Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 299: Mời nương nương lùi lại, để ta bắt đầu thể hiện (3)




Tà ma đội vương miện gầm nhẹ một tiếng, một cái đầu lâu đen đúa chậm rãi xuất hiện từ cột thu lôi, sát khí tỏa ra từ đó như có thể xé rách bầu trời, hủy diệt thế giới.

Vào khoảnh khắc đầu lâu đen đúa xuất hiện, Mạnh Thúc Bích của học cung Tắc Hạ cảm thấy ớn lạnh vô cùng. Dựa vào tu vi hiện giờ, ông cũng không kìm được mà run rẩy trước cột thu lôi.

Mà những cường giả Thánh cảnh đang bị đầu lâu nhìn chằm chằm kia, mi tâm bọn hắn như muốn nứt ra, nguyên thần dường như sắp biến mất.

Đám người này hóa thành cỏ rác, sẽ bị gạt bỏ bất cứ lúc nào.

Sức mạnh kinh khủng tới mức vượt qua khỏi tầm hiểu biết của dân chúng Cửu Châu!

Chỉ sợ rằng, ngay cả Đệ Ngũ Ma Đầu cũng không nắm được phần thắng!

Ầm ầm!

Thần quang vô tận như ẩn như hiện, một cái bóng lớn xẹt qua, gầm gừ chấn động cả bầu trời.

Đáy mắt Đệ Ngũ Cẩm Sương không một gợn sóng, nàng ta bình tĩnh khai ấn, tạo thành một trận pháp bao phủ toàn bộ vùng đất cấm kỵ.

Ngay sau đó, những thần thú tuyệt thế Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước đứng sừng sững giữa những tầng mây, yêu khí mạnh mẽ tràn ngập trong không trung.

Cái đầu lâu ghê rợn bỗng dừng lại, nó dường như cảm thấy e ngại trước đội hình đỉnh cao này.

“Đừng bị nàng ta dọa sợ, lập tức giết nàng!”

Tà ma đội vương miện nổi giận đùng đùng, bàn tay hư thối vung ra.

Mười vạn ma binh lập tức bị giết, đầu lâu tiếp tục cắn nuốt nguồn ma nguyên, sau đó tỏa ra thứ ánh sáng màu đen.

“Gào!”

Thần thú trong trận pháp gào lên, sau đó phá vỡ hư không, lao nhanh về phía đầu lâu.

“Răng rắc…”

Tiếng va chạm lập tức vang lên, bề mặt đầu lâu hiện ra vết nứt. Cùng lúc đó, từng con thần thú bị sương mù ma khí ăn mòn, hóa thành từng điểm sáng rồi tan biến.

“Bị chặn…”

Cường giả Thánh cảnh kinh hoàng, Đệ Ngũ Ma Đầu chỉ dựa vào một trận pháp mà đỡ được chiêu thức sát thủ của tà ma.

Xoẹt!

Chốc lát sau, một mai rùa kim sắc rực rỡ xuất hiện giữa hư không, nó phát ra uy áp bệ vệ chấn động, sau đó tiến về phía nữ tử váy tím.

Ngay sau đó, bầu trời hóa thành biển nước, mấy trăm vạn con tôm cá lít nha lít nhít xuất hiện, chúng ta xếp thành một đội hình có quy tắc, sau đó càn quét khắp nơi.

Đàn tôm cá đi đến đâu, chúng trực tiếp đâm xuyên thủng xương sọ của các tu sĩ đến đó.

Hai vị Bán Bộ Chí Tôn lập tức xuất thủ!

Trời long đất lở, cả thế giới bị chấn động vì khí tức của cả hai người này.

Bọn hắn đứng ở đỉnh núi cao nhất của Cửu Châu để quan sát nhân thế, sở hữu sức mạnh sát thương vô song.

“Cả hai đều là địch…”

Mạch Thúc Bích, Tần Hải nhìn chằm chằm hai tên Bán Bộ Chí Tôn đang giao chiến với nhau, nỗi lòng của bọn hắn cũng chập chùng không dứt/

Nếu hợp tác với tà ma đối phó với võ giả nhân loại, bọn hắn sẽ bị lăng mạ trong từng cuồn sử sách, mặt mũi cũng bị thế nhân khinh thường.

Nhưng nhóm lão quái một lòng truy cầu phi thăng nào quan tâm gì tới điều tiếng?

