Nhưng nàng cũng không rảnh rỗi nghĩ ngợi thêm nữa, bởi Thịnh Hoài Khanh cùng những người khác đã trở vê.
Lần này bọn họ thu hoạch rất nhiều, có thể nói là đã hoàn toàn nắm được chứng cứ Tàng Tượng Môn nuôi dưỡng ma tu, lúc này xem Tàng Tượng Môn còn chối cãi thế nào.
Nhưng lúc bọn họ trở về, sắc mặt lại vô cùng ngưng trọng.
Ban đầu chuyện Tàng Tượng Môn nuôi dưỡng ma tu cũng chỉ nghe Thẩm Dao Chu nói, trong lòng ít nhiều cũng có chút hoài nghi, nhưng khi tận mắt nhìn thấy nhiều ma tu như vậy, bọn họ vẫn kinh hãi không thôi.
Hơn nữa trong lòng còn cảm thấy mừng vì đã tin tưởng Thẩm Dao Chu, cũng mừng là tìm được bí cảnh này, nếu không có nhiều ma tu như vậy lưu lạc ở Sùng Văn Châu, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Người bị hại và chứng cứ đều đã đủ cả, đám người Thẩm Dao Chu quyết định trực tiếp đi Nguyên Ninh Châu đòi lại công đạo.
Vì thế nàng trước tiên cho người truyền tin cho Thẩm Túy An, sau đó cùng mọi người lên đường tới Nguyên Ninh Châu.
Nguyên Ninh Châu.
Thẩm Túy An xé mặt nạ dịch dung xuống, Yến Phi vội vàng tiến lên: "Thế nào? Tin tức có chính xác không?”
Thẩm Túy An nói: "Tàng Tượng Môn quả thực đang chiêu mộ tu sĩ-"
Yến Phi lập tức vui mừng: "Vậy thì tốt quá, chúng ta vừa vặn có thể giả trang thành tu sĩ bình thường trà trộn vào." Nhưng Thẩm Túy An vẫn không hề giãn lông mày đang nhíu chặt, Yến Phi nhận ra điều gì đó: "Còn có vấn đề gì sao?"
Thẩm Túy An còn chưa nói gì, Phiến Ngôn đứng sau hắn đã vô tâm vô phế nói: "Bởi vì lân này Tàng Tượng Môn chiêu mộ quá nhiều tu sĩ, rất không bình thường."
Yến Phi nhất thời không phản ứng kịp: "Có gì không bình thường?”
Thẩm Túy An nói tiếp: "Môn phái y tu chiêu mộ tu sĩ của các môn phái khác, bất quá cũng chỉ là muốn bảo hộ bọn họ mà thôi, cho nên những năm trước khi thu nhận đều vô cùng cẩn thận, tu vi, năng lực, nhân phẩm đều phải vẹn toàn, làm sao có thể giống như Tàng Tượng Môn, bất kể tốt xấu đều kéo vào? Ngươi không cảm thấy chuyện này có chút giống..."
Yến Phi nghĩ tới điều gì, kinh hô: "Hứa Tinh Dạ?!"
Hứa Tinh Dạ lúc trước chính là dùng Linh Xu khống chế tu sĩ, cũng điên cuồng bắt người, cùng Tàng Tượng Môn bây giờ quả thực giống nhau như đúc.
Tuy rằng Hứa Tinh Dạ đã chết, nhưng bóng ma hắn gây ra cho tới bây giờ vẫn luôn quanh quẩn ở đỉnh đầu mọi người.
Thẩm Túy An thở dài: "Ta luôn cảm thấy Tàng Tượng Môn không có hảo ý, trong lòng bất an."
Nhưng bất an thì bất an, trước mắt cũng chỉ có thể dùng cách này trà trộn vào Tàng Tượng Môn.
Tuy rằng bên Thẩm Dao Chu đã cho người đưa tin tức tới, bọn họ cũng có chứng cứ, nhưng dựa theo kinh nghiệm thời gian gân đây của Thẩm Túy An ở Nguyên Ninh Châu, mười ba tông môn chủ chốt cũng không phải môn phái quang minh lỗi lạc, e rằng lần này bọn họ đến cũng vô dụng. Tâm tình mọi người nhất thời đều có chút sa sút.
Nhưng ngay lúc này, một con hạc giấy bay vào, rơi vào lòng bàn tay Thẩm Túy An.
Thẩm Túy An có linh cảm, mở ra xem, quả nhiên là của Thẩm Dao Chu, nói là bọn họ đã vào Nguyên Ninh Châu, rất nhanh sẽ hội ngộ.
Chuyện này có thể nói là tin tức tốt duy nhất trong khoảng thời gian gần đây.
Thẩm Túy An cười khẽ, cất hạc giấy đi: "Được rồi, đừng nghĩ những chuyện không vui này nữa, Dao Chu nó lần này còn có một ít đạo hữu ở Sùng Văn Châu tới, chúng ta ít nhất cũng phải tiếp đón cho chu đáo."