Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 184: Kết thúc luyện binh




Trọng Đạt tự biết Trần Lương hận mình thấu xương nhưng phải xuống nước cho hắn 1 con đường sống vì nể mặt Lã Thị Xuân Thu Đại tướng quân, cốt để đạt được mục đích cuối cùng là thống nhất, thống trị Giang Đông Quốc. Nhưng trước mặt thuộc hạ, Trần Lương không thể cứ thế mà tha cho hắn, vì vậy mới đưa ra đề xuất như này.

Trần Lương cầm trong tay Khuyển Dạ Xoa, nói với Trọng Đạt:

"Chuẩn bị đi"

"Mời Thủy Kính Tiên Sinh" Trọng Đạt nói.

Trần Lương thủ thế, đánh một kích mạnh nhất Hải Hoàng Thương. Một kích này bao gồm rất nhiều tăng phúc.

Thứ nhất là Chiến thần Atula cầm 6 thanh chiến thương. Mỗi một thanh đều là Thiên Thánh Khí tăng 7 lần lực công kích.

Thứ hai là Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí

Thứ ba là Khuyển Dạ Xoa tăng 22 lần lực công kích

Thứ tư là 2 Nhân Sinh hợp lực tăng sức mạnh

Hải Hoàng Thương tiểu thành có hình dạng một đợt sóng lớn. Nhiều năm trước, Trần Lương đã đạt được trung thành, Hải Hoàng Thương đánh ra hình dạng đợt sóng đã có chút thay đổi, càng giống với 1 bàn tay của thần biển.

Ngay tại lúc này, hình dạng của Hải Hoàng Thương vẫn có dạng sóng, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy đợt sóng thần này được hình thành từ vô số chiến thương. Dường như mỗi một tia nước là một chiến thương, mỗi một giọt nước đều ẩn chứa thương khí. Hải Hoàng Thương của Trần Lương chính thức đại thành.

Nếu bỏ qua tu vi mà chỉ xét về uy lực, Hải Hoàng Thương đã gần tiếp cận với Nhân Đao Hợp Nhất của Lã Vọng.

"Sátttttttttttt" Trần Lương hét lên, kèm theo đó là ngàn vạn chiến thương như sóng thần ập tới Trọng Đạt.

Có điều đợt tấn công của hắn còn chưa kết thúc. Ngay sau ngàn vạn chiến thương là 1 thân ảnh trông y hệt Tam Nhãn Lang gầm thét lao về phía trước.

Yêu Ảnh Tam Nhãn Lang đi ngay theo sau ngàn vạn chiến thương tạo ra một cảnh tượng hùng vĩ vô cùng.

Không một ai ở đây nhận ra thương trên tay Trần Lương là một kiện Bán Thần Khí Khuyển Dạ Xoa. Vậy càng không ai biết được thân ảnh Tam Nhãn Lang kia chính là Yêu Ảnh giấu trong Khuyển Dạ Xoa.

Vì vậy, khi thân ảnh yêu thú phóng theo ngàn vạn chiến thương, mọi người đều cho rằng đấy thuộc về cùng 1 võ kỹ của Trần Lương.

Cảm nhận áp lực tuyệt đối từ Hải Hoàng Thương và Yêu Ảnh Tam Nhãn Lang, Trọng Đạt mới biết rằng mình nhận định sai lầm. Một đòn công kích của Trần Lương mang theo uy lực khủng bố tuyệt luân, chắc chắn là muốn nhất kích tất sát mà không phải là mở cho hắn 1 con đường sống.

Trọng Đạt đánh ra võ kỹ mạnh nhất của hắn, kiếm khí hình dạng 1 con cáo 13 đuôi, được gọi là Thập Tam Vỹ Hồ Ly. Không thể nói là Thập Tam Vỹ Hồ Ly yếu. Mặc dù Trọng Đạt đang bị thương, mất 1 cánh tay nhưng sức mạnh của võ kỹ này phải tương đương với 1 đòn mạnh nhất của Như Lão.

Đáng tiếc, Thập Tam Vỹ Hồ Ly vẫn là bị ngàn vạn thương khí đánh tan. Phần còn lại của Hải Hoàng Thương vừa đủ phá hủy phòng ngự của Trọng Đạt, mở đường cho Yêu Ảnh Ngạo Thiên đánh giết con mồi.

Yêu Ảnh của Ngạo Thiên có lực phá hoại ngang với 1 đòn toàn lực của Địa cấp võ giả. Nếu Trọng Đạt chỉ phải đối phó với Yêu Ảnh thì hắn còn có cơ hội sống sót. Nhưng lúc này, ngay cả lực lượng phòng ngự còn không có, Trọng Đạt đã rơi vào cửu tử nhất sinh.

