Ta Là Chí Tôn

Chương 976: Gông cùm xiềng xích không quan trọng




Đổng Tề Thiên nghiêm túc nói:

- Bản năng bản tính con người thường bí mật tiềm ẩn mềm yếu lùi bước thậm chí thỏa hiệp, mà thiếu hụt nhân tính này khi lâm vào Cực Thiên Chi Pháp ắt sẽ xuất hiện, còn dùng phương thức cực đoan nhất xuất hiện.

- Chính vì vậy, sư môn của ta… Vẫn luôn áp dụng phương pháp này kiểm tra đệ tử nội môn, chưa từng xuất hiện bất cứ sai lầm nào… Trăm ngàn năm qua, lực lượng trung kiên của môn phái cũng đều là những người siêu quần bạt tụy nhất trong tu vi cùng giai tại Huyền Hoàng giới.

- Nếu không vì một lần thiên tai… hủy diệt căn cơ môn phái, tông môn toàn bộ Huyền Hoàng giới giậu đổ bìm leo hợp nhau tấn công… Môn phái chúng ta có lẽ đã sớm…

Con mắt Đổng Tề Thiên nhìn về phương xa, lặng lẽ nói:

- ... Ta sinh muộn, không gặp phải hạo kiếp đó… đây là chuyện may mắn của ta, cũng là điều đáng tiếc.

- Từ đó trở đi, môn hạ đệ tử bản môn mây đổi sao dời, không tiếp tục được vinh quang khi xưa, nhưng vẫn còn đệ tử bản môn sống sót, mỗi người đều lấy tông môn làm vinh quang, thề quyết chí không đổi.

Lan Nhược Quân trầm ngâm, tôn kính nói:

- Môn phái tiền bối nói tới có phải Cực Thiên môn ba vạn năm trước uy chấn toàn bộ Huyền Hoàng giới, suýt nữa thay thế Đông Cực Thiên Cung không?

Đổng Tề Thiên thản nhiên nói:

- Phải.

Nghe lời này, tám người cùng kinh hãi biến sắc, mặc dù trước khi nhận được đáp án đã có suy đoán, nhưng khi chân chính nghe được câu trả lời vẫn cực kỳ chấn động.

Chỉ mình Vân Dương không biết chuyện xưa của Cực Thiên môn, ngược lại không phản ứng gì, chỉ rung động một hồi!

Một môn phái suýt nữa thay thế Đông Cực Thiên Cung?

Như vậy môn phái này đã cường đại tới mức nào?

- Đám người các ngươi thiên chất không tệ, nếu năm đó bái nhập Cực Thiên môn, chỉ bằng lần khảo nghiệm Cực Thiên Chi Pháp này dủ để các ngươi đưa thân vào hàng ngũ thập đại đệ tử trẻ tuổi đồng lứa của Cực Thiên môn.

Đổng Tề Thiên nói:

- Tương lai rất có triển vọng, vĩnh viễn đừng coi thường bản thân!

Lan Nhược Quân cau mày nói:

- Ý Tiền bối là, Thiên Tàn Thập Tú chúng ta… cũng có thể xông lên tới đỉnh phong? Cũng có thể trở thành… nhân vật cỡ Quân Tôn?

Đổng Tề Thiên híp mắt thản nhiên trả lời:

- Phàm những tu giả có tư cách trở thành thập đại đệ tử nội môn Cực Thiên môn, chỉ cần không nửa đường chết yểu, không ai không phải tồn tại Quân Tôn?

Lan Nhược Quân nói:

- Cho dù gông cùm xiềng xích trong cơ thể chúng ta vẫn còn?

Đổng Tề Thiên nói:

- Gông cùm xiềng xích? Ý các ngươi là truyền thừa Thiên Tàn Địa Khuyết mà các ngươi đạt được ư?

Tám người nghe vậy sửng sốt kinh ngạc gật đầu:

- Vâng.

Tới tận lúc này, Đổng Tề Thiên là người dầu tiên nhìn ra điểm khác thường trong cơ thể Thiên Tàn Thập Tú, lại nói toạc ra trước mặt bọn họ. Đám người Sử Vô Trần đương nhiên rất muốn biết chân tướng.

- Chuyện này ta cũng chỉ biết có hạn, còn rất nhiều điểm không hiểu.

Đổng Tề Thiên nói:

- Nhưng Cực Thiên Chi Pháp bản môn trực chỉ bản ngã bản tâm, tuyệt đối không sai. Có lẽ đến lúc tu vi các ngươi lên tới mức độ nhất định sẽ ngộ ra. Giờ ta chỉ có thể cho các ngươi lời khuyên: Thuận theo tự nhiên, cố gắng không ngừng.

Đám người Lan Nhược Quân tinh thần chấn động, càng tôn kính hỏi:

- Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối?

- Vị này là huấn luyện viên trưởng của Cửu Tôn phủ chúng ta.

Vân Dương nói:

- Đổng Tề Thiên!

- Tề Thiên Thánh Tôn!

Đám người Lan Nhược Quân kinh hô.

Vân Dương sờ mũi, cái tên Tề Thiên Thánh Tôn quả thật vang dội, tiểu mập mạp đã kinh ngạc một hồi, đám này lại kinh ngạc hồi nữa… Ta nghe tới tai cũng thiếu chút nữa kinh ngạc...

So vói Vân Dương chẳng biết trời cao đất rộng, thần sắc đám người Lan Nhược Quân thật sự quá chấn động.

Đổng Tề Thiên, vị đại nhân tuyệt thế đã biến mất vài ngàn năm đột nhiên tái hiện cõi trần, hơn nữa ngoài dự kiến tất cả mọi người trở thành huấn luyện viên trưởng cho một môn phái nho nhỏ vừa sáng lập Cửu Tôn phủ.

