Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 28: Ta là ác nhân?




Một lát sau, trưởng lão thứ 2 của Quỷ Địa Phái dẫn theo hơn hai mươi người tiến tới nhưng không dám vào gần. Trong đám sống sót này, ngoài trưởng lão Huyền cấp cảnh giới, chỉ còn 2 phó trưởng lão Hoàng cấp cảnh giới là có thể hỗ trợ tác chiến, đám còn lại vào chỉ có chết.

Trưởng lão Quỷ Địa Phái hét to:

“Ngươi là ai, tại sao tấn công hầm mỏ của Quỷ Địa Phái? Dù ngươi giết hết toàn bộ người ở đây cũng không thể chiếm được hầm mỏ. Quỷ Địa Phái sẽ đưa tới cao thủ mạnh hơn thu thập ngươi và ngươi sẽ bị truy nã trên toàn Cửu Giới”

Vị trưởng lão này tràn đầy những nghi hoặc nhưng không thể có lời giải đáp. Hắn đã ở hầm mỏ này 50 năm, chưa từng gặp phải tình huống vừa kỳ lạ vừa nguy cấp như này. Một tiểu tử trông còn rất trẻ nhưng năng lực trận pháp quá cao, giết người không chớp mắt, và lão hoàn toàn không tìm ra được lí do gì để tiểu tử này ra tay với bọn hắn.

Những đệ tử còn sống sót đang rất khẩn trương và căng thẳng. Nhìn xác rất nhiều đồng môn của mình bị cháy rụi không còn nhận ra ai với ai, các đệ tử không khỏi bàng hoàng hướng ánh mắt tới thiếu niên đang đứng trong biển lửa như hỏa thần giáng thế.

“Ngươi không cần biết, cái ngươi cần hiện giờ là lựa chọn bỏ chạy hay đến chiến với ta, giải cứu 2 tù binh này” Trần Lương lạnh lùng nói.

Trưởng lão Quỷ Địa Phái trầm ngâm. Lão biết đây là cái bẫy kẻ thù giăng sẵn, nhưng bỏ đi cũng không được. Đối phương chỉ có 1 tiểu tử trông rất nhỏ tuổi, lại còn 2 tù binh đều là cấp bậc trưởng lão cùng phó Trần Lương, không phải nói bỏ là bỏ được.

Lại nói, tuy trước mắt Trần Lương là hạ gục một trưởng lão Huyền cấp võ giả, nhưng có thể lúc đó là đơn thương độc mã hoặc tiểu tử kia dùng thủ đoạn đánh lén hoặc do Cung trưởng lão chủ quan khinh địch. Hiện giờ lão có đầy đủ chuẩn bị cùng cảnh giác, lại có thêm 2 trợ thủ Hoàng cấp cảnh giới, vẫn là mạnh hơn không ít.

Hoặc phương án an toàn nhất là đứng ngoài canh chừng. Tiểu tử này chỉ có thể điều khiển trận pháp trong phạm vi hầm mỏ, ra ngoài sẽ hoàn toàn như cá trên thớt.

“Ngươi nếu không vào, ta sẽ giết 3 tên này trong vòng 10 hơi thở” Trần Lương biết suy nghĩ của đối phương, có điều hắn đã có chuẩn bị bắt đối phương phải chiến. Mà dù không thì hắn vẫn có lá bài bảo mệnh nằm trong bảo tàng của Hải Thượng Trung để rời đi an toàn.

“Hai phó trưởng lão cùng ta tiến lên giết địch, những kẻ còn lại đứng xa quan sát. Nếu thấy có biến liền nhanh chóng rời đi trốn. Ta đã thông báo tông môn, 5 ngày nữa sẽ có 2 vị giám quan đến.

3 cường giả Quỷ Địa Phái thi triển ra thần thông. Một người thân hóa khổng lồ cao 5 trượng cự nhân, một người lớp da liền láng bóng như bảo thạch, một người mọc thêm 2 tay. Đoàn người tiến vào phạm vi trận pháp, thi triển ra các võ kỹ mạnh nhất của họ công kích Trần Lương, không có nửa điểm coi thường người trẻ tuổi trước mắt.

“Rất có thách thức” khuôn mặt Trần Lương hiện lên vẻ tươi cười mong chờ. Đối thủ càng mạnh, hắn càng muốn chiến đấu đến thống khoái.

