Ta Là Một Tên Trộm

Chương 103: Hỏa Vân (1)




Cô bé kia ngồi trên bàn, danh xưng trên đỉnh đầu cùng với người cực kỳ xứng — Hỏa Vân.

Một cái tên ấn tượng, cùng một dáng người nóng bỏng với xiêm y đỏ rực.

Hỏa Vân bày ra một cái động tác mê người, một tay chống mặt bàn, một tay chỉ vào Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, mi phượng chổng ngược: "Xuân Giang tên hỗn đản, Ma Khổng Tước một tuần mới xuất hiện một lần, lần này lại bị ngươi làm chậm trễ,ta thì gấp đến độ không kịp mặc váy trong khi ngươi hại ta tại Cự Long Thành đợi ngươi lâu như vậy, ngươi lại ở trong này đánh bạc vui vẻ, ngươi thật sự đệ nhất hỗn đản trên đời này!"

Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ tia tươi cười trên mặt biến mất, hai tay bối rối đều không biết để ở đâu, mặt đau khổ, nhìn cô gái rực lửa kia: "Lão bà, ngươi không thể có ý niệm không mặc váy trong đầu, ngươi cũng không phải không biết, ngươi luôn luôn không thích mặc quần lót..."

"Oa, " người chơi bên cạnh đứng lên, vô số ánh mắt nóng bỏng chăm chú vào cô bé kia, tựa hồ đang suy nghĩ cảnh xuân phía dưới chiếc váy kia.

"A!" Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ cũng kinh hãi kêu một tiếng, mới kịp nhận ra chính mình nói điều không nên nói, cuống quít lấy tay bịt miệng, khủng hoảng nhìn Hỏa Vân.

"Xuân Giang, ngươi, tên hỗn đản này, " Hỏa Vân thần tình đỏ bừng,lại càng quyến rũ, thần tình giống như một ngọn lửa: "Ta giết ngươi, ta thách ngươi dám nói lại lần nữa."

Hỏa Vân nói xong, giống một đoàn hỏa diễm cuốn về phía Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ.

"Cho dù trời có sập cũng phải chờ bọn hắn đổ xong rồi nói sau."

Một tiếng chìm xuống, một thân ảnh, giống một trận gió nhẹ thổi bay hướng về phía Hỏa Vân.

‘ ầm ’ một tiếng, trận gió nhẹ đem luồng hỏa diễm kia cuốn tới bên mặt bàn.

‘ rầm ’ mọi người nhanh chóng dạt ra, tạo thành một mảnh đất trống chính giữa, chỉ còn lại có cơn gió nhẹ cùng luồng hỏa diễm đang dằng co.

"Tránh ra, " Hỏa Vân nhìn người đứng chắn giữa mình và Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, trong ánh mắt bắn ra sát khí sắc bén.

"Trước khi bọn họ kết thúc ván bạc, không ai có thể quấy rầy bọn họ, " Tuyệt Phong nói rất chậm, rất ổn, thong dong đứng ở nơi đó, như cơn gió mát, khiến cho luồng khí thế nóng rực trước mặt hắn tiêu tan vô hình vô ảnh.

"Nếu vẫn không tránh ra đừng trách ta không khách khí, " Hỏa Vân nhìn chằm chằm Tuyệt Phong, vận sức chuẩn bị phát động công kích.

"Ta đã nói, trước khi bọn họ kết thúc, không ai có thể quấy rầy bọn họ." Tuyệt Phong như tảng đá sừng sững bất động.

"Giết, " Hỏa Vân cắn môi, nháy mắt trên tay xuất hiện một cây thương kỵ sĩ lớn, mang theo khí thế sắc bén hướng Tuyệt Phong, mà trang phục rực lửa trên người trong phút chốc đổi thành một mảnh quang mang tử sắc, kỵ sĩ thương trên tay lại thoáng hiện tia sáng xanh, một thân ba cấp trang bị tử sắc cùng vũ khí tứ cấp màu xanh, hoàn toàn có thể xếp hạng trang bị trong top 100 ở Hoa Hạ khu.

"Ngươi không lo lắng cho bằng hữu của ngươi?" Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ biểu tình tự nhiên hơn, ánh mắt nhìn về phía Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Không lo lắng, một đấu một, bên trong 《 vận mệnh 》người có thể gây tổn thương cho hắn chỉ sợ rất ít, " Mộ Dung Tiểu Thiên làm ra một bộ dáng lười nhác, nhìn cũng không nhìn bên kia đánh nhau, bình tĩnh hỏi ngược lại: "Ngươi không lo lắng cho lão bà ngươi?"