Nhìn và cảm nhận uy lực của đòn công kích, 7 vị Địa cấp võ giả đều không khỏi hít một hơi lạnh.

Với một đòn kết hợp như này, kết quả không có gì ngoài dự đoán của Trần Lương, Trọng Đạt bị đánh chết đến không thể chết hơn. Cơ thể hắn, tứ chi mất hết, đầu lâu lộ ra xương trắng, lục phủ ngũ tạng bị đánh thành tro bụi. Chỉ nhìn qua cũng biết sinh mạng của hắn đã kết thúc.

Trọng Đạt bị đánh thành xương trắng, cả chiến trường đều im lặng như tờ. Bọn hắn im lặng vì uy lực khủng bố tuyệt luân của đòn tấn công, hay cũng vì lo sợ nhìn bộ xương trắng hếu của Trọng Đạt.

Trần Lương bay xuống bên cạnh xác Trọng Đạt, cắt đầu hắn xuống, bay lên giữa chiến trường hét lớn:

"Luyện binh kết thúc, Khai Thiên Môn vô địch"

Tất cả nhân lực Khai Thiên Môn như bừng tỉnh đại ngộ, khí thế vụt lên vô tận, hô vang

"Khai Thiên Môn vô địch, Khai Thiên Môn vô địch"

Bọn hắn như vỡ òa trong niềm sung sướng, trong cảm xúc thăng hoa tột đỉnh. Mỗi người bọn hắn đều đã trải qua trăm, ngàn trận chiến, chịu khổ vô số, thương tích đầy mình, chỉ là để có được kết quả này. Trái ngọt này là thành quả bọn hắn xứng đáng nhận được.

Đột phá tu vi, kết thúc cuộc chiến, mỗi một thành viên Khai Thiên Môn đều đã cực độ viên mãn. Trong đám đông, không biết ai đổi từ "Khai Thiên Môn vô địch", thành "Môn chủ vô địch". Vậy là cả chiến trường lại vang lên âm thanh:

"Môn chủ vô địch, môn chủ vô địch"

"Thế" đẩy vào người Trần Lương bạo tăng, cơ thể hắn bắt đầu tỏa ra quang mang thần thánh. Trần Lương nhắm mắt, đả tọa giữa không trung. Khải Huyền nhận ra điều gì, nói lớn:

"Môn chủ đột phá lên Huyền cấp. Tất cả thuộc hạ nghe lệnh, vây quanh nhận lấy ban phúc của môn chủ, ưu tiên những Hoàng cấp 2 năm qua chưa đột phá"

Nhân mã Khai Thiên Môn nhanh chóng triển khai đội hình quanh Trần Lương dưới sự chỉ đạo của Khải Huyền.

Sự đột phá lên cấp của Trần Lương để lại trong lòng tất cả mọi người một sự rúng động không hề nhỏ. Lã Vọng hít vào một hơi lạnh, nói:

"Tên này giờ mới lên Huyền cấp, vậy chẳng phải đòn tấn công lúc nãy của hắn là ở Hoàng cấp? Một đòn mạnh như vậy..."

Hắn không nói được hết câu. Sự thực quá là chấn kinh rồi.

"Tên này không chỉ vô địch cùng cấp, mà phải là vô địch vượt cấp" Hoàng Long cảm thán nói

"Giờ thì ta tin là Giang Đông Quốc quá nhỏ bé để tiểu long này vùng vẫy" Lã Thị Xuân Thu góp lời

Cha mẹ Tuyết Phi cũng không thể ngờ Trần Lương lại có lực tấn công mạnh như vậy, đứa con rể này của bọn hắn quả thực vượt ngoài tầm hiểu biết của cả 2.

Ngạc nhiên tột độ không chỉ xảy ra ở phía liên minh mà cả ở trong Khai Thiên Môn. Nhiều người bọn hắn không biết tu vi môn chủ ở mức nào, giờ mới biết là mới Hoàng cấp lại đã mạnh đến tình trạng này, không biết lên Huyền cấp sẽ còn kinh khủng như nào, trực tiếp chiến đấu ngang với Địa cấp? Thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Đám người ở đây tiếp tục chứng kiến một hiện tượng lạ thường khác, Vạn Đạo Quy Khu của Trần Lương vượt xa thường nhân.