Hắn để Mắt trận vào trong người, lấy ra Địa Long Thương. Trần Lương sử dụng trận pháp khoác lên mình 1 bộ giáp lửa giúp hắn tăng tốc độ, sức mạnh và sức phòng thủ lên một bậc.

Khi Hoàng cấp võ giả dùng toàn lực tấn công thì lồng chim đã không thể có tác dụng bắt giữ. Trần Lương lao người lên thi triển Cửu Long Thăng Thiên tấn công 1 phó trưởng lão, còn 2 người kia hắn dùng trận pháp để tấn công.

Cửu Long Thăng Thiên lúc này đã không còn là hắc long nữa mà trở thành hỏa long tỏa ra nhiệt lượng mạnh mẽ xông lên cắn xé đối thủ. 4 con hỏa long vừa bị một quyền của cự nhân khổng lồ đấm nát. Quyền thế chưa tiêu thất mà tiếp tục tiến lên đập mạnh vào ngực Trần Lương bắn ngược ra sau. May mà hắn có hỏa giáp, bảo giáp cùng thân thể mạnh mẽ nên chưa bị thương nặng. Dù sao 2 bên cách biệt lên tới  3 đại cảnh giới nha.

Bị đấm ngã, Trần Lương không những không tức giận mà còn càng tươi cười bật dậy xông về phía đối thủ.

“Thống khoái, tiếp tục nào”

Trần Lương thi triển Tam Ảnh Bộ hiển hiện ra 3 thân ảnh cùng tiến về phía cự nhân. 1 năm nỗ lực rèn luyện trong trọng lực cao, thân đeo khối lượng lớn, Trần Lương đã đạt được tiểu thành của bộ võ kỹ này.

“Tên này sao có được bộ thân pháp kỳ diệu vậy” vị phó trưởng lão lần đầu được thấy quỷ cấp võ kỹ thân pháp liền ngạc nhiên mãi không thôi. Hắn vung quyền đánh tới 1 thân ảnh. Quyền khí dễ dàng đập nát thân ảnh kia, nhưng số lượng 3 thân ảnh vẫn không thay đổi tiến về phía hắn. Muốn đánh trúng Trần Lương khi thi triển Tam Ảnh Bộ là phải cùng lúc công kích cả 3 thân ảnh.

Chẳng mấy chốc, Trần Lương đã chỉ còn cách cự nhân 1 trượng. Phó trưởng lão tức giận vung ngang quyền quét qua cả 3. Đáng tiếc đã trễ, Trần Lương lao qua cự nhân đồng thời vung thương chém ngang hông cự nhân tạo thành 1 vết rách không có máu chảy, bởi quanh miệng vết thương đều bị hỏa diễm thiêu đến cháy đen.

“Tiếp tục” Trần Lương hồ hởi hét lên, sau lưng hiển hóa ra chiến thần Atula cùng với Trần Lương thi triển Quyền Vô Thanh. 8 cánh tay cực tốc vung đấm tạo ra 1 hỏa quyền khí gây áp lực cực lớn lên cự nhân phó trưởng lão.

“Đối quyền với ta! Muốn tự sát sao” phó trưởng lão vỗ ngực như muốn tự hoại bản thân, nhưng kèm theo từng cú vỗ vang lên là phía trước người cự nhân hiện ra một cánh tay vượn khổng lồ.

Sau 1 hơi thở, bên Trần Lương đã đánh ra tổng cộng 999 cú đấm ngưng tụ thành 1 hỏa quyền tỏa ra khí thế và nhiệt lượng rất đáng sợ. Còn bên phó trưởng lão, 10 quả đấm ngực cũng đã hình thành nên một cánh tay vượn như thật, nồng đậm hoang tính như muốn hủy diệt tất cả chướng ngại vật phía trước.

2 quyền không hẹn mà cùng xông lên. Một âm thanh như 2 ngọn núi va vào nhau vang lên khắp hầm mỏ chấn lui cả Trần Lương và phó trưởng lão lùi về sau.

“Hay lắm, tiếp chiêu cuối cùng của ta, nếu đỡ được ngươi có thể rời đi” Trần Lương nói xong lấy ra 3 cây thương, một Phàm khí Bá Vương Thương, một Bách thánh khí Hỗn Độn Thương, một Thiên thánh khí Địa Long Thương.

