Ta Là Chí Tôn

Chương 1178: Cực hạn thí luyện (2)




Phàm là có một chút lơ là sơ suất, tình thế chiến đấu sẽ lập tức thay đổi, dẫn tới mất khống chế… sau đó chỉ có con đường bại lui!

Nói cách khác, một đao này vốn nên dùng thêm một phần lực chém lên người yếu thú, thế nhưng ngươi lại thu lại một phần, chuẩn bị đánh lén Yêu thú… sau đó, ngươi sẽ bởi một phần lực thu hồi này, mà cả trận rơi xuống hạ phong, lại từ hạ phong chuyển thành bại thế, tuyệt không thể vãn hồi, thậm chí toàn diện tan tác, không thể nghịch chuyển.

Đúng vậy, xác thực như vậy, thí luyện cực hạn, một chút sai số đều không được phép tồn tại!

Đối mặt với bất luận một đầu Yêu thú nào tiếp đó, Vân Dương đều phải đứng trước một thế khó vi diệu: Ngươi có năng lực đánh bại con Yêu thú này, nhưng nhất định phải có tới một vạn hai ngàn lần cẩn thận, cố gắng điều động chính xác từng chút Huyền khí một, như vậy mới có thể đánh giết được đối phương!

Phàm là một chút sơ sẩy, cục diện sẽ mất khống, liền sẽ bị thua!

Hiện tại, Vân Dương cảm giác bản thân như một thanh kiếm phôi. Còn Yêu thú không ngừng tới, thì giống như từng thanh đại chùy, không ngừng rèn rũa hắn, đem tạp chất của hắn đánh ra ngoài.

Mỗi lần chiến đấu, đều là một quá trình tăng lên lực lượng.

Xong việc nghỉ ngơi, sẽ có được thời gian ngắn khôi phục, hơn nữa còn có thể nghênh đón một tiến bộ nhỏ, tựa như trăm thước tiến thêm một bước!

Mà tu vi của Vân Dương, lần lượt tăng biên độ nhỏ, chỉ mấy ngày, đã thành công từ Thánh vương nhị phẩm sơ cấp tăng lên tới trung cấp, quả thực rất thần tốc.

Chỉ có điều, Yêu thú sau đó, cũng theo Vân Dương mà không ngừng mạnh lên, càng ngày càng cường đại…

- Ta đã hiểu.

- Bí cảnh này thực đúng là thánh địa tu hành, Yêu thú trong bí cảnh không ngừng mạnh lên theo người thí luyện, tuần hoàn không dứt, khiến người thí luyện tiến bộ thần tốc!

- Chỉ cần dốc toàn lực chiến đấu, thắng, chẳng khác nào độ phá cực hạn của bản thân, cũng nhân cơ hội này mà luyện… điểm ấy, sau mỗi lần thắng mà tu vi tăng trưởng, đã lộ rõ không thể nghi ngờ. Mà những tăng trưởng biên độ nhỏ này, góp gió thành bão, tạo thành tiến triển khả quan, cho dù là bình chướng đại cảnh giới, dưới hoàn cảnh rèn luyện như vậy, cũng khó tạo thành trở ngại!

Vân Dương thầm hiểu rõ, kinh hỉ vô cùng.

- Thực không biết là ai tạo ra diệu cảnh như vậy, lại có thể làm tới chính xác như thế, không thể tưởng tượng nôi! Vô luận là người thí luyện đạt tới mức nào, đều có thể có điều chỉnh tương ứng… an bài như vậy, quả thực là xảo đoạt thiên công, khó thể tưởng tượng!

- Mà thiết trí như vậy, đối với người Cửu Tôn phủ chúng ta, thực đúng là cơ hội để tăng trên diện rộng.

- Mỗi thời mỗi khắc đều múa trên lưỡi đao, quanh quẩn trong sinh tử… chỉ cần chịu nổi, đấu tâm nghị lực không phá, cảm ngộ tu hành sẽ lần lượt đến, mỗi thời mỗi khắc đều tiến bộ, đối với đám người Thiên Tàn Thập Tú vốn đã có ý chí, thực sự phù hợp đến không thể phù hợp hơn…

- Đáng tiếc duy nhất, hiện tại không thể liên hệ được với bọn Vô Trần… ở đây dường như không thể gặp được người khác, tựa như mỗi người một cảnh, chỉ hy vọng, đám tiểu tử kia chớ quên lời ta dạy, dùng thái độ tích cực nhất đối chiến Yêu thú…

Vân Dương nhắm mắt lại, lợi dụng thời gian giảm xóc mới giết Yêu thú, nắm chắc thời gian điều tức, khôi phục trạng thái.

