Tông môn thứ nhất, đại điện Tồi Hồn.
Đại dương xanh ngắt lăn tăn gợn sóng, một hòn đảo khổng lồ nằm giữa lòng biển, tiên hà (mây) tràn ngập, sương mù mờ ảo.
Tại giờ khắc này, toàn bộ hòn đảo chật ních người, tất cả các thế lực lớn trong tinh vực đều đổ xô đến tham dự yến tiệc, cùng nhau cử hành ngày hội lớn nhất trên tinh vực.
“Đa tạ chư vị.”
Nam tử độc nhãn mặc áo bào nhật nguyệt tinh thần, đầu đội mũ miện màu đen, ông ta đứng sừng sững bên trong chiến thuyền, giơ cao chén rượu trong tay.
“Khuyển tử đạt được một số thành tựu nho nhỏ, không đáng được ca tụng tuyê dương.”
Ông ta làm ra vẻ khiêm tốn, nhưng khóe miệng lại tràn đầy ý cười kiêu ngạo.
Sinh ra một nhi tử tài giỏi như thế, liệu ông ta còn cầu mong gì hơn?
Sau khi ông ta vừa dứt lời, âm thanh reo hò ầm ầm như sấm sét, truyền khắp bốn phương tám hướng của hòn đảo, vang vọng đến tận mây xanh, kéo dài liên tục không ngừng!
Đây là một ngày đáng nhớ của Tinh vực Thuỵ Thuỷ, bọn họ đã mong chờ khung cảnh huyền thoại từ rất lâu rồi!
Rốt cuộc, Tinh vực Thuỵ Thuỷ cũng đã có thiên kiêu xuất hiện trên bảng Vấn Đỉnh!
Mặc dù chỉ xếp hạng ở vị trí 996.325, nhưng đó lại là bảng Vấn Đỉnh được tỷ tỷ tinh vực nhìn vào!
Mấy trăm vạn tinh vực hạ đẳng trở về trước đều không có lấy một người?
Vậy mà vùng đất cằn cỗi này lại có thể xuất hiện một mầm cây vĩ đại đến như vậy, đây quả thực là một vinh dự vô hạn dành cho tất cả mọi người tại tinh vực Thuỵ Thuỷ!
Trong tiếng vỗ tay không ngớt, một nam tử trẻ tuổi có làn da trắng nõn, khuôn mặt tuấn tú xuất hiện ở phía trước chiến xa. Đôi mắt của hắn ta u tối thâm sâu, giống như có thể giam cầm linh hồn, uy thế mười phần!
Hắn ta chậm rãi giơ tay lên, thiên địa dường như yên lặng trong chớp mắt, tiếng vỗ tay đột ngột dừng lại.
Nam tử trẻ tuổi vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này, hời hợt mở miệng: “Chư vị, thành tựu ngày nay chẳng qua chỉ là bước khởi đầu, ta nhất định sẽ tiến vào vị trí trước mười vạn trong vòng hai trăm năm tới, đến lúc đó…”
Ầm!
Hắn ta mới nói được nửa chừng, tinh thạch bên trên hòn đảo rung chuyển dữ dội, như thể cánh cửa truyền tống tinh vực vừa được mở ra.
Nương theo ánh sao lấp lánh rạng rỡ trong hư không, con Kim Ô Thần Điểu có kích thước mười vạn trượng đột nhiên lao xuống, một nam tử áo trắng đứng sừng sững trên đầu nó, chín nữ tử mắt ngọc mày ngài chạy theo sau hắn ta.
“Tiểu bối vô danh tới đây để khiêu chiến Liễu Hạo của quý tinh vực.”
Giọng nói ôn thuận tùy ý chậm rãi vang lên.
Toàn bộ vùng biển hoàn toàn tĩnh mịch!
Mọi người trố mắt đứng nhìn, đầu óc nhất thời trở nên trống rỗng.
Tối hôm qua, Liễu công tử đã chém chết một cường giả Hư Vô trung phẩm, thuận lợi leo lên bảng Vấn Đỉnh.
