩu vật này, quả nhiên là quyết định chính xác nhất của nàng!
“Đa tạ tôn thượng!”
Lý Thần giống như đang cúng bái đại đạo, hắn cẩn thận từng li từng tí tiếp nhận cánh hoa, sau đó nhẹ nhàng nuốt xuống dưới vô số ánh mắt điên cuồng.
Trong chốc lát, một cỗ năng lượng vô cùng tận tăng trưởng trong cơ thể, hào quang mênh mông tràn vào, Hồng Mông tử sắc điên cuồng quét qua.
“Đột phá!”
Triệu Hạo cảm thấy lòng như đao cắt, xét theo động tĩnh lần này, Lý Thần chắc chắn sẽ vượt qua hai cấp, khoảng cách tu vi giữa hai bên sẽ lớn hơn rất nhiều.
Hắn hận muốn phát cuồng, sát khí đối với Lý Thần càng thêm nồng nặc.
Từ Bắc Vọng đứng sừng sững giữa tinh không, đôi mắt xanh sâu thẳm loé lên một tia hứng thú không dễ phát giác.
Những thủ đoạn khích lệ như thế này không phải là không tốt, chuột tầm bảo chắc chắn sẽ làm việc chăm chỉ hơn nữa trong thời gian sắp tới.
Bỗng nhiên.
Khối ngọc bội trong nhẫn trữ vật phát ra ánh sáng rực rỡ, là tin tức do nữ nô Thanh Y truyền đến.
[Chủ nhân, tinh cầu của ngươi xuất hiện vết tích của người lạ mặt.]
Từ Bắc Vọng híp híp mắt, lâm vào trong trầm tư.
Hắn từng ra lệnh cho Thanh Y thỉnh thoảng đến thăm Hành tinh Bắc Vọng, chính là để xem xét kiểm tra xem có dấu vết sinh linh nào hay không.
Ai sẽ đến Hành tinh Bắc Vọng?
“Ta tạm thời có chuyện phải rời đi, ngươi tiếp tục ở đây đi.”
Từ Bắc Vọng bình tĩnh nhìn Bạch Nguyệt Quang, sau đó lập tức hóa thành một ngôi sao chổi sáng chói rồi lao về phía biên giới vũ trụ bằng tốc độ khủng khiếp.
Hắn chỉ kể về Hành tinh Bắc Vọng cho con rối, chẳng lẽ lão đại sẽ phái người mạo hiểm đến đây?
.........
.........
Trong thế giới hoa đào, hương thơm lan tỏa khắp trăm triệu dặm.
Từ Bắc Vọng đứng chắp tay sau lưng, quả nhiên đã phát hiện ra những dấu vết còn sót lại một cách có chủ ý.
Đột nhiên.
Một nữ tử trong bộ váy dài trắng thuần, đai lưng có màu ngọc bích, ngũ quan thanh tú hoàn mỹ như một tác phẩm điêu khắc nghệ thuật.
Nàng ta chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú Từ Bắc Vọng.
“Tại hạ có việc tư, xin phép cáo lui.”
Từ Bắc Vọng đột nhiên bày ra bộ dáng lúng túng, thanh âm mờ mịt truyền đến tinh vực.
Các vị Chí Cao hộ vệ quay đầu nhìn nhau, đáy mắt hiện lên một tia bất lực.
Có vẻ như tiểu bối đang ham muốn sắc đẹp, nhưng điều này cũng rất bình thường, dù sao Nhật Bất Lạc không yêu cầu tộc nhân kiêng quan hệ tình dục.
Huống hồ, xét theo thiên phú của hạt giống số ba, dù hắn chơi đùa với nữ tử cũng không ảnh hưởng đến đại cục.
Bọn hắn cấp tốc triệu hồi Đại Nhật hàng vạn trượng rồi rời xa ngôi sao này, cho tiểu bối một không gian riêng tư.
Đường thẳng đứng giữa trán Từ Bắc Vọng mở ra và đóng lại, hào quang óng ánh thánh khiết tuôn ra, xác nhận khí tức huyết mạch đã rời đi.
“Ta là nhạc mẫu của ngươi.”
Đôi môi đỏ mọng của của nữ tử phát ra thanh âm quen thuộc.
Từ Bắc Vọng lập tức tái mặt, trong lòng dâng trào một linh cảm bất an.
Hiện giờ, nhạc mẫu chỉ là một tu sĩ Thần Linh bình thường, nhưng bà ta vẫn mạo hiểm đi đến đây. Nếu người hộ đạo cho hắn là một cường giả Đạo Quân, hai người chắc chắn sẽ bị phát hiện.
“Chuyện gì đã xảy ra thế?”
Hắn đi vào chủ đề chính.
Sắc mặt của nữ tử có chút trắng bệch, thấp thỏm lo âu nói: “Meo meo bị Bắc Cực Thú Liệp bắt đi rồi.”
“Nó nói với ta muốn tiếp tục đi ngủ để tăng cao tu vi, nhưng không ngờ lại đi đến cổ lộ phế tích để tìm cổ thụ Kỷ Nguyên cho ngươi và Cẩm Sương.”
“Trên đường trở về, nó đã bị Cửu Cực Lôi Sư bắt...”
Thanh âm của Hoàng Như Thị run rẩy nhè nhẹ, bà ta rõ ràng là đang rất lo lắng, bất lực cùng áy náy.
Cửu Cực Lôi Sư, là một sinh linh trong kỷ nguyên thời đại của bà, hiện giờ đang là Chí Cao bất hủ, chỉ cách cảnh giới Đạo Quân nửa bước nữa thôi.
Với tình hình hiện tại của Thất Quan Vương, căn bản là không có cách nào để cứu viện meo meo, những người trong tộc đã cân nhắc lợi hại, cũng không thể phái cắt cử cường giả Đạo Quân được.
“Tiểu phôi đản, ngươi mau tới cứu cứu meo meo a, meo meo rất sợ rất sợ.”
Một khối ngọc giản trôi nổi trong khoảng không, một âm thanh nghẹn ngào vang lên từ đó.
Sắc mặt của Từ Bắc Vọng trở nên lạnh như băng, ánh mắt xanh thẳm trở nên cực kì âm trầm.
“Tiểu Vọng, việc này đành nhờ ngươi.”
Hoàng Như Thị vậy mà lại xuống nước cầu khẩn, bà xem meo meo như nữ nhi của mình, Cẩm Sương cũng xem meo meo chính là tỷ muội.
Hiện giờ, các nàng căn bản không có khả năng cứu viện, cảm giác bất lực tràn ngập toàn thân.
Meo meo là kỷ nguyên sinh linh, ngay cả khi bà mạo hiểm để đánh đổi lợi ích, Bắc Cực Thú Liệp cũng sẽ không đáp ứng.
......
......
Xin nhắc lại cảnh giới một lần nữa:
Cổ Thần phân ra chín tầng (Cửu Trọng Thiên), sinh linh phổ thông cũng chỉ có bốn cấp: Cổ Thần sơ, trung, cao, đỉnh phong.
Sau đó là cảnh giới Đại Đế (sơ, trung, cao, đỉnh phong)
Còn Thiên Đế và Cổ Thần không sai biệt lắm, thiên kiêu có thể đi vào Thiên Đế cửu trọng.
Sau đó là Tranh Độ một bước, Tranh Độ hai bước, Tranh Độ ba bước (Chí Cao), Tranh Độ bốn bước (Bất Hủ Chí Cao)
Đạo Quân, sự tồn tại bên trên Đạo Quân...