Ta Là Chí Tôn

Chương 319: Điểm đáng ngờ trùng điệp, Âm mưu thật là sâu




- Nhưng cuối cùng Hà lão đại nhân cũng bị ngộ hại, lão nhân gia vì Ngọc Đường chẳng những cúc cung tận tụy, càng đến chết mới dừng, một đời bích huyết đan tâm.

Vân Dương khổ sở cúi đầu, vành mắt đỏ bừng.

Lôi Động Thiên cũng thở dài theo, nhưng trong lòng lại đang thầm suy tính độ đáng tin của chuyện này, cùng với chuyện tiếp đó.

Nếu như Hà Hán Thanh không phải là người Tứ Quý lâu, như vậy sẽ là ai?!

Hơn nữa, đối phương phí tâm phí sức như vậy để làm gì?!

Mục đích thực sự của đối phương ở đâu?!

Nhưng bất kể thế nào, toan tính này nhất định không nhỏ!

- Trận chiến ngày đó, đánh đến kinh thiên động địa, khiến người Ngọc Đường đau thấu tim gan!

Vân Dương không ngừng thở dài.

- Một đời trung thành, cứ vậy hàm oan mà chết! Cùng với Hà lão đại nhân, còn có vô số hào hiệp Ngọc Đường, chỉ là những người này là nghĩa sĩ trong dân gian, nhưng chết đi lại phải mang danh gian tế ác tặc!

- Sau đó, chúng ta không ngừng nghĩ lại. Xâu chuỗi các sự kiện xảy ra trong thời gian qua với nhau, tính toán xem đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Vân Dương nói trầm thấp:

- Sau đó, chúng ta bàng hoàng phát hiện một chuyện vô cùng khủng bố.

Đến lúc này, Lôi Động Thiên đã hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện, phấn chấn hỏi tiếp:

- Chuyện gì? Tại sao lại nói là khủng bố?

- Chuyện này, nghĩ thôi cũng phải thấy phát sợ!

Vân Dương trầm thấp nói, trong mắt bắn ra hận ý mãnh liệt:

- Ngày đó, trong trận Thiên Huyền nhai, mọi người đều biết Tứ Quý lâu liên hợp vô số thế lực cao thủ, thiết trí đại trận thần bí, có thể nói, cao thủ đỉnh phong khắp thiên hạ đều tụ lại trong một trận đó! Dưới tình huống này, tin tức truyền ra tuyệt đối không giả.

- Nói cách khác, tin tức Cửu Tôn đại nhân toàn diệt ban đầu là chính xác không thể nghi ngờ!

- Thử nghĩ xem, dưới tình huống như thế, lấy sự chu đáo cùng mạnh mẽ của Tứ Quý lâu, sao có thể cho phép tồn tại cá lọt lưới? Sao có thể?

Vân Dương hỏi.

Lôi Động Thiên trầm mắt:

- Không sai!

Hắn nghĩ ngợi một chút:

- Nếu để ta bố trí cái bẫy này, nếu sớm có chủ tâm một mẻ hốt gọn Cửu Tôn... Như vậy tuyệt đối sẽ không để người còn sống, để lại tai họa ngầm!

- Nhiều không nói, chỉ cần kiểm tra số lượng thi thể, chẳng lẽ còn không biết đã giết đủ hay chưa? Trong bố trí nghiêm mật như vậy, sao có thể để sót một người?

Vân Dương nói:

- Lời Lôi huynh nói cũng chính là một trong những lo nghĩ của chúng ta.

Lôi Động Thiên nói:

- Đây vốn là một nhân tố nhất định phải xác nhận! Nếu để ta đến chủ trì chuyện này, cho dù toàn bộ thi thể đều bày ra trước mắt, ta cũng sẽ lần lượt chém đầu toàn bộ xuống, thậm chí nghiền xương thành tro, cam đoan vạn vô nhất thất! Dưới thực lực tuyệt đối như vậy, lại có Thiên Địa đại trận hạn chế năng lực, nếu để một người chạy thoát, chẳng phải là chuyện cười lớn hay sao? Tuyệt đối không thể!

Vân Dương thở dài thất âu:

- Đây chính là nghi vấn thứ nhất của chúng ta.

Lôi Động Thiên nói theo:

- Đã có thứ nhất, vậy chắc hẳn phải còn thứ hai a?

- Nghi vẫn thứ hai chính là thời gian.

Vân Dương nói:

- Chúng ta coi như vấn đề thứ nhất không tồn tại, coi như người chủ trì Tứ Quý lâu để xảy ra sai sót mà vốn dĩ là tuyệt đối không thể, Cửu Tôn có người may mắn sống sót! Có thể... Chính là vị Phong Tôn đại nhân xuất hiện một năm trước, nói cách khác, sau khi xảy ra sự kiện Thiên Huyền nhai, trải qua cả năm trời vị Phong Tôn này mới bắt đầu hiện thân báo thù!