Còn chưa ngồi nóng đít, đã có người tới khiêu chiến?
Trong số mấy ngàn vạn tu sĩ ở đây, không ai cảm thấy rằng nam tử trẻ tuổi kia không biết tự lượng sức mình.
Bởi vì hắn ta quá hoa lệ sáng chói!
Mái tóc vàng phấp phới, khuôn mặt tuấn mỹ đến mức bi thương, đôi mắt xanh thẳm thâm thúy, hắn ta cứ như vậy mà bình thản quan sát đám người.
Hơn nữa, từng đạo khí tức sau lưng hắn ta cũng không yếu hơn Điện chủ Tồi Hồn là bao.
Phải biết rằng, Điện chủ Tồi Hồn cũng thuộc cấp bậc Thần Linh.
“Mời.”
Nam tử áo trắng nhàn nhã bước tới, hắn vừa mỉm cười vừa nhìn chăm chú lên khuôn mặt u ám của Liễu Hạo.
Toàn bộ vùng biển tên tĩnh như chốn không người, tất cả mọi người đều sởn tóc gáy, nội tâm không ngừng thấp thỏm lo âu.
“Ta nhất định phải lặp lại lần thứ hai sao?”
Nụ cười của nam tử áo trắng lạnh lùng hơn bao giờ hết, ngữ khí dần trở nên thiếu kiên nhẫn.
Liễu Hạo nắm chặt hai tay, đối phương vừa mới vào Thiên Tiên cao phẩm, hắn ta tuyệt nhiên không sợ hãi chút nào. Tuy nhiên, hắn ta cảm thấy có chút bất an vì thân phận thần bí của tên kia.
Gia tộc quyền lực đến mức nào mới có thể khiến một đám Cổ Thần cút cun làm nô bộc chứ? Chẳng lẽ là đạo thống cổ xưa trong một tinh vực thượng đẳng nào đó?
“Ngươi là ai?”
Điện chủ Tồi Hồn cố gắng hết sức giả bộ bình tĩnh, nhưng ông ta có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh run rẩy của mình.
“Ta là ai?”
Từ Bắc Vọng cau mày, cảm giác bản thân vừa bị vũ nhục nặng nề, hắn lạnh lùng nói: “Ngươi không xứng biết đến.”
Vừa dứt lời, một vầng mặt trời đỏ rực vượt qua hàng trăm triệu dặm trong tinh vực, mang theo sức mạnh đáng sợ, đánh về phía Liễu Hạo còn đang sững sờ.
Đối phương đã động thủ, Liễu Hạo không can tâm trở thành bàn đạp, hắn cũng có ngạo khí của một thiên kiêu bảng Vấn Đỉnh!!
Từng sợi thần hồn phiêu đãng, giống như vừa hấp thụ sức mạnh của âm tào địa phủ. Trong cơn cuồng phong u ám điên cuồng gào thét, dám thần hồn tụ lại, tạo thành một thân ảnh, đâm xuyên đến tận trời.
Cùng lúc đó, thiên uy hùng vĩ tràn ra, tạo thành một đạo thân ảnh sáng ngời, dần dần phóng to ra xa trăm vạn dặm.
Một bên là địa ngục, một bên là thần quang, cảnh tượng vô cùng tương phản đến nhường này đã khiến toàn thân Liễu Hạo trở nên mạnh mẽ phi thường.
Ầm ầm!
Khi mặt trời thiêu đốt đánh vào thần quang, năng lượng kinh khủng bùng phát, thần quang nổ tung trong chốc lát. Thần hồn quét ngang bầu trời, sau đó lao về phía nam tử áo trắng.
“Chiếm thượng phong…”
Đệ tử Tồi Hồn bày ra vẻ mặt vui mừng, thực lực chân chính của vị nam tử thần bí cái thế vô song này cũng như vậy mà thôi.
Đồng bối tranh chấp, bình thường đọ sức, thân phận của ngươi cao hơn thì sao chứ?
Liễu sư huynh sẽ hung hăng nhục nhã ngươi, giẫm đạp ngươi dưới chân!