Em hứa, nếu anh không muốn bị phát hiện, em sẽ cố gắng giúp hết sức!”
Hoắc Viêm vô thức cọ vào lòng bàn tay Dụ Miên, nói chắc nịch.
"Em không nói dối đâu, đài phun nước ở vườn nhà em đẹp lắm."
"Nên, đừng ghét em nha?"
Dụ Miên ôm đuôi cá, cúi nhìn cậu bé đang níu tay mình như chú cún lông xù xin lỗi, không nhịn được mỉm cười.
"Anh đâu có ghét em."
Nhưng phản ứng của Hoắc Viêm cũng khiến Dụ Miên nhớ ra điều gì đó.
Tuy việc tìm hiểu cuộc sống hàng ngày của cư dân vũ trụ rất quan trọng để tích lũy tư liệu viết lách, sửa lỗi kiến thức trong truyện, nhưng nếu cậu bé đã không đơn giản thế này, anh họ cậu ta sắp về thì còn nguy hiểm cỡ nào?
Giá như có thể yên tâm viết truyện kiếm điểm nhân khí mà không phải lo lắng gì khác nhỉ.
Dụ Miên vốn ghét mọi phiền phức ngoài viết lách, không nhịn được nghĩ nghiêm túc về đề nghị của Hoắc Viêm - chủ động dọn ra khỏi phòng sách này.
"Nếu dọn đi thì chúng ta nên làm thế nào?"
Sau một hồi suy nghĩ, Dụ Miên quyết tâm.
Hoắc Viêm mắt sáng rỡ, suýt nhảy cẫng lên:
"Đúng rồi, chúng ta cần lập kế hoạch!"
Sau khi bàn bạc xong kế hoạch chuyển nhà với Hoắc Viêm, cậu bé hớn hở bỏ đi, Dụ Miên mới đăng nhập lại Tinh Tấn.
Bạch Lan Đức vẫn đang đợi cậu.
[Cá: Đợi lâu chưa? Xin lỗi nhé!]
[Bạch Lan Đức: Không đâu, vừa livestream xong. Ăn no chưa? No rồi thì bàn chuyện hợp tác luôn nhé!]
Đối với Dụ Miên, Bạch Lan Đức vô thức thu lại tính cách độc miệng, lại có cảm giác mình đang chăm con, lạ thật.
Đây chính là fan mama sự nghiệp ư? Khụ, fan baba sự nghiệp mới đúng!
Dụ Miên đọc kỹ đoạn dài cùng điều khoản hợp tác Bạch Lan Đức gửi, nhanh chóng hiểu ý. Đại khái là mỗi khi cậu ra sách mới, sẽ chính thức ủy quyền cho Bạch Lan Đức livestream, anh ta cũng sẽ giúp quảng bá.
Nhưng cậu vẫn là tác giả mới, còn Bạch Lan Đức đã là streamer hàng đầu rồi.
Thông thường, tác giả mới phải trả tiền quảng bá, hợp đồng này quá hậu hĩnh!
[Cá: Anh chắc chứ? Em còn chưa ký hợp đồng chính thức với Hoàn Vũ nữa QwQ.]
Dụ Miên thấy cần xác nhận lại.
Dù hiện giờ cậu rất cần điểm nhân khí, Bạch Lan Đức xuất hiện như có người đưa gối khi vừa buồn ngủ vậy!
Bạch Lan Đức đọc tin nhắn, vừa thấy tức anh ách vì cậu nhóc này, vừa cảm thấy hài lòng vì đã không nhìn lầm người.
[Bạch Lan Đức: Không, tôi tin vào trực giác của mình, cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng!]
[Hơn nữa, cậu không nhận ra từ hôm tôi phá kỷ lục stream, 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 đã trở thành hotsearch trong giới livestream giải trí à?!!!]
Bạch Lan Đức vừa nói vừa gửi một loạt link, muốn cho Dụ Miên biết 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》 đã gây sóng gió thế nào!
Dụ Miên mở ra xem mới phát hiện, trên Tinh Võng thật sự có rất nhiều streamer đua nhau đọc 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》.
Trong đó, vài phòng stream thậm chí còn nhờ làn sóng này mà thăng hạng vùn vụt!
Đặc biệt là các tình tiết bùng nổ trong truyện bị cắt ghép phát đi phát lại. Mỗi lần lên sóng, vô số khán giả đổ xô vào xem lần thứ ba thứ tư, như thể không bao giờ chán.
Bình luận tràn ngập người bảo rằng giờ đi vệ sinh cũng mở quang não ra nghiền ngẫm cốt truyện gây nghiện này.
Hợp đồng kì lạ giữa Cố Bạch và Caesar khiến dân mạng vũ trụ lần đầu nếm mùi truyện ngược ngọt phải trằn trọc.