“Không thể nào, tên này thậm chí có cả Bách thánh khí và Thập thánh khí” Cả 3 cao thủ Quỷ Địa Phái đồng thời hô lên. Bọn họ đã được Trần Lương cho đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Trần Lương tuy phải tập trung đối phó với cự nhân nhưng vẫn phân 1 tia chú ý tới 2 kẻ kia, sử dụng tinh thần lực dồi dào cấp 8 điều khiển trận pháp bắn ra hỏa cầu, hỏa thương, hỏa khiên ngăn chặn bọn hắn gia nhập vòng chiến. Cái hắn đang cần là tôi luyện võ kỹ của bản thân trong thực chiến với đối thủ mạnh hơn. Tuy phải nhờ trận pháp tăng phúc nhưng vẫn là được ép buộc bản thân bộc lộ hết tuyệt kỹ.

Hai tay Trần Lương cầm Địa Long Thương thi triển Cửu Long Thăng Thiên hiện ra 4 hỏa long. 1 tay của chiến thần Atula cầm Hỗn Độn Thương thi triển Cửu Long Thăng Thiên hiện ra 2 hỏa long, còn tay cầm Bá Vương Thương hiện ra 1 hỏa long. 4 tay còn trống của Chiến thần Atula tiếp tục đấm Quyền Vô Thanh.

Từ lúc nhận ra Thập thánh khí của Trần Lương, cự nhân phó trưởng lão đã cực kỳ ngưng trọng. Hắn biết lúc này nếu còn giữ lại, không thi triển ra võ kỹ mạnh nhất của hắn thì sẽ không có đường sống.

Cự nhân lại đập 2 tay vỗ ngực. Thực ra lúc nãy đã là võ kỹ mạnh nhất của hắn. Nhưng lúc này, để gia tăng lực lượng cho Vượn quyền, cự nhân đập mạnh hơn, đến nỗi phun cả máu gia nhập vào quyền khí. Vượn quyền lúc này nhận được lực lượng gấp đôi lúc trước, một phần nhờ tinh huyết của cự nhân gia nhập, một phần là do những vỗ ngực của hắn mạnh và nhiều hơn khi nãy.

Mười hai vỗ ngực được đập ra, hình thành nên một huyết quyền đầy sát khí xông lên muốn đập nát Trần Lương.

7 con hỏa long cùng 1 hỏa quyền cũng xông lên tranh cao thấp với huyết quyền. Trần Lương nhanh chóng dùng cường đại tinh thần lực tạo thành một sóng lửa lao vào huyết quyền suy giảm khí thế của nó, đồng thời tăng phúc cho 7 hỏa long cùng 1 hỏa quyền.

Lần này không có tiếng chấn động, hỏa quyền nhanh chóng bị dập tắt, nhưng 7 con hỏa long đã nuốt chửng Huyết Vượn quyền, xông về phía cự nhân nổ nát nửa người phía trên của hắn.

Giành chiến thắng, Trần Lương thở ra một hơi lấy sức. Tuyệt kỹ vừa rồi đã tiêu tốn gần một nửa lượng nguyên khí trong người hắn.

Kết thúc rèn luyện, Trần Lương nhìn sang 2 tên còn lại, ánh mắt chuyển từ cuồng nhiệt sang sát khí trùng trùng. Lúc nãy là muốn được đấu võ đạo như giữa 2 người luyện võ với nhau, Trần Lương một lòng muốn được đánh hết mình, không có nửa điểm thù hận.

Lúc này thì khác, hắn giờ chỉ muốn diệt sát 2 kẻ thù trước mặt. Tinh thần lực cường đại tuôn ra ào ạt từ cơ thể Trần Lương, tích xúc ra 12 cây hỏa thương. Đây cũng là số lượng hỏa thương tối đa hắn có thể tạo ra.

3 cây hỏa thương nhắm vào phó trưởng lão, 9 cây còn lại nhằm vào trưởng lão. Chỉ 1 đợt công kích, cả 2 đã bị hỏa thương xuyên thể mà chết. Cung trưởng lão nhờ có võ kỹ phòng vệ mạnh nên mới chỉ bị 1 hỏa thương xuyên thể. Còn 2 người này, toàn bộ đều bị hỏa thương đâm thành nhím,  không có một cơ hội sống sót.

Nhìn 3 đồng môn bị giết, Cung trưởng lão đang hấp hối cũng phải gắng gượng hỏi

“Trước khi giết, ngươi có thể cho ta biết lí do được không?”

