Ta Là Chí Tôn

Chương 1087: Thiên Vận Kỳ Hạ Phẩm Chi Chiến!




Vân Dương cảm thấy, dường như trước kia có một đám sương mù mỏng bao phủ trước mặt, sau khi nghe tâm đắc của đám người, tất cả sương mù đều biến mất toàn bộ, ánh mắt thông thấu chưa từng có. Thế giới phía trước, con đường của mình càng rõ ràng.

- Không sai, mỗi cái thế giới, đều có quy củ của mỗi thế giới.

- Huyền Hoàng giới dùng phương thức trách móc nặng nề để bảo hộ bách tính phổ thông, nhưng tương ứng đó, khái niệm cường giả vi tôn của võ giả được tôn sùng cực điểm! Phát triển cực điểm!

- Như vậy, kẻ yếu vĩnh viễn có thể bình an một đời, mà cường giả, cũng sẽ càng ngày càng mạnh.

- Cho nên, đây mới là Huyền Hoàng giới!

Một khi nội tâm Vân Dương minh ngộ, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng dễ dàng:

- Ta căn bản không cần lấy quan điểm thế tục Thiên Huyền đến đối đãi Huyền Hoàng giới!

Ngay vào lúc này, đột nhiên phía trước xuất hiện rung chuyển, thế giới trước mắt Vân Dương đã vô cùng rõ ràng.

Dường như cố ý phối hợp với minh ngộ của Vân Dương.

Nhìn thấy trước mắt chính là bậc thang chín cấp.

Trên bậc thang, cuối bậc thang chính là một bình đài to lớn.

Vân Dương đi từng bước một lên đó, khi đầu hắn lộ ra trên bình đài, hắn đã nghe được âm thanh hùng vĩ vang lên:

- Người khiêu chiến thiên vận, Cửu Tôn phủ ra trận!

Âm thanh như lôi chấn, đinh tai nhức óc, xa gần đều nghe.

Vân Dương bỗng nhiên cảm giác được, vào thời khắc này, có vô số thần niệm bao phủ ngay vị trí lối vào của mình!

Mỗi một đạo thần niệm đều mang theo cảm giác hiếu kỳ nồng đậm, trong đó còn có mấy đạo thần niệm quanh quẩn tràn đầy ác ý.

Nhưng, rất rõ ràng có thể cảm giác được.

Những thần niệm này chỉ có quan sát, mà không thăm dò đến cùng!

Đây là vô số ánh mắt.

Ánh mắt Vân Dương yên tĩnh lạnh nhạt đi lên mười bậc, thân ảnh màu tím siêu dật xuất trần, lặng yên xuất hiện trên mặt đất.

Vào lúc hắn xuất hiện, chỉ cảm thấy trên mặt có có chút cảm giác bị đâm nhói.

Đó là vô số ánh mắt giống như kim đâm vào mặt.

Vân Dương cười nhạt, sắc mặt không thay đổi, thân đứng trên lối vào, ánh mắt thản nhiên nhìn quanh.

Hơi nghiêng sang một bên, đám người Sử Vô Trần cũng theo vào, phân biệt đứng bên người Vân Dương, đám người Vân Tú Tâm cũng đứng sau lưng sư tôn của mình.

Hiện ra trước mặt mọi người Cửu Tôn phủ chính là một bình đài to lớn giống như tầng thứ nhất.

Mà ở nơi khác….

Ngay phía trước bình đài, một đài cao hoàn toàn do Tử Tinh chế tạo thành, nhìn qua lộng lẫy vô song, mỹ lệ vô biên,

Trên cái bàn kia, sắp đặt ba chỗ ngồi, ba người áo xanh đầu đội kim quan ngồi đó.

Vân Dương theo bản năng ngưng mắt nhìn kỹ, một chút liền nhìn thấy trên cổ áo ba người áo xanh có tiêu chí hình trái tim kim quang lóng lánh, ba người lấy người đứng giữa làm trung tâm, hai người khác làm phụ.

Sau khi nhìn sang đài cao Tử Tinh, phân loại ở bên trái có năm cái đài cao, bên phải có bốn đài cao.

Nói chung chín môn phái Thiên Vận Kỳ hạ phẩm, theo trình tự ngồi ở phía trên.

Loại sắp xếp này làm cho tràng diện giống như một cái miệng. Bởi vì vị trí cửa vào Vân Dương đi lên chính là phương không có bình đài. Vào lúc Vân Dương cùng đám người Cửu Tôn phủ đặt chân vào trong này, dường như có thể bù đắp cái hình tròn này trở nên viên mãn.

Vân Dương đánh mắt nhìn lướt qua, hắn lập tức nhìn rõ trạng thái trước mắt.

Trước mặt có mười tám cái bàn, không ngoài chín cái Thiên Vận Kỳ hạ phẩm, còn có một cái đài chủ trì của Thánh Tâm điện.