Dù biết đây chỉ là trí tưởng tượng lãng mạn phi thực tế. Tổng tài đẹp trai giàu có như Caesar ngoài đời chắc có cả đống người theo đuổi rồi, làm gì cần bỏ 100 triệu thuê người đóng giả bạn đời.
Nhưng... sao nó lại hấp dẫn đến thế?
Thậm chí còn khiến người ta nghĩ, biết đâu mình cũng gặp được một Caesar?
Ngay cả một luật sư nổi tiếng cũng không nhịn được mà hưởng ứng cơn sốt 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》.
Trong stream, vị luật sư vest đen phân tích sâu liệu thỏa thuận tiền hôn nhân giữa Caesar và Cố Bạch có hiệu lực pháp lý trong Liên bang Vũ trụ không.
Cuối cùng còn khuyên nhủ tận tình, nếu thật sự bị đề nghị ký hợp đồng kiểu này, mọi người ở các hệ sao nên cẩn thận!
Dù bình luận đã ngập tràn "Hahaha" và "Lại học được kiến thức vô dụng rồi".
Có người thật thà bảo: [Luật sư ơi, chúng tôi sẵn sàng ký hợp đồng này, nhưng anh phải thuyết phục được một tổng tài như Caesar đã...]
[Cười ỉa, vậy kiếm đâu ra tổng tài như Caesar? Gặp được thì tôi cũng chơi luôn!]
[Ờ, nhưng anh phải xuất sắc kiên cường như Cố Bạch đã. Mà sao Caesar cũng có nhiều fan thế, fan truyện gốc như tôi không hiểu nổi!?]
Mâu thuẫn đầy kịch tính trong "Hôn ước thỏa thuận" khiến fan truyện và fan stream dễ dàng tranh cãi tưng bừng. Khiến các chỉ số stream tăng vọt, chẳng lo thiếu lượt xem.
Có thể nói 《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》sinh ra đã biết chạm vào điểm nóng cảm xúc của độc giả vũ trụ, trở thành mật mã lưu lượng danh bất hư truyền.
Nhưng Dụ Miên không phải như Bạch Lan Đức nói, không nhận thức đủ về thực lực và giá trị của mình và cuốn sách.
《 Hiệp Nghị Hôn Ước 》là một cuốn tiểu thuyết thương mại thuần túy, mọi nhịp điệu và b.o.m tấn đều được thiết kế có chủ đích.
Tất cả những điều này mới chỉ là món khai vị, cao trào truy thê sắp tới mới là điều khiến lượt đọc và truyền bá tăng vọt.
Có thể nói, đây là cuốn sách được thiết kế riêng theo sở thích độc giả, cũng là mục tiêu cậu đặt ra trong tình huống khẩn cấp để hoàn thành nhiệm vụ ban đầu.
[Cá: Nhưng hiện tại em chỉ có thể ký hợp đồng online, có thể không gặp mặt được ạ qwq.]
[Bạch Lan Đức: À, vì chân không đi được à?]
Lần này Dụ Miên mới gõ được nửa chừng, câu hỏi của Bạch Lan Đức đã gửi tới.
[Cá: À... đúng mà cũng không đúng, vì em sắp chuyển nhà.]
[Cá: Mà chân em không như anh tưởng đâu [quỳ.jpg], chỉ tạm thời không đi được thôi. Có lẽ sau một thời gian em sẽ có cơ hội tìm anh, hiện tại em đang ở Trung Ương Tinh.]
Bạch Lan Đức hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của Dụ Miên.
Hóa ra tác giả nhỏ này không ở hệ sao xa xôi?
Thậm chí còn ở cùng Trung Ương Tinh với mình!
Ồ đúng rồi, đối phương chưa từng nói mình ở đâu, hoàn toàn là do mình tưởng tượng ra.
Một lúc sau, Dụ Miên còn đăng một bài lên mạng xã hội.
[Cá: Bữa ăn đầu tiên! Ngon lắm, ăn hết rồi. [Hình ảnh]]
Kèm theo là ảnh một hộp cơm rỗng.
Nhưng điều khiến Bạch Lan Đức chú ý lại là bàn tay cầm hộp cơm.
Không như tưởng tượng, đó không phải bàn tay thô ráp đầy cơ bắp sau khi dùng thuốc cải thiện gen cấp thấp. Đôi tay không một vết chai, dưới nắng còn long lanh, rõ ràng chưa từng lao động.
Lạ thật!
Chẳng lẽ tác giả nhỏ này lại là con nhà giàu sa cơ, đang ngồi gõ chữ kiếm sống?
Dụ Miên không biết Bạch Lan Đức đang suy đoán điên cuồng, cậu lại nhìn lời mời kết bạn gửi cho biên tập.