Phổ thông Vạn Đạo Quy Khu tỏa ra quang mang chói mắt nhưng cố gắng vẫn có thể nhìn được, và kéo dài chừng 1 dặm bán kính. Còn nơi Trần Lương đả tọa lúc này, lại như thái dương đăng đỉnh, tỏa ra quang mang nồng đậm không gì sánh được. Quang mang kéo dài càng là gấp 10 lần bình thường.

Mấy người ngồi gần, tựa như ngồi trong 1 không gian khác, không nhìn thấy bất kỳ ai xung quanh, thậm chí nhìn xuống cũng không thấy 2 tay. Toàn bộ là một mảng không gian sáng trắng.

Đây chính là Đế Vương Đạo, được chúng Đạo phò tá, gia cố trở nên mạnh mẽ vô cùng.

Các thuộc hạ Khai Thiên Môn vẫn đang lĩnh hội Đế Vương Đạo, thì chợt ở phía xa, có âm thanh vui mừng vang lên:

"Ta cũng đột phá rồi"

Nhìn lại, thì đây là người của liên minh. Đạo Quang từ Trần Lương tỏa ra 10 dặm xa, toàn bộ Hoàng cấp trong liên minh cũng đã tụ hội trong vùng không gian này.

Sau tiếng vui mừng, người kia cũng đả tọa, tiến nhập quá trình Vạn Đạo Quy Khu. Từ bên cạnh nhìn vào, có thể thấy rõ được sự chênh lệch giữa 2 Vạn Đạo Quy Khu.

Vạn Đạo Quy Khu của Trần Lương dường như có tác dụng cao hơn so với Vạn Đạo Quy Khu phổ thông. Vì vậy mà thời điểm Trần Lương đứng dậy, kết thúc Vạn Đạo Quy Khu, 9 thuộc hạ của hắn đã đột phá được lên Huyền cấp, trong khi 72 năm trước đó ngồi dưới Thiên Đạo Mộc, tắm trong Phật Độ Chúng Sinh, Vạn Đạo Quy Khu của người khác mà vẫn không thể đột phá.

Số lượng người đột phá của Liên Minh còn nhiều hơn, lên đến 16 người.

Trong khi chờ đợi Vạn Đạo Quy Khu của những người khác kết thúc, Trần Lương tới gần Như Lão nói nhỏ:

"Như Lão, chúc mừng ngươi sắp trở thành tân vương Giang Đông Quốc. Ta có món quà chúc mừng ngươi. Một lát nữa giải tán, ngươi hãy bảo các Đại tướng quân, Đại quân sư 1 tháng sau tập trung tại Kinh Châu"

Như Lão không thích lắm việc Trần Lương đến đưa ra đề xuất với mình, dù sao lão cũng là người đứng đầu Mùi Sứ Quân, người sắp trở thành quốc vương Giang Đông Quốc. Nhưng lão cũng không phản đối gì, rõ ràng là cần thời gian chuẩn bị cho họp bàn, vả lại ngôi báu của lão là do Trần Lương ban tặng.

Trận chiến đã kết thúc, Vạn Đạo Quy Khu cũng đã xong, mọi người trở lại chủ thành của mình.

Tin tức Mùi Sứ Quân dành thắng lợi trước liên minh 3 quân, thống nhất vương quốc đã như một cơn bão lan nhanh ra toàn bộ ngóc ngách Giang Đông Quốc. Đây là một chiến thắng vô cùng khó tin, khi mà mới chỉ vài ngày trước, Mùi Sứ Quân còn đang rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Thông tin Khai Thiên Môn phát triển lên gấp 100 lần chỉ sau 2 năm, trở thành công thần giúp Như Lão thống nhất Giang Đông Quốc cũng là chủ đề được bàn tán sôi nổi. Đa phần mọi người đều cho rằng Trần Lương nhận được viện binh từ bên ngoài.

Từ trong nhà cho tới tửu quán, ai ai cũng đàm luận về chiến thắng của Mùi Sứ Quân, về tương lai Giang Đông Quốc. Người lạc quan thì mong chờ 1 thời thịnh trị hòa bình. Người bi quan thì cho rằng Như Lão năng lực yếu kém, nội loạn sẽ sớm lại xảy ra. Một số đông khác lại phỏng đoán Như Lão sẽ chỉ là con rối trong tay Khai Thiên Môn.

Hết thảy, phải chờ thời hạn 1 tháng sau ngồi lại giữa các đầu lĩnh để đưa ra quyết sách cuối cùng.

Toàn quân Khai Thiên Môn trở về Phủ Thành Chủ tại Kinh Châu, Trần Lương liền mở tiệc mừng chiến thắng đồng thời khen thưởng chiến tích của thuộc hạ.

