Ta Là Ma Vương: Dị Giới Sinh Tồn Ký

Chương 9




Nửa đêm.

Ánh trăng nhàn nhạt phủ xuống nhân gian, từng đợt gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho vạn vật khoan khoái, dễ dàng chìm vào giấc ngủ say.

Lũ ma vật đã tạm thời ngừng tấn công, có lẽ chúng tổn thất rất lớn, đáng đời, ai bảo tự nhiên lên cơn tấn công chúng ta làm cái gì cơ chứ. Ai ai, mà bên ta cũng tổn thất không ít đâu. Tốt nhất ngày mai các người đừng quay lại, không chúng ta nhất định đánh không lại các ngươi, hô hô hô.

Ta vươn vai, ngửa mặt lên trời cười dài, xoay xoay cổ tay, bóp bóp đôi chân đau nhức, chết tiệt, lâu rồi không làm cu li, có vậy mà người đã rã ra hết rồi, xem ra sau này phải tập luyện thật tốt mới được, không thì làm sao mà đi tiếu ngạo giang hồ cơ chứ! Nhưng mà quả thật hôm nay thu hoạch không ít, cư nhiên lại có thể nhận được thuộc tính cộng thêm cùng nhiệm vụ liên hoàn “Cu li toàn năng” điểm kinh nghiệm cộng lại quả thực khiến ta tăng lên mấy cấp, há há, phải xem ngay cho nóng mới được!

- Mở [Thanh trạng thái]

Tên : Dương Ngọc Liên Hp: 220/220

Level: 5 Mp:110/100

Trạng thái: Không Thể chất:10

Chức nghiệp: Cu li [tạm thời] Sức mạnh: 15

Danh hiệu: Kẻ ngoại lai, Game thủ

(Tư chất+20%) Nhanh nhẹn: 13

Tộc: Thú+Người Trí lực: 10

Danh vọng: 0 May mắn:1

Thuộc tính đặc biệt: Không Tư chất:10 (+2)

Mị lực: 10

Pháp lực:???

Phòng thủ: 5

Kháng phép: 0

Điểm tiềm năng đang chờ: 15

Ể?

Hình như bảng thuộc tính có chút khác thì phải?

Xuất hiện thêm một vài thuộc tính phụ, điểm tiềm năng lại còn được tự phân phối nữa, thực sự là…..quá tuyệt!!!

Ta hớn hở nhìn bảng thuộc tính trước mắt, phân vân xem nên phân phối điểm vào đâu mới tốt. Ta trước kia rất cô độc, không tham gia vào bất kì nhóm hay Guild nào, vậy nên chức nghiệp tốt nhất đánh solo là chiến sĩ, lực tấn công mạnh mà điểm sinh lực lại trâu bò, sau đó cố gắng phát triển một số chức nghiệp phụ trợ của pháp sư và thợ săn, cả công và thủ phải nói là mạnh đến mức biến thái. Hiện tại ta vẫn chưa rõ thế giới này tổng cộng có bao nhiêu chức nghiệp, hơn nữa đẳng cấp trung bình của mỗi người thế nào, năng lực cùng kĩ năng có gì khác biệt, nên quyết định điểm phân phối hiện tại tương đối nguy hiểm, tốt nhất nên giữ lại đã. Nghĩ vậy liền đóng lại thanh trạng thái, ngáp một cái thật to, cũng nửa đêm rồi, đi ngủ thôi!

Ta xoay người hướng vào nhà, bỗng nhiên * Cạch* một tiếng cửa mở, một bóng người từ bên trong bước ra. Ta giật nảy mình, thiếu chút hét lên, nhìn kĩ lại hóa ra là nương. Sợ chết ta, cứ tưởng trộm kia chứ! Mà nửa đêm nửa hôm nương ra ngoài làm gì, đi tiểu đêm? Chắc không phải đâu ha, nhìn bộ dáng người cứ như đi ăn trộm vậy, lén lén lút lút, còn khoác áo choàng kín thân người nữa chứ!! Ta khóe mắt giật giật, nương à, làm ơn đi, ta quen người chưa đầy một tháng mà tính tình người ta đã nắm rõ như lòng bàn chân rồi, làm việc bất chính mà lại khoác áo choàng hoa, kim tuyến lấp lánh nữa, người có phải sợ người khác không biết là người không?

Ta đứng ở một góc khuất nhìn nương đi vào trong rừng, tính tò mò bỗng chốc nổi lên, cộng thêm biểu hiện tương đối lạ của nương ngày hôm nay, đầu óc không tự chủ lại nghĩ lung tung đến một vài tình tiết tương đối máu chó trong mấy truyện ngôn lù từng đọc.

Nương có khi nào là con gái (hoặc con nuôi) của thủ lĩnh đám ma vật kia, bỏ trốn khỏi hôn sự đã được đặt sẵn với một nam phụ chẳng bao giờ xuất hiện? Sau đó trên đường bỏ trốn gặp phụ thân, đẹp trai ngời ngời, sát thương bắn bốn phía nên nhất kiến chung tình, bỏ nhà theo trai, vị thủ lĩnh ma vật kia sau vài chục năm tìm kiếm cuối cùng cũng thấy con mình, sai người bắt về? Nương thì không muốn cho mọi người biết mình là cháu gái của phần tử khủng bố như vậy nên mới nửa đêm nửa hôm đi gặp đồng bọn? Ta gật gù cho là đúng, như vậy hoàn toàn trùng khớp với chi tiết nương và ta đều là con người, chủng tộc hoàn toàn khác với thú nhân bọn họ, chẳng phải sao? Há há, ta quả thực quá là thông minh rồi!

Quá chìm đắm trong sự ảo tưởng của bản thân khiến ta cũng cho rằng mình thực sự là cháu gái của thủ lĩnh đám ma vật kia, rồi tự vẽ ra thêm một chi tiết máu chó nữa trong câu chuyện viễn tưởng của mình, rằng sau khi gặp được vị thủ lĩnh kia, ta liền được truyền cho tuyệt thế võ công, đả thông kinh mạch gì gì đó, trở thành đệ nhất đệ nhị, sau đó xông pha giang hồ, được n anh trai đẹp để ý, rồi @#$#$^%%^&.. (đã lược bỏ 1000 chữ).

Khụ, xin lỗi, ta nhập tâm quá.

Nương đâu rồi ấy nhể?

Hình như đi mất rồi thì phải?

Ta chép miệng, cảm thấy hôm nay nhất định phải tìm ra được bí mật mà nương đang che giấu. Tính toán một chút, thời gian nương rời đi cũng không lâu lắm, ta đại khái vẫn có thể bám theo, với điểm nhanh nhẹn của ta hiện tại chắc sẽ nhanh chóng đuổi kịp người thôi. Nghĩ vậy, ta bèn ra khỏi chỗ nấp, xoay người nhanh chóng đi vào trong rừng. Chuyện thú vị như vậy, sao mà bỏ qua cơ chứ!!!