Dựa theo kinh nghiêm của hắn, hẳn là một canh giờ nữa Yêu thú sẽ tới đột kích…

Từ khi tiến vào đây, tính cả trận vừa rồi, Vân Dương đã trải qua mười bốn trận đại chiến, tổng cộng thu mười một tấm da Yêu thú, mười bảy sợi thú cân hoàn chỉnh, mười một khỏa Yêu đan, còn có một số vật liệu khác trên người Yêu thú…

Cho dù lấy sự chú ý cẩn thận của Vân Dương, còn có vô số át chủ bài, thế nhưng cũng có ba đầu Yêu thú chống qua được Thiên Ý đao pháp của Vân Dương, chạy thoát, mang theo thân thể chồng chất vết thương mà thoát đi…

Nhìn đó có thể thấy, Yêu thú ở đây khó đấu thế nào!

Vân Dương điều tức một hồi, tự thấy thời gia Yêu thú tới độ kích còn một chút nữa, cũng không ngồi chơi, trực tiếp vượt qua rừng trúc, vượt qua sông nhỏ, đến bờ sông bên kia, tìm tới một gốc cây nhỏ đang chập chờn trong gió, góc cây như dùng bạch ngọc điêu khắc mà thành, trên phiến lá có thể thấy được màu tím rõ ràng, chỉ kết một quả trên đỉnh cao nhất, ánh vàng lấp lóe, hấp dẫn ánh mắt.

Đó là… Kim Mạch quả?!

Kim Mạch quả, một loại cực phẩm linh quả cực hiếm thấy ở Huyền Hoàng giới, hiệu năng khác với tuyệt đại đa số thiên tài địa bảo khác, các loại thiên tài địa bảo khác thường lấy tăng tu vi làm chính, mà linh quả này, ngoại trừ giúp tăng độ mềm dẻo của kinh mạch lên gấp bội, còn có tác dụng đối với tinh thần lực, hiệu lực thực sự có thể nói đạt tới mức kinh diễm!

Thực sự là đồ tốt!

Vân Dương hít sâu một hơi, nhưng cũng không phi thân qua ngắt lấy. Dừng lại một chút, cẩn thận quan sát bốn phía.

Căn cứ mấy lần kinh nghiệm thảm liệt, Vân Dương có thể khẳng định, bên cạnh thiên tài địa bảo cực phẩm như vậy, nhất định có Yêu thú mạnh mẽ bảo hộ! Nói cách khác… khi phát hiện thiên tài địa bảo, cũng là lúc phải chiến một trận!

Phàm là kẻ bị lòng tham che ánh mắt, một lòng một dạ thu linh quả, đảo mắt sẽ có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!

Mặc dù không biết nơi đây chết có phải là chết hẳn hay không, thế nhưng thiên tài địa bảo ở đây là thật, di hài của Yêu thú cũng là thật, vậy tử vong vẫn lạc, tại sao không thể là thật?!

Vân Dương đưa mắt nhìn quanh, đột nhiên vung một đao, một đạo đao phong nhanh chóng chém vào trong nước sông tĩnh lặng.

Sau một khắc, mặt sông đột nhiên cuồn cuộn bốc lên, từng đạo bọt nước trắng xóa như tuyết bắn thẳng lên trời. Một đầu Yêu thú giống cá mà lại không phải cá, giống trâu mà không phải trâu, giống ngựa mà không phải ngựa, giống rắn mà cũng không phải rắn từ trong nước xông lên, hai mắt to bắn ra quang mang hung ác, chú mục nhìn Vân Dương.

Vân Dương nhìn thấy Yêu thú xuất hiện, hơi chút giật nảy mình, nhíu mày suy ngẫm, lại không biết gia hỏa kia là Yêu thú gì!

Yêu thú xông lên trước, Vân Dương cũng chỉ có thể suy tư nghênh đón, triển khai du đấu, từ từ tìm kiếm sơ hở của đối phương, không nóng không vội, làm gì chắc đó.

Trận chiến này kéo dài trọn vẹn hai canh giờ rưỡi, cuối cùng một đao lóe lên, thành công chặt đầu Yêu thú. Một hơi Nguyên khí cuối cùng cũng cạn sạch, đặt mông ngồi xuống đất, toàn thân run rẩy không thể khống chế.

- Quả nhiên vẫn như vậy!

Trận chiến này, khiến Vân Dương triệt để xác nhận suy nghĩ trước đó.

Những yếu thú này, đưới sự ước thúc nào đó trong bí cảnh, duy trì chiến lực tương đương với trạng thái đỉnh phong nhất của hắn! Nói cách khác… trong bí cảnh này, hắn phải thành công đột phá cực hạn trong mỗi trận, mới có thể nhìn thấy đối thủ tiếp theo!

Thậm chí, tiêu chuẩn chiến lực của hắn, chính là chế định trên cơ sở thủ đoạn mà hắn đã thể hiện ra!