Từ khi qua sinh nhật 12 tuổi, từng này trôi qua của Miêu Nhilại càng thoải mái hơn trước. Lý Học Tuấn mua thêm mấy hạ nhân,nhưng ko nhiều lắm, ba người, hai người ở trước cửa gác cổng,người còn lại thì phụ trách chuồng ngựa kiêm xa phu, mã xa là saukhi Lý Học Tuấn thi đậu công danh thì được ban cho, còn có thêmmột tiểu ca nhi, phụ trách quét tước cùng mấy thứ linh tinh khác.
Sau sự kiên trì Miêu Nhi, rốt cuộc gian phòng của hai người sẽdo Miêu Nhi phụ trách quét tước, còn việc mỗi ngày nhóm lửalàm cơm ở trù phòng, cũng chính do Miêu Nhi tự mình làm,nhượng bộ lớn nhất cũng chỉ là để tiểu ca nhi trợ giúp.
“Miêu Nhi, năm nay chúng ta sẽ ăn tết ở trấn trên” Lý Học Tuấn đốivới Miêu Nhi đang làm sổ sách nói. “Ở trấn trên chúng ta sẽ córất nhiều bằng hữu đi chúc tết, chờ đến khi hết năm, ta cũng phảiđi tìm thêm hàng hóa mới, chờ ta trở lại thì cũng đã đến thời điểmtẩu sao sao sinh sản, lúc đó chúng ta sẽ về thôn ở mấy ngày”
Miêu Nhi vốn rất muốn biết thêm nhiều kiến thức ở bên ngoài,thế nhưng thông tin liên lạc ở đây thực sự rất kém cỏi, giao thônglại càng khiến cho người ta mệt mỏi, tối trọng yếu là an toàn khôngđược bảo đảm, nên Miêu Nhi đành phải buông tha cho dự địnhđi với Lý Học Tuấn ra bên ngoài tìm thêm hàng hóa về.
“Huynh đi tìm hàng, còn ta sẽ về thôn Hoàng Hà ở nha” Miêu Nhi một bên kiểm tra sổ sách, một bên nói.
“Hiện ở nhà có hạ nhân, nhi ở trấn trên cũng không có gì phải lolắng, chỉ cần chờ ta trở lại là được” Lý Học Tuấn không tán thànhnói, hắn muốn Miêu Nhi ở lâu trong nhà một chút.
“Ân, cũng không còn việc gì quan trọng nữa” Miêu Nhi đóng lạigiấy tờ sổ sách nói, hiện giờ trong đầu Miêu Nhi đều là ghichép của mình trong sổ sách, điểm trọng yếu căn bản đều giốngnhau, nhưng phương thức tính toán ở kiếp trước lại cao minh hơnbọn người Lý Học Tuấn.
“Trong nhà chỉ có một chiếc xe ngựa, xuất môn ta cần dùng đến,nhi trở lại đó như thế nào? Mang theo tiểu Mai trở về sao?” Lý Học Tuấn mất hứng hỏi, tiểu Mai chính là ca nhi phụ trách quéttước ở trong nhà.
“Phòng trong thôn không còn dư, một mình ta trở lại là được, tiểuMai lưu lại đây để quét tước mọi thứ trong nhà” Miêu Nhikhông chú ý nói.
“Không được, một ca nhi như nhi đi nửa ngày đường, quá nguyhiểm, nếu thực sự muốn trở lại, trước khi ta xuất môn sẽ hộ tống nhi về nhà là được rồi” Lý Học Tuấn cau mày nói.
Trước khi xuất môn, chuyện của cửa hàng phải bàn giao kỹ lưỡngcùng chưởng quầy, phải kiểm kê lại hàng hóa một lần, và còn rấtnhiều chuyện khác phải làm, nếu Miêu Nhi phải đi về thì xemra chỉ có thể chuẩn bị mọi thứ sớm một chút.