Vân Dương hỏi:

- Như vậy, trong thời gian một năm ròng rã này... Hắn ở đâu? Vì sao không trở về sớm hơn, cho dù là lộ ra một chút tin tức cũng được, dù không nói cho người ngoài, chẳng nhẽ ngay cả Hoàng đế Bệ hạ còn không đáng tín nhiệm hay sao? Chẳng lẽ Hoàng đế Bệ hạ lại bán đứng quốc gia của mình?!

Lôi Động Thiên vỗ tay nói:

- Không sai, đây là điểm đáng ngờ khó mà giải thích!

Vân Dương cắn răng nói:

- Tu vi bản thân ta có hạn, kiến thức cũng không nhiều, ta không thể hiểu nổi, đến cùng là thương tổn cỡ nào lại cần tới một năm dưỡng thương?

Lôi Động Thiên thầm nghĩ: đúng là kiến thức nông cạn, thương thế cần dưỡng một năm cũng nhiều lắm.

Vân Dương nói:

- Nhưng ta biết một chuyện khác, Phong Tôn đại nhân có thể hóa thành gió, đủ để khinh thường đương đại, vượt cấp giết địch cũng không phải việc khó, nhưng tu vi của hắn cũng không cao, thậm chí còn không bằng ta. Người có tu vi càng thấp, như vậy cái giá cần để phục hồi cũng càng thấp, nếu thực sự phải chịu thương thế đến mức phải dưỡng thương một năm, sẽ phải nặng tới mức nào. Thậm chí, với chừng đó tu vi, cũng không thể nhận thương tổn như vậy... Không biết Lôi huynh thấy ta nói đúng không?

Lôi Động Thiên đồng ý nói:

- Điểm này không sai, lấy tình huống bình thường, thương thế có thể khiến cao thủ dưỡng thương cả năm, áp lên võ giả bình thường, chỉ sợ đã chết mười bảy mười tám lần. Đây đúng là một điểm đáng ngờ.

- Cho nên, chuyện tái xuất sau một năm an dưỡng, càng nhìn càng thấy cổ quái. Hơn nữa... Bản thân ta còn có một nghi vấn khác, thời gian một năm này, coi như đúng là hắn dưỡng thương, chúng ta cũng đồng ý như vậy, nhưng... Lại không có chút tin tức truyền lại! Chuyện này thực sự bất thường.

Lôi Động Thiên bản năng nói ra phỏng đoán của bản thân:

- Không sai, ròng rã cả năm trời hoàn toàn không có tin tức truyền về, điều này xác thực không thể nào hiểu nổi, giống như lời ngươi nói, không báo tin cho ai cũng đều có thể nói được, nhưng ngay cả quân chủ Ngọc Đường cũng không nhận được tin, điều này cũng thực quá khó hiểu.

Vân Dương hừ một tiếng:

- Coi như chuyện này có thể giải thích rằng hắn muốn tránh tai mắt Tứ Quý lâu, hoặc là ở nơi nào đó phong bế chữa thương, không thể truyền tin tức ra ngoài... Nhưng bản thân hắn là người mang huyết hải thâm cừu, lý nào lại có thể duy trì bình thản như thế?

Lôi Động Thiên nói:

- Không sai không sai, đây cũng là một điểm đáng ngờ, hiện tại Phong Tôn kia cường thế tái xuất, thủ đoạn đối địch có thể nói là vô cùng cứng rắn, lộ rõ bản sắc của người này, chính vì vậy, nói hắn cố kìm nén một năm, càng nghe càng thấy khả nghi.

Vân Dương nói:

- Điểm nghi ngờ thứ tư, là... Tu vi! Tu vi phong tướng của Phong Tôn.

Vân Dương vừa nói, nhất thời đâm trúng điểm tò mò của Lôi Động Thiên, hắn coi trọng chuyện này, nguyên nhân chính cũng là công pháp hóa tướng của Phong Tôn, lúc này nghe được manh mối liên quan, đương nhiên mừng rỡ, bật thốt truy vấn:

- Nghi vẫn như thế nào, chỗ nào không đúng?

Vân Dương thở hắt ra:

- Lai lịch mỗi người trong Cửu Tôn đều vô cùng thần bí, không biết xuất xứ, không rõ bố cảnh, ngay cả thân phận tính danh nam nữ đều là ẩn số, chỉ có tu vỉ của bọn hắn là được ghi lại, dù sao Cửu Tôn thường xuyên xuất hiện trên chiến tường, mỗi lần đều xung phong đi đầu, chém tướng đoạt cờ, lộ rõ phong thái! Mà trên chiến trường tối kỵ chính là giữ lực, cho nên mỗi lần chiến đấu, bọn hắn đều lộ rõ tu vi tiêu chuẩn, mà Ngọc Đường chúng ta cũng ghi chép kỹ càng phương diện này. Thời điểm Phong Tôn đại nhân đi Thiên Huyền, tu vi phong tướng đạt đến tứ trọng. Nhưng lúc hắn tái xuất, uy lực lộ ra chỉ đến tam trọng!

- Thấp hơn tới một trọng?

Lôi Động Thiên càng lúc càng hứng thú:

- Chuyện này đúng thực là không bình thường.