Có điều đãi ngộ khác với lúc trước rất rõ ràng. Cũng chỉ có chính mình khiêu chiến là không có đài quan chiến, cấp độ cao thấp, liếc qua thấy ngay!

Nhưng bây giờ quy tắc như vậy, địa thế còn mạnh hơn người, đám người Cửu Tôn phủ cũng chỉ có thể đứng đấy, lặng chờ tiến trình bước kế tiếp!

Đối với những địch thủ đang ngồi kia, không thể làm gì.

Nhưng vào lúc này, tất cả mọi người phía trên đều có một cảm giác: phủ tôn Cửu Tôn phủ thật thong dong!

Mắt thấy đám người Cửu Tôn phủ đều đi tới nơi này, người áo xanh cầm đầu phía trên mỉm cười nhìn sang, đứng lên, giọng nói truyền tới:

- Người khiêu chiến môn phái, đã đến! Lần này khiêu chiến Thiên Vận Kỳ hạ phẩm, chính thức bắt đầu!

- Cửu Tôn phủ, người thành lập, Vân Tôn, Vân Dương. tọa hạ bát tôn, Sử Vô Trần, Lạc Đại Giang, Thiết Kình Thương...

Người này lại nói rõ danh tính cửu tôn của Cửu Tôn phủ.

- Bản tọa chính là Thánh Tâm điện chấp sự Thiết Diện đường Hoắc Vân Phong. ở bên cạnh ta là hai huynh đệ đồng liêu, Đinh Bất Khả, Vưu Bất Năng. Ba người chúng ta đến từ Thánh Tâm điện Thiết Diện đường, cạnh tranh Thiên Vận Kỳ lần này do ta ba người chủ trì, nếu ba người chúng ta có bất cứ điểm không công bằng nào trong cuộc chiến cạnh tranh, cam thụ thiên khiển, thiên địa làm chứng!

Người công chứng ngay đầu tiên đã phát lời thề độc, dáng dấp giải quyết việc chung, hoàn toàn không có tư tâm nào.

Sau khi hắn vừa phát lời thề xong, trong sương mù dày đặc vang lên một tiếng sấm rền. Thiên Đạo thừa nhận, thề này xác lập.

Sắc mặt của mọi người biến thành nghiêm túc lạnh lùng!

Có lời thề độc này, cho dù giao tình gì, nội tình gì, tất cả đều mất đi hiệu lực tại đây.

Muốn vượt qua kiểm tra, cũng chỉ có thể dựa vào thực lực để liều, đọ sức, chiến đấu!

Chưởng môn Thương Ngô môn Hồng Trường Thiên xếp cuối cùng trong môn phái có được Thiên Vận Kỳ hạ phẩm luôn nhìn chằm chằm vào đám người Vân Dương, ánh mắt tràn đầy phức tạp khó tả.

Cửu Tôn phủ, tại sao cái tên này quen thuộc như vậy?!

Có vẻ như nhà này cách bản môn không xa, mới vừa vặn sáng lập không lâu, lúc mới bắt đầu sáng lập, chính mình đã nhận được tin tức, nhưng Huyền Hoàng giới môn phái san sát, gần như nhiều vô số kể, cơ bản mỗi ngày đều có võ giả thành lập môn phái mới, có điều một môn phái mới sáng lập, làm sao có thể thả ở trong mắt chính mình?

Nhưng người nào lại có thể nghĩ đến, cuối cùng môn phái Cửu Tôn phủ vượt mọi chông gai đến nơi này quyết chiến cùng mình, là một môn phái mà mình không đặt vào trong mắt!

Quái sự mỗi năm đều có, hôm nay đặc biệt lớn, lớn đến mức vượt qua nhận biết của mình!

- Thường nói, không cho phép người khác ngủ ngáy bên cạnh giường nằm, đúng là có đạo lý, sớm biết có hôm nay, lúc trước liền...

Đột nhiên trong lòng Hồng Trường Thiên nghĩ tới câu nói kia, nhịn không được có chút hối hận oán niệm.

Nếu lúc ấy liền phái mấy đệ tử nhổ tận gốc Cửu Tôn phủ vừa sáng lập, làm gì có chuyện hiện tại?

Cho tới bây giờ, thật sự chỉ có bốn chữ để bình luận: Nuôi hổ gây họa!

- Kế tiếp bổn tọa sẽ tuyên đọc quy tắc đối chiến!

Âm thanh của Hoắc Vân Phong truyền khắp quảng trường, tất cả đều rõ ràng, hiển thị rõ cường độ khống chế huyền khí của người nói. mặc dù sóng âm như nước thủy triều, mây mù bốn phía lại không rung động chút nào, vẫn bình yên như cũ.

Đám người Vân Dương nghiêm túc lắng nghe, không dám xem nhẹ bất cứ chi tiết nào.

Quả nhiên trận chung kết khác biệt với những gì mình biết lúc trước, nói cho đúng thì những gì mình biết lúc trước chỉ là một bộ phận khiêu chiến.