Đám người bọn họ thì cố kỵ quá nhiều, lo sợ hậu bối đệ tử bị trả thù, hoặc thanh danh tích lũy bấy lâu bị sụp đổ. Nếu không, bọn họ nhất định sẽ tham gia giao chiến.

Nhưng một khi đôi bên phân được thắng bại, bọn hắn chắc chắn sẽ đến cướp đoạt cơ duyên siêu thoát.

Bằng tu vi kiến hôi của Từ ác liêu, hắn ta không có khả năng luyện hóa được chiếc đèn lồng này, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thì sẽ bị phản phệ bởi nguồn sinh mệnh tuần hoàn này.

Dù đang bị bao vây, nhưng biểu cảm của Đệ Ngũ Cẩm Sương vẫn không mảy may biến hóa, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như băng sương.

Ầm ầm!

Trong ánh mắt hoảng sợ của cơ số người, vầng trăng đỏ trên bầu trời như đang bị khống chế bởi một nguồn sức mạnh to lớn, sau đó bất thình lình rơi xuống.

“Tay hái minh nguyệt!”

Cảnh tượng này quá sức khó tin, không chỉ các thế lực lớn bị chấn động, mà tên tà ma đội vương miệng vẫn đang cho đầu lâu thêm chất dinh dưỡng cũng phải đứng hình trong chớp mắt.

Sức mạnh này vượt xa khỏi phạm trù nhận biết của hắn.

Nàng ta còn quá trẻ, nhưng sức mạnh tiềm ẩn lại có thể sánh ngang với Thần Vương của bộ tộc tà ma.

“Không có khả năng!”

Cột sống hai kẻ Bán Bộ Chí Tôn đánh lén run rẩy kịch liệt, khi mặt trăng đỏ rơi xuống, giống như muốn bao phủ toàn bộ đại địa, hai người họ cảm tưởng bản thân sắp bị cắn nuốt đến nơi.

“A!”

May mắn thay, đầu lâu lại phát động công kích lần nữa, thanh âm khàn khàn va chạm với mặt trăng đỏ, nhanh chóng chớp lấy cơ hội, hai kẻ Bán Bộ Chí Tôn chật vật chạy trốn.

Nữ tử váy tím vẫn đứng sừng sững ở đó không lùi nửa bước, tựa như một thần nữ lạnh lùng kiêu ngạo đang bảo vệ cho nam tử dưới thân mình

Khiến cho tất cả mọi người đều ảo giác rằng, nàng là người vô địch duy nhất ở trần thế!

….

….



Thần thức của Từ Bắc Vọng tiến vào trái tim, hắn giống như vừa đặt chân đến một vùng đất đáng sợ.

Toàn bộ cơ thể đã bị giam cầm, cho dù là tứ chi hay phần đầu đều không thể động đậy.

Hắn chỉ có thể chậm rãi rót Minh khí vào trong trái tim giống như vắt sữa bò.

May mắn nay, Bắc Minh Thần Công phù hợp hoàn toàn với Minh khí của đèn lồng. Nếu không, dựa vào nguồn năng lượng áp chế của đèn lồng, hắn đã bị xé nát thành trăm mảnh từ sớm.

Giờ phút này, biểu cảm của Từ Bắc Vọng vô cùng khó tả, khuôn mặt tuấn mỹ trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết.

Vừa lo lắng cho tình trạng của Lão Đạo, vừa cảm thấykhông thể tin được.

Bên trong trái tim, sương mù hỗn độn chìm nổi, hắn mơ hồ nhìn thấy một khuôn mặt đang nhếch miệng cười với mình, nó để lộ răng nanh sắc nhọn, trong như một lệ quỷ không cam lòng vùi thây chốn địa ngục.

“Luyện!”

Từ Bắc Vọng gào thét trong lòng.

Huyệt đạo bộc phát Minh khí tựa như dòng nước chảy xuôi, hoa văn bên trong đèn lồng phát ra ánh sáng bàng bạc, lan dần từ trái tim ra ngũ quan.

Đèn lòng có rất nhiều cấm chế, giờ khắc này toàn bộ bị điều khiển.

Trái tim đập thình thịch như trống dồn, tựa như không cam lòng mà giãy dụa, sau đó nó lại đột nhiên khô héo với tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường, sauu đó trở nên mục nát úa tàn.

Sức mạnh truyền thừa to lớn mênh mông của Cổ thần không ngừng rót vào cơ thể Từ Bắc Vọng.

Trong thoáng chốc, thiên địa đều biến đổi!