Thông tin Mùi Sứ Quân trở lại, chiếm được Hải Hãn Thành nhanh chóng lan ra toàn bộ Giang Đông Quốc. Ngoài Ngọ Sứ Quân thì Thân Sứ Quân cũng đặc biệt nghe ngóng tình hình.
Thân Sứ Quân, phòng nghị sự.
"Chúng ta nên nhân cơ hội Mùi Sứ Quân còn chưa lớn mạnh, cho 10 vạn đại quân mài chết bọn chúng. Theo thông tin thăm dò được, đám tàn binh chỉ có mấy chục tiên nhân, hoàn toàn không có quân đội" Một tướng quân cho ý kiến
"Ta đồng ý. Không biết bằng cách nào, Như Lão cướp được Mắt trận của Hải Hãn Thành. Nhưng lúc này, hắn cũng đang phải đối mặt với 20 vạn đại quân của Ngọ Sứ Quân đóng tại Hải Hãn Thành. Đợi bọn chúng trai cò húc nhau, chúng ta làm ngư ông đắc lợi" Một tướng khác nói
"Trong lúc chờ đợi, phái điệp viên thăm dò thực lực đám tàn binh này" Quân sư nói
...
Như Lão rất nhanh ổn định lại được vùng chiếm đóng trong trận pháp, nhưng bên ngoài thì không đơn giản như vậy.
Hải Hãn Thành rất lớn, lên tới trăm ngàn dặm vuông. Khu vực được bày bố trận pháp cấp 8 ở Hải Hãn Thành lại chỉ lớn tầm trăm dặm vuông, bảo vệ Phủ Thành Chủ và cổng thành chính ở hướng bắc.
Tham gia đợt tập kích Như Lão, Hoàng tướng quân chỉ huy động đám tiên nhân và các binh lính Cự Linh cảnh để bí mật và nhanh gọn. Còn 20 vạn đại quân binh lính có tu vi từ Nhất Tinh đến Giáp Linh đều được giữ lại Hải Hãn Thành. Bọn họ vẫn được quản lý bởi các đội trưởng và Vạn Chủ Quân.
Quân đội ở Giang Đông Quốc chia làm nhiều cấp bậc, từ thấp đến cao là
Binh nhì
Binh nhất, quản lý từ 50 đến 100 binh nhì
Đội trưởng quản lý 1000 quân
Vạn Chủ Quân quản lý 1 vạn quân
Thiên Chủ Quân quản lý 10 vạn quân.
Tướng quân quản lý nhiều Thiên Chủ Quân
Đại tướng quân, quản lý nhiều tướng quân
20 vạn đại quân tuy mất đi tướng quân nhưng không mấy hỗn loạn, ngược lại vẫn duy trì kỷ luật. Ngay sau ngày bị chiếm mất Phủ Thành Chủ, bọn hắn đã tổ chức quân lính bao vây dày đặc bên ngoài trận pháp. 20 vạn quân lính đứng dày đặc, một con kiến cũng khó lọt qua.
Sau 1 ngày, Ngọ Sứ Quân điều động 1 tướng quân cùng 20 cường giả tới tiếp ứng, đồng thời chỉ huy đại quân. Bọn hắn còn được giao mang theo 10 khẩu đại pháo công thành hòng phá hủy trận pháp. Phía trên đã quyết định chiến tranh giành lại Hải Hãn Thành.
Như Lão đang ngồi trong phòng nghị sự cùng Huyết Vô Thần và những người khác
"Sứ giả Ngọ Sứ Quân mang thư chiêu hàng đến. Nội dung là cho chúng ta nắm giữ Hải Hãn Thành, nhưng mỗi năm nộp cho Ngọ Sứ Quân 100 củ, đồng thời không được phép chiêu mộ binh lính. Binh lính tại Hải Hãn Thành sẽ do Ngọ Sứ Quân đảm nhận" Như Lão thông báo
"Không cần quan tâm đến bọn hắn. Đợi môn chủ tỉnh dậy, chúng ta sẽ cho bọn chúng biết Mùi Sứ Quân không phải ăn chay" Huyết Vô Thần không mặn không nhạt nói. Thực tế là hắn không lo lắng lắm khi nhìn vào lực lượng địch. Những thứ này đều đã nằm trong tính toán từ 3 tháng trước.
"Bẩm báo, môn chủ đã tỉnh" 1 người lính từ ngoài chạy vào cấp báo
"Mau cho mời"
Trần Lương đi tới, mặt mày rạng rỡ, nói: "Các vị, ta đã biết có chuyện gì. Chúng ta thực hiện bước cuối cùng của kế hoạch giành lại toàn bộ Hải Hãn Thành"
Trần Lương cùng tất cả mọi người đi đến địa điểm giao tranh. Trận pháp bảo hộ liên tục hoạt động để ngăn lại 10 khẩu đại pháo đang không ngừng bắn phá. Một trận tiêu hao chiến thực sự.
Đạn pháo phía Ngọ Sứ Quân bắn ra có hình dạng 1 nắm đấm to gấp mấy lần Tiếu Ngạo. Nhìn thoáng qua như đang có 10 cường giả liên tiếp vung quyền khí tấn công trận pháp.