Miêu Nhi cũng nhíu mày, lần trước trước khi Lý Học Tuấn xuấtmôn, chính mình cũng từng bận bịu qua, nên hiểu rõ có rất nhiềuviệc phải làm
“Quên đi, ta sẽ ở lại trấn trên, còn có thể giúp huynh trông cửa hàng”
Sắc mặt Lý Học Tuấn lúc này mới tốt hơn một chút, ôm lấy Miêu Nhi hôn một cái “Miêu Nhi đúng là một hảo ca nhi”
Sau chuyện hai người đã làm lần đó, động tác thân mật thườngngày nhiều hơn không ít, ban đầu Miêu Nhi còn có chút khôngđược tự nhiên, sau tiện nghi lại bị chiếm nhiều hơn, thì có phảnkháng lại một lần, ôm Lý Học Tuấn lại mà trúc trắc hôn môi, phản*ng lúc đó của Lý Học Tuấn làm Miêu Nhi rất thỏa mãn, lúc đóLý Học Tuấn chỉ ngây ngốc để Miêu Nhi tùy ý gặm môi, dại ramột lúc lâu, đáng tiếc là, sau vài lần bất ngờ đánh tập kích nhưthế, thì không bao giờ có thể làm cho Lý Học Tuấn mất bình tĩnhmột lần nữa.
Từ đó về sau, mỗi lần bị Lý Học Tuấn đảo khách thànhchủ, Miêu Nhi đều bị hôn đến thở gấp không ngừng.
“Bỏ đi, mau nhìn sổ sách của huynh, ta đi nấu cơm đây” Miêu Nhi bất mãn xoa xoa mặt, đều là nước bọt, phiền muốn chết.
Lý Học Tuấn lần này đi kinh thành, ngoại trừ mua hàng hóa, tốitrọng yếu là xin một cái chức quan, nguyên bản lúc trước khimuốn xin một chức quan ngoại trừ phải có công danh ra, trongnhà còn phải có tài sản cùng các mối quan hệ.
Thế nhưng, bây giờquan phủ đối với địa phương bị thiên tai, thực thi chính sách cổvũ phát triển, người dân địa phương đó nếu thi đậu công danh,muốn kinh thương, có thể trực tiếp hướng quan phủ xin một chứcquan, kể từ đó, việc tìm hàng hóa thuận tiện rất nhiều không nói,giá cả cũng sẽ tương đối dễ thương lượng hơn, hơn nữa đến cáctrạm kiểm dịch dọc đường cũng có thể sử dụng.
***
Lễ mừng năm mới, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn chỉ quay vềHoàng Hà thôn cấp Vương Nhị cùng Ngô Tô Nhi lạy một lạy, nhìnmột chút nhà đã được xây dựng tốt, theo yêu cầu của Miêu Nhi mà nhà mới của bọn họ đã có hồ nước rộng ở phía sau nhà.
…..
Sauđầu xuân, Vương Đại Trụ đã tìm chút củ sen cùng mấy con cá nhỏ,tôm nhỏ bỏ vào đó, điều này làm Miêu Nhi cao hứng một lúclâu, buổi chiều cùng ngày liền chạy trở về trấn trên.
Làm tốt mọi chuyện trong nhà, Lý Học Tuấn liền xuất môn, lần nàytrong nhà có mã xa cùng xa phu, cũng không cần phải khổ cực đibộ nữa.
***
“Học Tuấn, là ngươi sao?”
Ở kinh thành, lúcLý Học Tuấn tìm chưởng quầy của khách*** để thuê phòng, thì một thanh âm hùng hậu liền truyền đến,ngẩng đầu lên thì liền thấy Triệu Không đã lâu không gặp mang theo mấy hạ nhân đang đứng ở trên cầu thang, xem ra là đangchuẩn bị xuống dưới.
“Triệu Đại ca, người cũng đến kinh thành sao?” Lý Học Tuấn kinh hỉnói.
“Ân, người ở đây nhiều, lên phòng ta rồi nói sau, chưởng quỹ, tiềnthuê phòng của vị này cứ ghi vào sổ của ta, sau đó lấy ra một gian phòng tốt nhất”
“Triệu Đại ca, không cần….”