“Quỷ Địa Phái các ngươi đã diệt gia tộc ta” Trần Lương nhàn nhạt trả lời

“Ta không biết kẻ nào đã gây thù với ngươi, nhưng những đệ tử này không liên quan. Chúng ta cấp bậc trưởng lão, phó trưởng lão làm việc cho Quỷ Địa Phái thì cũng thôi, người giết bọn ta cũng không có vấn đề gì.

Nhưng những đệ tử kia, họ chỉ biết làm theo lệnh của tông môn, càng là không tham gia vào diệt gia tộc ngươi, không giết bất cứ người nào liên quan tới ngươi, cớ gì ngươi phải giết bọn hắn?

Bọn hắn đều có cha mẹ, vợ chồng, con cái. Ngươi giết bọn hắn thì người thân của chúng sẽ đau khổ biết chừng nào. Tại sao bọn họ phải gánh chịu hậu quả không do mình gây ra. Ngươi có từng nghĩ đến điều này.

Ngươi giết chúng đệ tử này, sẽ làm cha mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha. Ngươi không có người thân sao?

Ngươi quá độc ác. Trời đất sẽ không dung ngươi” đến câu cuối cùng, vị trưởng lão hét lớn. Môn phái nào cũng có người tốt, kẻ xấu. Bọn hắn cũng không phải là hạng lương thiện gì, nhưng nhìn chúng đệ tử này phơi xác la liệt trong hầm mỏ khiến hắn không khỏi trào lên bi thương.

“Ta là ác nhân? Ta trả thù toàn bộ Quỷ Địa Phái là sai sao?” Trần Lương lẩm bẩm.

Ở kiếp này hắn có 2 mục tiêu. Thứ nhất là trả thù Quỷ Địa Phái đã diệt môn của hắn. Thứ hai là một đường tiến lên, trở thành cường giả trong cường giả, tìm kiếm cơ hội thành thần.

Quỷ Địa Phái là một trong thất phái lớn nhất tại Cửu Giới, chi nhánh trải khắp 9 vực, số lượng đệ tử nhiều không kể xiết.

Để hoàn thành mục tiêu thứ nhất, hắn cần trở thành 1 ma đầu, giết đến máu chảy thành sông. Những kẻ bị hắn giết, đa phần sẽ là không liên quan đến cái chết của gia tộc hắn. Liệu có nên trả thù?

Trần Lương nghe lão nói hết, nhưng cũng không có thời gian suy tư vì sắp có nhiều cường giả trong trấn tiến đến dò xét. Hắn muốn dành để suy nghĩ sau nên đem 2 tù binh triệt bỏ không thương tiếc.

Hơn 20 tên đệ tử Quỷ Địa Phái không cần ai bảo, tự dùng tốc độ cao nhất có thể bỏ chạy thật xa. Bọn hắn không quan tâm liệu Trần Lương ra khỏi trận pháp thì thế nào. Cái bọn hắn thấy là 1 tiểu tử diệt sát 2 trưởng lão cùng 4 phó trưởng lão mà vẫn hoàn hảo nguyên vẹn.

Trần Lương thả ra Ngạo Thiên, cùng nhau thu thập lấy bảo vật cùng nhẫn không gian của những xác chết nằm la liệt trong hầm mỏ.

Tuy hắn hiện giờ cũng được coi là một phú gia, nhưng tiền tài thì bao nhiêu cũng là không đủ, thu được càng nhiều càng tốt.

Trần Lương tiến đến Quản trại của hầm mỏ. Đây là nơi nghỉ ngơi của phó trưởng lão và trưởng lão, cũng là nơi cất chứa tinh thạch khai thác được trong hầm mỏ.

Trận chiến vừa rồi tiêu hao cực kỳ nhiều tinh thạch, nhưng không hề giảm của Trần Lương một viên tinh thạch nào, toàn bộ đều là được trận pháp hấp thu từ tinh thạch trong hầm mỏ. Còn lượng tinh thạch đã khai thác được trong 3 tháng qua cũng còn nguyên và nằm trong Quản trại.

Trần Lương chọn đúng hôm nay để thu thập hầm mỏ là bởi chỉ vài ngày nữa là đến thời điểm giám quan đến mang tinh thạch đi.

Trần Lương tiến tới dò xét Quản trại vè dễ dàng tìm ra Không Vật chứa 3 vạn tinh thạch cấp 1 như dự đoán.

Thu thập xong hết bảo vật, Trần Lương leo lên lưng Ngạo Thiên rời đi, đầu không ngoảnh lại.