Mỗi một viên đạn pháo đều tốn đại lượng Tinh thạch. Tương tự, mỗi lần trận pháp hóa giải đòn tấn công cũng mất không nhỏ Tinh thạch. Bên nào không chịu đựng nổi hoặc hết Tinh thạch trước coi như thua.
Nhìn trước mặt một biển người mặc giáp, Trần Lương không khỏi cảm khái:
"Thật là đông! Chúng ta muốn đánh với 11 Sứ Quân khác, tối thiểu cũng phải có trăm vạn đại quân"
"Giang Đông Quốc dân số lên tới 2 ức người. Mỗi một Sứ Quân đều có tới ngàn vạn binh lính. Bước tiếp theo của chúng ta chắc chắn là chiêu binh mãi mã, chi phí sẽ không hề nhỏ"
"Vậy thì nghĩ cách kiếm tiền thôi"
Trò chuyện dăm ba câu xong, Trần Lương tỏa ra tinh thần lực, cảm nhận dao động của trận pháp, từ đó làm ra phán đoán:
"Mỗi viên đạn pháo có sức mạnh tương đương Huyền cấp ngũ huyệt"
"Bao giờ chúng ta phản công?" Như Lão hỏi
"Ngay bây giờ" Trần Lương đáp lời, lấy ra 4 khẩu đại pháo "Chuẩn bị mở trận pháp, các ngươi lo đánh chặn phòng thủ những đạn pháo bay đến"
Nhìn thấy đối phương mang ra 4 đại pháo, tướng quân cầm quân bên Ngọ Sứ Quân cười khinh, nói với các tướng đứng cạnh:
"Không tệ, Như Lão lần này ra ngoài hẳn là có được đại cơ duyên. Không những mang theo một lượng lớn tiên nhân, lại còn có Tinh thạch mua sắm được đại pháo. Nhưng không biết là đại pháo cấp độ nào"
"Chắc chắn là không so được với đại pháo của quân ta rồi, mỗi đại pháo đều giá trị tới 4, 5 chục củ. Không phải số tiền mà một kẻ đào vong như hắn có thể có được" Một tướng khác đứng cạnh nói
"Một người, lại muốn đối địch với ngàn vạn đại quân. Hắn là muốn si tâm vọng tưởng"
"Trận này cũng dễ dàng thôi. Chờ trận pháp hết Tinh thạch là bọn chúng hết đời"
Trong khi các tướng địch đứng cạnh nhau, nhàn nhã nói chuyện. Trần Lương nói giọng bình thản:
"Kích hoạt pháo"
"Nhắm chuẩn"
"Bắn"
Trần Lương điều khiển tắt trận pháp.
Các loại trận pháp có chức năng phòng thủ đều có 3 loại trạng thái.
Trạng thái Mở, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Bất kỳ cái gì cũng không ra vào được.
Trạng thái Chờ, những vật vô hại qua lại bình thường, chỉ ngăn chặn những vật mang tính phá hoại. Ví dụ như ngươi nhém một hòn đá, thậm chí một thanh kiếm phi không có chứa nguyên khí, linh khí qua. Trận pháp sẽ không được kích hoạt để ngăn cản. Nhưng ngươi vận chuyển nguyên khí vào thanh kiếm, hay đánh ra võ kỹ, trận pháp sẽ được kích hoạt ngăn chặn đòn tấn công. Trong hoàn cảnh bình thường, trận pháp sẽ được đặt ở trạng thái Chờ, để người người có thể qua lại tự nhiên, mà vẫn có thể đảm bảo phòng chống các đợt công kích bất ngờ
Trạng thái Tắt. Lúc này dù có tấn công mạnh thì trận pháp cũng không được kích hoạt. Điều đó đồng nghĩa nếu tấn công bình thường sẽ không phá hủy được trận pháp. Lúc này cần đến Trận Pháp Sư tìm ra các Phụ Nhãn Trận để hủy đi thì mới phá hủy được trận pháp.
4 khẩu đại pháo chĩa theo 4 hướng, trong đó 2 khẩu nhằm về phía các tướng địch.
"Ầm"
4 tiếng nổ lớn liên tiếp từ 4 khẩu đại pháo. 4 chiến tượng khổng lồ, to gấp đôi quyền pháo uy thế ngập trời lao về phía địch.
2 chiến tượng trước tiên đụng độ với 2 quyền pháo, dễ dàng phá hủy chúng rồi lao vào đám tướng quân. Lúc này bọn hắn mới nhận ra nguy hiểm thì đã quá trễ. Không ai bảo ai, mỗi người đều thúc đẩy nguyên khí hộ thân lên mức cao nhất. Các loại biện pháp phòng thủ khác không kịp lấy ra.
4 đại pháo bắn ra 4 chiến tượng tạo ra 4 vệt dài khoảng trống phía đại quân. Không có tiếng thét nào vang lên. Sau 4 tiếng nổ là một không khí im lặng bao trùm cả 2 quân.