Thực ra phần thưởng lớn nhất bọn hắn nhận được là 72 năm tu luyện trong Tiểu Cửu Giới, được môn phái cung cấp miễn phí linh dược, đan dược và các tài nguyên tu luyện khác, chỉ riêng tầng lớp Huyền cấp là lúc đó không nhận được gì.

Vì vậy, đợt phát thưởng này chủ yếu dành cho Huyền cấp võ giả.

Từ Cự Linh cảnh trở xuống, mỗi người nhận 100 Tinh thạch.

Hoàng cấp, Huyền cấp nhận 1000 Tinh thạch.

Những người là Cự Linh, Hoàng cấp mà trong 72 năm chưa đột phá, nhận thêm 1 vạn Tinh thạch coi như là phần thưởng an ủi.

Những người là Huyền cấp từ trước khi vào Tiểu Cửu Giới, nhận 2 vạn Tinh thạch và 1 viên Bổ Khí Đan. Bổ Khí Đan giá cả phổ thông là 8 Củ, có tác dụng bồi bổ, tăng cường nguyên khí, giúp Huyền cấp tăng trưởng tu vi.

Ngay lúc này, một thuộc hạ của Trần Lương đi tới gặp Như Lão, nói:

"Bẩm đại nhân, môn chủ mời ngài đến gặp"

"Hỗn xược, ngươi đang nói với quốc vương bệ hạ" Thuộc hạ đứng cạnh Như Lão quát

"Bẩm quốc vương, môn chủ sai tiểu nhân tới mời bệ hạ tới dự lễ khen thưởng" Người sứ giả vội sửa lời

"Bảo hắn muốn gặp thì đích thân tới tìm ta" Như Lão cau mày, nói

"Bệ hạ, môn chủ nói là có quà tặng ngài"

"Hỗn xược, quà tặng trong lễ khen thưởng khác gì nói bệ hạ là thuộc hạ của hắn. Người đâu, lôi ra chém đầu" Thuộc hạ đứng cạnh Như Lão quát

Người sứ giả vội nói nhanh:

"Bệ hạ, quà tặng là giúp ngài đột phá lên Địa cấp trong 1 tháng"

Thuộc hạ đứng cạnh Như Lão bất động một hồi, không dám ho he gì thêm. Hắn có nghe được truyền kỳ về Khai Thiên Môn nhưng bản thân chưa từng vào Tiểu Cửu Giới nên vốn dĩ không tin.

Trong vòng 1 tháng đưa Như Lão đột phá vào Địa cấp, đánh chết hắn cũng không tin có chuyện hoang đường như vậy. Gã thuộc hạ nhìn Như Lão định tội chết cho tên sứ giả.

Trái ngược với dự đoán của thuộc hạ, Như Lão rơi vào nội tâm đấu tranh kịch liệt. Bước vào Địa cấp, là ước mơ cả đời của hắn. Nhưng sắp thành quốc vương, lại phải cúi đầu nhận đồ vật do người khác ban tặng, đây là cỡ nào tủi nhục.

Do dự hồi lâu không quyết, người sứ giả mới nói:

"Bệ hạ nếu không muốn đi, vậy để tiểu nhân quay về bẩm báo"

Sứ giả bước chân đến cửa, Như Lão vội nói: "Dừng lại"

"Bệ hạ có gì căn dặn?" Sứ giả quay lại hỏi

"Ngươi về trước báo môn chủ ta sẽ đến" Như Lão nói

"Tuân mệnh bệ hạ" Sứ giả mỉm cười, nói

Người sứ giả trở lại bẩm báo với Trần Lương:

"Như môn chủ dự liệu, chỉ đến khi nhắc đến Địa cấp, hắn mới đồng ý. Thuộc hạ còn suýt bị lôi ra chém đầu"

Trần Lương cười khinh thường, nói:

"Mèo già hóa sư tử lại tưởng mình là chúa tể muôn loài. Còn chưa đội vương miện, hắn đã quên mất là ai ban tặng ngôi báu này cho mình. Ta có thể đưa hắn lên, cũng có thể hạ hắn xuống, mèo lại hoàn mèo"

"Môn chủ chí cao vô thượng, mong là hắn biết cách làm người" Sứ giả chắp tay nói với Trần Lương.

- --------

Mọi người đoán kết cục giữa Trần Lương và Như Lão sẽ như thế nào? Liệu Trần Lương có đơn thuần giúp Như Lão bước vào địa cấp?