"Không để tâm, thái độ làm người của Tuyệt Phong ta rất rõ ràng, " Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ thần thái trên mặt nhàn nhã: "Hơn nữa, muốn thương tổn đến lão bà của ta, chỉ sợ rất khó."

Nở nụ cười, Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ đều nở nụ cười, hai người đối diện, đều cười hiểu ý.

Thương ảnh với khí thế sắc bén nhắm thẳng vào lồng ngực Tuyệt Phong, mắt thấy như sắp đâm vào.

Động, vào giờ khắc này Tuyệt Phong đã động, chỉ là một bàn tay động, chỉ là vung lên nhẹ nhàng, nhưng không biết từ khi nào bỗng trên tay xuất hiện một cây thương chặn đứng mũi thương kia, kình khí thẳng đến trong phút chốc chợt tiêu tan.

Hỏa Vân hừ lạnh một tiếng, công kích càng thêm sắc bén, kỵ sĩ thương như chòm sao Thương Long ( DG: Thanh Long (青龍) hay còn gọi là Thương Long là một trong Tứ Tượng của Thiên văn học Trung Quốc) đâm tới liên miên, mỗi một thương đều không rời chỗ yếu hại của Tuyệt Phong.

Tuyệt Phong động tác cũng nhanh hơn, làm cho người ta không kịp nhìn, mỗi một thương đâm ra đều đem sát chiêu của đối phương hóa giải vô hình vô ảnh, thân thể vẫn không chút sứt mẻ, quyết không lui một bước ra phía sau.

"Còn không chịu tránh ra, đừng trách ta không nể mặt, " Hỏa Vân mạnh mẽ dừng công kích, mắt nén giận nhìn Tuyệt Phong, ngữ khí như muốn gây sự.

"Ta vẫn câu nói kia, trước khi họ kết thúc, không ai có thể quấy rầy bọn họ." Tuyệt Phong cầm chắc trường thương, bình tĩnh.

"Hảo, chớ có trách ta, " Hỏa Vân hung hăng gật đầu.

"Xem ra lão bà của ta đã nổi giận thật sự, Tuyệt Phong cũng nên cẩn thận, " Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ thở dài một tiếng, một bên ý bảo Minh Tâm bắt đầu, tiếp tục ván bạc, một bên hướng Mộ Dung Tiểu Thiên lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

Mộ Dung Tiểu Thiên cười ấm áp, nhìn về phía Minh Tâm gật đầu, ngầm bảo nàng theo ý của Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ tiếp tục bắt đầu, vừa hướng Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ bình tĩnh nói: "Ngươi cứ việc yên tâm, ta đảm bảo hắn không có việc gì."

"Ngươi dựa vào cái gì khẳng định như vậy? Rất nhiều chuyện tình đều là khó có thể đoán trước, " Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ lộ ra một vẻ mặt khinh thường, xem ra hắn đối với bổn sự của lão bà hắn thập phần tự tin!

"Tuyệt Phong, chỉ vì hắn là Tuyệt Phong, " Mộ Dung Tiểu Thiên thong dong trả lời, nụ cười trên mặt vô cùng kiên định, đó là tín nhiệm với bằng hữu, là sự hiểu biết cùng tin tưởng bằng hữu.

Không cần nói thêm bất cứ lời nào, Tuyệt Phong — hai chữ này là đủ rồi!

"Liệt Diễm Phi Thương, " Hỏa Vân quát giận một tiếng, song chưởng mở ra, năm đầu mũi thương dài năm sáu chục cm từ trong cơ thể bắn ra, nhanh như cắt giống như sao băng trên bầu trời tạo thành năm điểm sáng bắn về phía Tuyệt Phong.

Năm mũi thương này xuất hiện như thế nào không có ai biết, căn bản là không thấy Hỏa Vân cử động, cứ như vậy từ trong hư vô xuất hiện, chỉ có thể hình dung là từ trong thân thể Hỏa Vân bắn ra.

Năm mũi thương rực đỏ ánh lửa, giống như đang được thiêu đốt bởi hỏa diễm mãnh liệt nhanh chóng bắn tới.

Hỏa Vân sau khi phóng 5 mũi thương ra, một chân đạp đất, thân thể lăng không nhảy lên, theo sau 5 mũi thương đánh tới Tuyệt Phong. Trong tay lại xuất ra thêm một cây thương thứ bảy, lại là một thanh kỵ sĩ thương tứ cấp màu xanh.

Song thương, Hỏa Vân trên tay không ngờ một trái một phải nắm hai thanh kỵ sĩ thương tứ cấp màu xanh.

Phía trước là năm mũi thương, theo sau là hai thanh kỵ sĩ trường thương, một trước một sau, bảy cây, mang theo khí thế sấm vang chớp giật, thẳng hướng Tuyệt Phong đánh tới.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))