Chuyện này với Thiên Tàn Thập Tú chẳng khác gì nằm mơ.

Đúng vậy, Cửu Tôn phủ hiện giờ bất luận nội tình sâu dày cỡ nào, tiền đồ tươi sáng đến đâu cũng không thay đổi được chuyện nó chỉ là môn phái mới thành lập, không cuộn có Thiên Vận Kỳ trấn giữ. Nếu có lựa chọn thứ hai, không tu giả Thánh cấp trở lên nào lựa chọn cư trú tại môn phái này!

Không sai, Tử Cực Thiên Tinh quả thật có thể cải thiện tai hại linh khí cho tu giả tu hành không đủ, nhưng dẫu sao cũng không phải kế lâu dài. Trong môn phái có nhiều linh tài cực phẩm như vậy sớm hay muộn cũng bị kẻ hữu tâm ngấp nghé.

Lần này tám vị Thiên Tàn Thập Tú đồng thời gia nhập Cửu Tôn phủ, có thể nói giải quyết khuyết điểm thực lực tổng hợp chưa đủ, nhưng môn phái vẫn khuyết thiếu chiến lực tọa trấn căn bản nhất, cũng giống Thương Ngô môn, ngoại trừ chưởng môn đã đạt tới Thánh Giả cấp bốn đỉnh phong, còn một thái thượng trưởng lão tu vi cao siêu hơn làm chỗ dựa, làm át chủ bài ẩn.

Nhưng giờ đột nhiên xuất hiện Đổng Tề Thiên làm huấn luyện viên trưởng cho Cửu Tôn phủ, chuyện này quả thật quá bất ngờ, quá vui mừng!

Quả thực vui mừng quá dỗi!

Trong đó, Sử Vô Trần lại càng đắc chí, thầm khen ánh mắt mình quả nhiên tinh tường, chưa tính bản thân Vân Dương lão đại thiên tư phẩm chất tâm tính đều tốt, mỗi lần ra tay đều là chuyện lớn tới dọa người!

Từ lúc mới gặp tới cho Tử Cực Thiên Tinh, sau đó hóa thân Hắc Bạch Song Sát Không Cướp Trời đại sát tứ phương, tiếp tới lại liên thông với Thiên Hạ Thương Minh thủ tiêu tang vật cùng Linh Chi Mộ Địa sau lưng, còn có nhân vật tuyệt thế trong truyền thuyết Đổng Tề Thiên làm huấn luyện viên trưởng, thử hỏi có chuyện nào mà nghe mà không kinh tâm, thấy mà không động phách?

Mà người như vậy lại là lão đại của mình, là Thủ Tôn của Cửu Tôn phủ. Thân là Thứ Tôn sao lại không vinh quang hăng hái!

Có cùng cảm giác còn có Lan Nhược Quân cùng Nhậm Khinh Cuồng. Bọn họ hiểu rõ hơn những Thiên Tàn Thập Tú khác về Cửu Tôn phủ, vừa tâm phục khẩu phục vói Vân Dương lại vừa không tán thành với tôn vị Thứ Tôn của Sử Vô Trần, trong lòng chỉ thầm suy nghĩ làm sao đánh bại Sử Vô Trần trong thi đấu môn phái, chiếm lấy bảo tọa Thứ Tôn!

Tôn vị phải do người tài đảm nhiệm, thực lực không đủ mau thoái vị nhượng hiền mới là đúng đắn!

Mấy vị Thiên Tàn Thập Tú còn lại mặc dù mới tới Cửu Tôn phủ, thậm chí còn chưa chính thức bái nhập làm môn hạ Cửu Tôn phủ nhưng trong lòng đã cực kỳ cảm mến, không hề có chút do dự nào.

Ánh mắt sắc bén của Đổng Tề Thiên đảo qua chín người trước mặt, đột nhiên có cảm giác vi diệu, có vẻ làm huấn luyện viên trưởng cho chín người này… cũng không phải không thể tiếp nhận...

Giờ hắn càng lúc càng mong chờ chín kẻ yêu nghiệt này tương lai sẽ nở rộ quang hoa ra sao.

Liệu có chiếu rực cả Huyền Hoàng giới không!

- Được rồi, không nói nhiều nữa, cho các ngươi nghỉ ngơi một ngày một đêm.

Đổng Tề Thiên xoay người rời đi:

- Ngày mai chính thức bắt đầu tu luyện, tuyệt đối đừng nghĩ huấn luyện chính thức sẽ nhẹ nhàng như trước đó.

Lời còn chưa dứt, người đã không còn hình bóng.

Nửa tháng trôi qua, đám người Vân Dương đương nhiên rất không thoải mái, thế nhưng Đổng Tề Thiên cũng rất mệt mỏi!

Phương diện tinh thần thậm chí còn mệt mỏi hơn.

Bởi vì một mình hắn phải trông giữ tất cả mọi người, hơn nữa còn phải cẩn thận từng chút một.

Cực Thiên Chi Pháp nhìn thì đơn giản, thực ra thủ đoạn cực kỳ cực đoan, người chủ trì thi pháp chỉ cần hơi bất cẩn không kịp cứu viện người ma luyện quá tải, trễ một chút là hữu tử vô sinh, tuyệt đối không phải chuyện đùa!

Khởi nguồn Cực Thiên Chi Pháp cũng có điểm đặc biệt, là khi sơ tổ của Cực Thiên môn hành tẩu giang hồ, bị kẻ địch ám toán thân thụ trọng thương, rơi vào hắc ám, thần thức ngũ giác đều vô dụng. Nhưng mấy ngày sau hắn vẫn may mắn sống sót, còn nhờ đó ma luyện tâm tính cảnh giới lên tầng thứ cao hơn.