Hắn rất thích hưởng thụ cách làm cẩn thận thăm dò này, nhất là hưởng thụ quá trình này!

Bởi chuyện này, sẽ lộ rõ trí tuệ của hắn.

Vân Dương cười khổ một tiếng:

- Xem ra Lôi huynh đã đoán được phân nửa... Ai, hiện tại ta cũng không muốn tiếp tục nói tiếp.

Lôi Động Thiên phấn khởi nói:

- Vậy thì để ta thay ngươi nói tiếp.

Vân Dương nhìn Lôi Động Thiên thật sâu, trầm giọng nói:

- Tốt! Vậy để ta lắng nghe cao kiến của Lôi huynh.

- Vị Phong Tôn đại nhân này thân mang huyết hải thâm cừu, thật vất vả mới chạy thoát được, ròng rã một năm không lộ diện, lúc tái xuất, tu vị lại giảm Nhất trọng. Đây vốn dĩ đã là một chuyện không đúng. Đã mang huyết hải thâm cừu, ngày đêm muốn trả thù, chẳng nhẽ còn không liều mạng luyện công? Coi như không tăng lên thì cũng thôi, lý nào lại có chuyện để hạ xuống?

Lôi Động Thiên tính toán kỹ càng, nhanh chóng nói đến chuyện mấu chốt.

- Lôi huynh nói đúng chuyện mà chúng ta vẫn luôn nghi vấn.

Vân Dương thở dài.

- Hơn nữa... Nếu trong một năm đó hắn hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài thì, vậy sau đó hắn làm thế nào để tìm kiếm thành viên Tứ Quý lâu một cách chính xác như vậy? Chẳng lẽ người của Tứ Quý lâu, trên mặt đều viết rõ sáu chữ “Ta là người Tứ Quý lâu” hay sao? Chuyện này cũng thực không hợp lý!

Lôi Động Thiên quả không hổ là thiếu chủ Lôi gia, vừa nói đã trúng!

Ánh mắt Vân Dương lộ ra thần sắc bội phục:

- Trí tuệ của Lôi huynh thực khiến ta nhìn thôi cũng phải than thở. Đám người chúng ta bàn luận cả ngày trời, lật qua lật lại hồi lâu mới rút ra kết luận... Ai.

Lôi Động Thiên an ủi:

- Nguyên nhân chủ yếu là do các ngươi không muốn tin tưởng mà thôi. Kỳ thực chuyện này cũng không nhằm nhò gì, thực sự nhằm nhò gì, ha ha ha.

Miệng nói không nhằm nhò, nhưng lại nở nụ cười đắc trí vừa lòng, lộ rõ vẻ đắc trí.

Dù sao cảm giác dùng trí tuệ để nghiềm ép người khác, thực con mẹ nó sung sướng.

Lôi Động Thiên thận trọng cười cười:

- Chỉ là sau khi vị Phong Tôn đại nhân này tái hiện, thoáng như biết trước tình huống, một đường liên tiếp bắt giết, vậy mà không chút sai lệch sao?

Vân Dương cải chính:

- Có để lọt người hay không đúng là không biết, bởi... Những người hắn bắt, tất cả đều xử tử trước, sau đó mới báo quan phủ.

Lôi Động Thiên vỗ tay một cái:

- Đúng vậy a, điểm này thực sự đáng ngờ... Không phải ngươi mới nói sao? Lúc ám sát Hà lão đại nhân, từng có rất nhiều nghĩa sĩ xuất hiện, chỉ riêng điểm này cũng đủ nói rõ vấn đề!

- Thậm chí, nếu hắn trở về báo thù, nhưng mục đích cuối cùng vẫn là xuất lực cho quốc gia, tại sao lại mang tất cả lực lượng Cửu Thiên lệnh rời đi? Thoát khỏi khống chế của cao tầng Ngọc Đường đế quốc?

Lôi Động Thiên nói:

- Đây rõ ràng là hành động hòng thoát ly thể chế, chính là hành vi khi quân phạm thượng đại bất kính, thậm chí có thể nói là tạo phản, chứng cứ rõ ràng!

Vân Dương chỉ thở dài:

- Không sai, cái này cũng là kết luận của chúng ta!

Nói đến đây, Vân Dương tiếp tục nói:

- Từ sau khi vị Phong Tôn đại nhân này trở về, tu vi phong tướng đột nhiên tăng mạnh, cho đến lần trước xuất hiện, đã có thể hóa thân thành lốc xoáy... Muốn làm được chuyện này, tu vi chí ít phải đạt đến Lục trọng.

Vân Dương cười khổ:

- Phong Tôn đại nhân tái hiện chưa đầy một năm, trọn vẹn tăng liền Tam trọng!

Lôi Động Thiên ngắt lời:

- Chuyện này càng không hợp lý. Chẳng nhẽ một năm trước đó gia hỏa này gặm phân mà sống? Một năm liền không chút động tĩnh, tu vi không tiến mà lui, thế mà sau khi trở về, tốc độ thăng tiến lại lên như diều gặp gió? Thế gian này làm gì có lý nào như vậy?!

Vân Dương nói:

- Ai nói không phải a.