Đây là lần đầu tiên đại pháo chính thức được sử dụng để tấn công địch, Trần Lương tuy đã có chuẩn bị tâm lý nhưng cũng không khỏi ngây ngất.
10 tướng địch đứng tại trung tâm, toàn diệt.
Số binh lính tử vong, ước chừng 4 vạn
Đại pháo của địch bị phá hủy, 4 chiếc.
Phải biết rằng, đại pháo bên phía Trần Lương là loại mới nhất, giá thành cực cao, tất nhiên mấy đại pháo đã dùng hàng trăm năm kia không thể đấu lại.
Sau giây phút thất thần, phía bên Trần Lương hô lên vang dội vui mừng. Có 4 đại pháo này, bọn hắn còn sợ gì 20 vạn đại quân, sợ gì Đại tướng quân của địch.
Trong khi quân địch còn đang khiếp đảm trước uy lực đại pháo, Như Lão sử dụng Sư Tử Hống, âm thanh vang vọng về phía đại quân:
"Tất cả bỏ vũ khí xuống. Cho các ngươi một cơ hội đầu hàng. Cchống cự chỉ có chết vô ích"
Kẻ địch có 4 đại pháo vô địch như này thì còn đánh đấm gì nữa. Binh lính Ngọ Sứ Quân lần lượt bỏ vũ khí.
"Ta chợt nghĩ đến 1 vấn đề" Trần Lương quay qua nói với Huyết Vô Thần
"Mời nói"
"Chúng ta có đủ chỗ để nhốt đám tù binh này không?" Trần Lương ngây ngô hỏi
Huyết Vô Thần bật cười, nói "Môn chủ yên tâm, cứ để Như Lão lo. Nhiệm vụ tiếp theo của môn chủ là giúp tìm và mở ra bảo khố, kho vũ khí cùng các kho tàng khác"
Sở dĩ lần này hoàn toàn phải trông chờ Trần Lương, vì những vũ khí của Hải Hãn Thành như đại pháo đều được cất trong kho vũ khí, phải biết cách mới mở ra được.
Kho vũ khí hay các bảo khố không chỉ cần chìa khóa để mở, mà còn phải biết thủ pháp phá trận. Thủ pháp phá trận không đòi hỏi năng lực trận pháp cao siêu gì, mà quan trọng là điều khiển tinh thần lực đúng lộ tuyến. Nếu không biết đáp án, chỉ còn cách cậy mạnh phá trận. Rõ ràng điều đó là không cần thiết khi mà Trần Lương đã nắm được toàn bộ trí nhớ của Hoàng tướng quân.
Kế hoạch chiếm giữ hoàn toàn Hải Hãn Thành kết thúc, Trần Lương có một cuộc họp ngắn với Như Lão và Huyết Vô Thần. Một số quyết định quan trọng được đưa ra.
Thứ nhất, Như Lão sẽ lên làm Đại tướng quân, tự tổ chức thế lực riêng biệt với Khai Thiên Môn. Lời nói của Kỳ Vô Phong đã nhắc nhở Trần Lương rằng nếu hắn hay Khai Thiên Môn tham gia vào quản lý Hải Hãn Thành hay các sự việc liên quan Giang Đông Quốc sẽ là danh không chính, ngôn không thuận. Từ đó Như Lão sẽ bị coi là phản quốc. Nếu vậy sao có thể chiêu binh mãi mã, thu phục lòng người. Tóm lại, Như Lão toàn quyền quản lý Mùi Sứ Quân và các vùng đất sở hữu.
Thứ hai, Khai Thiên Môn sẽ được ưu ái trong khai thác tài nguyên ở Hải Hãn Thành. Khai Thiên Môn sẽ là một tổ chức kinh doanh và nộp thuế như các tổ chức khác
Thứ ba, Như Lão cần có được 10 vạn binh lính trong vòng 3 năm để tổ chức huấn luyện, lớn mạnh Mùi Sứ Quân. Khai Thiên Môn cũng cần chiêu mộ 1 vạn tinh binh do Huyết Vô Thần trực tiếp huấn luyện.
Trên danh nghĩa, Mùi Sứ Quân thuê Khai Thiên Môn làm lính đánh thuê.
Trần Lương giúp Như Lão thu hoạch được toàn bộ bảo tàng, bảo khố ở Hải Hãn Thành. Nhờ vào việc đánh chiếm diễn ra trong thời gian cực ngắn, nên tài nguyên của Hải Hãn Thành ở mức vô cùng dồi dào. Nếu nhóm Trần Lương cũng đánh Hải Hãn Thành nhờ tiêu hao chiến hoặc cường hãn đánh vào thì cả 2 bên đều tổn thương đại lượng nguyên khí.
Theo thỏa thuận, Trần Lương cầm đi 3 phần bảo tàng đầu nhập vào Khai Thiên Môn. Nếu không phải Như Lão cần đại lượng tài nguyên để xây dựng Mùi Sứ Quân từ tay trắng, Trần Lương có thể đã cầm đi nhiều hơn, có thể là 4 phần, 5 phần bảo tàng.