Chờ Miêu Nhi phục hồi tinh thần lại, thì đã được bế về thônmột đoạn đường “Mau bỏ ta xuống” Miêu Nhi huy động cánhtay, vùng vẫy nói.
Lý Học Tuấn hé miệng cười, vững vàng thả Miêu Nhi xuống.Đương nhiên, một màn bế Miêu Nhi hồi nãy đã được phần lớnngười dân trong thôn thấy được, tin rằng không bao lâu nữa tấtcả mọi người trong thôn sẽ biết được quan hệ của mình và Miêu Nhi.
Miêu Nhi tức giận huy huy váy, trừng mắt liếc Lý Học Tuấn mộtcái, sau đó nhanh chóng chạy nhanh lên phía trước, bởi vì quẫnbách nhất thời nên đã quên rắc rối do Lý Học Tuấn muốn cùngmình đính hôn.
Ngô Tô Nhi lấy hết tất cả thức ăn trong nhà có thể sử dụng được,luộc, chiên, rán, làm thành một bàn ăn lớn, lại bảo Vương Nhịthỉnh thôn trưởng cùng vài người đức cao vọng trọng trong thônđến dùng cơm chiều. Chứng kiến Lý Học Tuấn hướng Vương Nhị
cùng Ngô Tô Nhi hành lễ, đổi cách xưng hô hai người thành “Chacùng A sao”, như vậy lễ đính hôn đã coi như hoàn thành, chỉ cònchờ hai nhà thương lượng ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễnữa là được.
Trong lúc Miêu Nhi vẫn còn ngơ ngác, ngây ngốc, sững sờ ởmột bên, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra thì chính mình đã cùng bạntốt chỉ một lần không biết nằm chung một cái giường hàn huyên,bây giờ phải “gả” cho hắn.
……….
Đêm nay, Lý Học Tuấn muốn ở lại qua đêm, tỏ vẻ đã vào cửa, vềsau chính là người một nhà.
………
Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Tô Nhigiúp Miêu Nhi thu thập vài món quần áo, đem Miêu Nhinhét vào mã xa mà trước đó Dương Tú Nhi đã kêu tới đón bọn họ.
Đã đính hôn xong, nhi muốn sau này không bị bối rối với nhàchồng thì phải qua bên đó ở nửa tháng để làm quen.
“Miêu Nhi, có muốn cưỡi ngựa không?” Lý Học Tuấn thấybộ dáng Miêu Nhi vẫn còn hốt hoảng, ở bên hông cửa xe hỏi.Miêu Nhi a một tiếng, Dương Tú Nhi thấy thế, cười kêu xa phucho ngừng xe.
Lý Học Tuấn nhảy xuống ngựa, ôm Miêu Nhi phóng lên lưngngựa. Miêu Nhi sợ tới mức tâm tư cái gì cũng đều bỏ qua, kiếptrước từ nhỏ ta đã rất sợ độ cao a, vừa lên liền nắm chặt cứngmao trên cổ của con ngựa, liền một cử động cũng không dám. Lý Học Tuấn cười ha hả sải bước lên ngựa, kéo qua dây cương, khôngcó hảo ý nói: “Miêu Nhi, ngồi vững, ta muốn chạy”
Con ngựa một đường chạy về phía trước, Miêu Nhi liền khôngtự chủ đổ về phía sau, đập vào ***g ngực rắn chắc của Lý Học Tuấnđang ngồi đằng sau, Miêu Nhi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm,gắt gao dựa vào Lý Học Tuấn, từ từ nhắm hai mắt lại, không dámnhìn xuống phía dưới.
“Miêu Nhi, không sợ, ta ôm ngươi, ngươi mở mắt ra đi”
Miêu Nhi không nói lời nào, qua một hồi lâu, ý thức được cóLý Học Tuấn chống đỡ, chính mình sẽ không có khả năng ngãxuống, mới chậm rãi chầm tĩnh lại, hít sâu vài cái, cảm thụ từngcơn gió mát thổi vào trong người.
Lý Học Tuấn thấy Miêu Nhi trầm tĩnh lại thì lúc này mới khônggiục ngựa chạy mau nữa mà cho ngựa chậm rãi đi về phía trước.
“Miêu Nhi, ngươi mất hứng?” Lý Học Tuấn nhẹ giọng hỏi “Ngươikhông thích cùng một chỗ với ta sao?”
“Ta không có, chính là sự việc đến quá đột ngột, chúng ta khôngphải là bạn tốt sao, như thế nào liền vì một chút chuyện như vậymà đính hôn” Miêu Nhi nhỏ giọng nói thầm “Ta còn không nghĩtới việc lập gia đình đâu”
“Ha ha, Miêu Nhi, nhi trưởng thành đều phải lập gia đình, đừng sợ,ta sẽ đợi ngươi lớn lên, ngươi còn có nhiều năm để thích ứng ni,bây giờ ngươi cứ thoải mái đi, không lại nhượng cho A sao lo lắng”
Miêu Nhi hoang mang nhíu mày một lát, hình như liền khôngcòn biện pháp nào tốt hơn được nữa, liền gật gật đầu.
“Đợi lên trấn trên, ta mang ngươi ra chợ, ngươi muốn mua cái gìthì mua cái đó, được không?”
“Ta cũng không phải tiểu hài tử, ngươi không cần hống ta” Miêu Nhi không được tự nhiên nói.
Ha ha, còn không phải tiểu hài tử, vừa rồi còn lo lắng chuyện đínhhôn, hiện tại lại giả bộ thành đại nhân, Lý Học Tuấn trong lòng âmthầm buồn cười, chóp mũi ngửi thấy trên đầu Miêu Nhi tỏa ramột hương thơm tự nhiên, nhịn không được lại hôn hôn hai má
đang tức giận mà phồng ra của Miêu Nhi.
Không đợi Miêu Nhi nhỏ phản ứng lại, liền giật dây cương, lớn tiếng thét to nói “Được rồi, nắm chặt nào, chúng ta tái chạy trong chốc lát” Miêu Nhinghe thế liền nhanh ngồi thẳng thân thể, gắt gao tựa vào trênngười Lý Học Tuấn.
Sau khi đến trấn trên, Lý Học Tuấn kiềm dây cương, xuống ngựacùng Miêu Nhi dắt ngựa chậm rãi đi. Vào trong viện, Lý HọcTuấn cùng Dương Tú Nhi cũng không mướn nô bộc để hầu hạ màchỉ mướn một sao sao trung niên ở nhà canh cửa. Lý Học Tuấnđem ngựa an trí hảo xong, nhìn lại trù phòng cũng chỉ còn mấyloại rau dưa trong viện tử, dặn sao sao trung niên một tiếngtrước khi đi, liền kích động động lôi kéo Miêu Nhi đi ra chợ.