“Hảo, phòng số ba, khách quan, thỉnh lên trên lầu”
Không đợi Lý Học Tuấn nói hết lời, chưởng quỹ đã thét to “Dẫnđường”
Lý Học Tuấn chỉ đành phải bất đắc dĩ đi theo, vào phòng buông mọithứ trong tay xuống, sau đó liền đi tìm Triệu Không.
Căn cơ thực sự của Triệu Gia vốn là ở phương Bắc, một hồi hạnhán cộng thêm nạn châu chấu, làm thương nghiệp ở phương Bắc bịtổn thất nặng nề, Triệu gia tự nhiên cũng bị tổn thương nguyênkhí.
Thế nhưng, việc đó lại làm cho Triệu Không vốn không đượcTriệu lão gia coi trọng bắt được thời cơ, Triệu gia lúc này nơi nàocũng tràn ngập nguy cơ, Triệu lão gia cũng không phải người hồđồ, nếu ở vào lúc thái bình thì trưởng tử cho dù có bình thường
một chút, chỉ cần không phải là bại gia chi tử, cộng thêm mấy đạichưởng quỹ trung thành và tận tâm hỗ trợ, thì cũng không sợ bị lậtđổ.
Thế nhưng đây lại là thời điểm đặc biệt, không thể để mộttrưởng tử bình thường kế thừa gia tộc được, lúc đó nhất địnhTriệu gia sẽ bị rớt về phía sau hoặc bị mấy đại chưởng quỹ có thựcquyền khống chế, lúc đó, Triệu gia cũng chỉ còn trên danh nghĩa.
Lúc này, Triệu lão gia cấp cho Triệu Không một khoản tiền, TriệuKhông rất nhanh liền mở ra thêm mấy thương tuyến kiếm lời đượckhông ít bạc, Triệu Không bây giờ mới chính thức được Triệu lãogia công nhận. Hơn nữa, Triệu Không lại có không ít mưu lược,nên hiện tại Triệu Không có thể xem là người thừa kế chính thứccủa Triệu gia.
Triệu lão gia tuổi tác đã cao, hơn phân nửa côngviệc bên ngoài đều giao hết cho Triệu Không. Lần này Triệu Khôngvào kinh thành chính là để chúc thọ cho một vị đại quan có quanhệ thân thiết với Triệu gia, hay nói cho đúng hơn mức độ quan hệvới người này sẽ cho thấy ai sẽ là người thừa kế trong tương lai.
….
“Tám cửa hàng ở trấn Tảng Đá, nếu đều kinh doanh giống nhau thìcó lẽ không kiếm thêm được bao nhiêu nhỉ?” Triệu Không nghe tìnhhuống của Lý Học Tuấn xong liền nói.
“Ân, lần này đi ta định sẽ tìm mấy mặt hàng khác trở về, sáu thángcuối năm, ta cũng định thu thêm một chút rau dưa”
“Cũng không phải không có biện pháp, ngươi nếu muốn làm quanthương, như vậy đi, ta sẽ bán lại hai cửa hàng muối cho ngươi, cònta sẽ trực tiếp lấy tiền từ ngươi” Triệu Không đề nghị nói.
“Triệu Đại ca, giá không tốt lắm đâu” Lý Học Tuấn biết lợi nhuậnkiếm được từ hai cửa hàng muối không nhỏ, nếu làm như vậy cóphải là mình đã mang đến phiền phức cho Triệu Đại ca rồi không.
“Không có việc gì đâu, mấy *** ở trấn Tảng Đá, không phải đềucó phần của ta rồi sao, cứ quyết định như vậy đi” Triệu Không nóixong liền ngoắc thuộc hạ tới, người đó còn cầm theo một đốngmuối, cỡ khoảng một trăm cân, số muối này đều là đặc chế, giốngnhau rất khó giả mạo, có thể trực tiếp đi các cửa hàng của Triệugia đổi lại.
Lý Học Tuấn vô pháp, chỉ đành phải xuất ra ngân phiếu, kiên trì lấytheo giá cả của Triệu gia, tuy nói như thế, nhưng Triệu Không cũngbán thấp hơn mấy lần so với các tiểu thương khác.