Công Nghi Sơ cũng đặc biệt ăn mặc lộng lẫy, chiếc váy hoa sen tôn lên dáng người hoàn mỹ, khí chất ung dung dịu dàng của nàng ta.
“Từ công tử, nhất định phải nâng cao uy danh của Nhật Nguyệt Thần Triều đấy!”
Tể Thiền của Quảng Cầm Khuyết nhẹ giọng cổ vũ, người trẻ tuổi này khôi ngô đến mức khiến cho đám nữ nhân bọn họ cũng phải lu mờ.
Đám người Lệ Quỷ Tam và Tê Bá Thiên đều âm thầm mặc niệm một câu…
Gánh vác sứ mệnh, đúc thành vinh quang!
Đây là cơ hội để Nhật Nguyệt Thần Triều vùng lên, nếu không phải vận mệnh chiếu cố, thì một người trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm như hắn sao có thể đáp xuống nơi này?
Hắn vẫn ung dung đứng nơi đó, hoàn toàn không thèm che giấu khí tức hào hoa phong nhã.
“Tại hạ nhất định sẽ không làm chư vị thất vọng.”
Nam tử áo trắng liếc nhìn toàn bộ thiên địa, biểu lộ ý cười ôn hoà.
Mặc dù hắn vẫn luôn duy trì dáng vẻ tao nhã không nhiễm bụi trần, nhưng tất cả mọi người đều có thể cảm nhận sức mạnh cường thế cuồn cuộn kia!
Chuyến đi Trung Châu lần này của hắn nhất định sẽ gây chấn động toàn bộ tinh vực Thiên Cầm.
Đương nhiên, một vài đệ tử không khỏi ghen tức, âm thầm nguyền rủa, Từ Bắc Vọng ngươi ngàn vạn lần đừng ôm thất bại trở về, đến lúc đó, ngươi nhất định sẽ làm trò cười cho thiên hạ.
Trong hàng trăm nghìn năm qua, những người đến từ Nhật Nguyệt Thần Triều chưa từng lọt vào bảng Ấu Cầm dù chỉ một lần, một tên nhà quê Nhân Tiên sơ phẩm như ngươi cũng có thể làm được sao?
Phi!
Tên này có lẽ chính là tiểu bạch kiểm của tông chủ Công Nghi, nàng ta đã cố ý an bài ở Trung Châu, dát cho hắn một lớp vàng óng khi trở về.
Bên ngoài dãy núi, đám nô bộc nuôi dưỡng mãnh thú và những tên thợ mỏ đều có một biểu cảm thống khổ đồng nhất.
Cùng là người phi thăng, vì sao chênh lệch lại lớn đến như thế?
“Cút CMN đi, lão thiên gia!”
Một tên thợ mỏ phẫn nộ gào lên, nước mắt hối hận chảy ròng ròng, bọn họ quả thực không nên cố gắng siêu thoát làm gì cả.
Khu vực trung tâm cầm đài đã có hơn một ngàn tu di giới, tất cả đều bị các trưởng lão Luyện Khí luyện chế thành một chiếc vòng tay óng ánh trong suốt. Sau đó, bọn họ cung kính đưa cho Từ Bắc Vọng.
Hắn thản nhiên nhận lấy rồi bình tĩnh nhìn về phía trước.
Ầm ầm ầm!
Một cỗ chiến xa được kéo bởi Thương Long ba đầu đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời, sau đó treo lơ lửng giữa vùng núi băng tuyết, trút xuống khí tức vô cùng đáng sợ.
“Băng Tuyết Cầm Cung, Từ Bắc Vọng.”
Một thanh âm uy nghiêm truyền đến từ trong chiến xa.
“Hãy cố gắng thể hiện khả năng của mình, không cần miễn cưỡng.”
Ánh mắt dịu dàng của Công Nghi Sơ gắn chặt vào thân ảnh của ái đồ, nàng ta cũng không muốn tạo áp lực cho hắn.
Vô số trưởng lão, bảy người sư tỷ, cùng với các cường giả đến từ những thế lực lớn cũng đều tiến lên cổ vũ.
“Đợi đến khi ta trở về, danh vọng của Nhật Nguyệt Thần Triều sẽ truyền tới mọi ngóc ngách của tinh cầu.”
Giọng nói điềm đạm cất lên, nam tử áo trắng bước từng bước lên chiến xa trong rất nhiều ánh mắt không nỡ, sau đó biến mất ở phía chân trời.
...
...
Tại một nơi sâu thẳm trong chiến xa, một quầng sáng u ám xoay tròn lơ lửng.
“Mau bước vào trận pháp truyền tống.”
Một nam tử trung niên với khí tức thâm hậu đang đưa mắt quan sát người trẻ tuổi khôi ngô này.
Kẻ này chỉ mới là Nhân Tiên sơ phẩm, vậy mà cũng có thể tham dự tranh đấu bảng Ấu Cầm sao?
Yếu tố duy nhất có thể xác minh thiên phú chính là Cốt Linh chưa tới bốn mươi lăm tuổi, nhưng những thiên kiêu như hắn ở tinh vực Thiên Cầm cũng không ít.
Xem ra lại là một cá nhân không dám chém giết cùng các thiên kiêu khác, chỉ muốn đóng góp náo nhiệt, mở mang hiểu biết mà thôi.
Nam tử trung niên thu hồi ánh mắt, khai mở trận pháp truyền tống, thuận tay vứt một khối lệnh bài tú cầm vào đó, nam tử áo trắng biến mất trong nháy mắt.
Đối với một người trải qua trận pháp truyền tống tinh vực như Từ Bắc Vọng mà nói, không gian mờ mịt Tiên khí mỏng manh đích thực là đồ rác rưởi.
Từ Bắc Vọng thậm chí còn không nghĩ tới việc tu luyện, hắn ta pha một bình trà tiên rồi lâm vào trầm tư.
Không chỉ chủ nhân tinh vực là nhân viên của Thiên đình, mà ngay cả chủ nhân Đông Hoang cũng do Thiên đình bổ nhiệm. Đơn gỉan mà nói, người tổ chức cuộc tranh đấu bảng Ấu Cầm cũng chính là Thiên đình.
Những khoáng thạch, tiên Mạch ban thưởng cho các thiên kiêu của từng tông môn cũng đều xuất phát từ ‘quốc khố’ của Thiên đình.
Thiên đình cai quản hàng tỷ tinh vực, mà thần tộc Nhật Bất Lạc lại rất có tiếng nói trong nội bộ Thiên đình.
Dù là ếch ngồi đáy giếng cũng có thể mường tượng sức mạnh của thần tộc Nhật Bất Lạc, một thế lực khác cũng nổi danh cùng bọn họ chính thần tộc Thất Quan Vương.