Vẫn chưa có phản hồi.
Có lẽ biên tập đang bận, chưa thấy, hoặc bỏ sót tin nhắn?
Dụ Miên gửi lại lần nữa rồi tắt máy.
Cậu đã hẹn Hoắc Viêm mang bể cá thủy tinh đến, gói gọn cậu và con ốc biển đem đi. Vì chủ nhân phòng sách, tức Hoắc Đình sẽ sớm về Trung Ương Tinh.
Không chạy bây giờ thì sau này không kịp nữa.
"Tõm!" một tiếng, sau khi dọn dẹp mọi thứ về nguyên trạng, Dụ Miên dùng sức mạnh tinh thần biến lại thành cá nhỏ, nhảy vào bể.
Lập tức, đám cá bu lại.
"Cậu sắp đi rồi à?"
Dù không nói nhiều nhưng giọng điệu đầy lưu luyến.
"Ừ, nhưng tớ đã nói với Hoắc Viêm rồi, nếu bể cá bị vứt, cậu ấy sẽ cho người đưa các cậu về biển."
Dụ Miên vẫy đuôi vàng, kể cho đám cá nghe kế hoạch của mình và Hoắc Viêm.
Dù vậy, mọi người vẫn không nỡ, không ngờ lại chia tay nhanh thế.
"Nhưng cậu đi là đúng đắn. Cậu đặc biệt thế này, bị con hai chân kia phát hiện thì hậu quả khó lường."
Có cá phân tích nghiêm túc, mọi người đều thấy, người cá xinh đẹp như Dụ Miên quả thật nên tránh xa kẻ nguy hiểm kia. Hắn chỉ mới lượn một vòng thôi mà bản năng động vật đã nhạy bén cảnh báo!
- --
"Hey hey hey, em đến rồi nè!"
Vài ngày sau vào một đêm, cửa phòng sách mở ra đúng hẹn, Hoắc Viêm hào hứng ôm lọ pha lê đặc biệt tìm được, vẫy tay chào Dụ Miên dưới nước.
Lọ pha lê được Hoắc Viêm vừa vặn ôm trong lòng. Trông như cái lọ đựng kẹo ngày lễ, khá to và có nắp đậy.
Hoắc Viêm múc nửa lọ nước từ bể cá, rồi cẩn thận thò tay vào, nhẹ nhàng bốc Dụ Miên đang trốn trong vỏ ốc lên.
"Vỏ ốc này đẹp phết."
Hoắc Viêm ngắm nghía mấy lần, thấy vỏ ốc nhìn kỹ còn ánh vàng nhạt. Dưới ánh đèn rất đẹp, không phải loại nhặt đại ở bãi biển.
Cho vào lọ pha lê xong, Hoắc Viêm nâng lên ngó vài lần nữa. Đảm bảo Dụ Miên an toàn, Hoắc Viêm mới vặn nắp, cất lọ vào ba lô, rón rén ôm ba lô tắt đèn rời phòng sách.
Hehe, chỉ cần qua đại sảnh và hành lang là về được phòng rồi.
Thành công rồi.
Anh họ kia, cho anh nuôi cũng phí. Anh không nuôi nổi đâu, chẳng phải người chăm cá giỏi giang gì!
Mọi thứ dường như suôn sẻ tột đỉnh.
Cho đến khi Hoắc Viêm mò trong bóng tối, lặng lẽ qua hành lang, đẩy cửa đôi đại sảnh ra, một tia sáng vàng chói lòa bất ngờ chiếu vào mặt.
Lúc này, đại sảnh sáng trưng.
"Trời ơi, cậu chủ nhỏ, cậu không ngủ rồi sao?"
Trong tiếng kêu ngạc nhiên của bảo mẫu Joanie, Hoắc Viêm cũng tròn mắt nhìn bố mẹ đang ngỡ ngàng đứng sau lưng bà.
Chết tiệt, sao bố mẹ lại về rồi!?
Không phải nói kỳ nghỉ hè này để mình ở nhà ông, còn họ đi nghiên cứu ở hệ sao khác sao?
"Hoắc Viêm? Khuya thế này sao con chưa ngủ? Cả dép cũng không mang."
"Con mặc đồ ngủ ôm cặp sách, định đi đâu đấy?"
Phu nhân Inas vừa cởi áo khoác đưa cho người hầu, theo bản năng ngồi xuống nhìn con trai út.
"À mẹ... anh... anh họ!?"
Hoắc Viêm nhất thời đơ người, ôm chặt cặp sách và chợt nhận ra một vấn đề.
Nếu bố mẹ về thì rất có thể... anh họ cũng về rồi!
Không phải bảo cuối tuần mới về sao?
Rõ ràng còn mấy ngày nữa mà.