Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 548




Trừ phi là tiên nhị đại như Thẩm Dao Chu và Lận Thanh Dương, bẩm sinh đã có linh căn, thiên phú hơn người, bằng không thì chỉ có những kỳ tài xuất chúng mới có thể bước vào.

Các môn phái y tu đỉnh cấp dựa vào cách này, cộng thêm việc độc quyền tất cả các loại dược liệu quý hiếm mới có thể duy trì được địa vị của mình.

Nhưng mà, hiện tại Từ Chỉ Âm đã một bước lên tiên.

Không ít đồng môn hay tin liền vui mừng khôn xiết, lần lượt gửi thư chúc mừng nàng ta, nào ngờ Từ Chỉ Âm cũng ngơ ngác không kém.

Trước đó, nàng ta tình cờ đi ngang qua, thấy Lận Thanh Dương ôm Thẩm Dao Chu trong bộ dạng thoi thóp liền ra tay cứu giúp.

Sau đó, nàng ta phát hiện pháp y trên người hai người bọn họ đều không phải phàm vật, lúc này mới động tâm kết giao bằng hữu.

Nàng ta không ngờ rằng, bản thân nuôi cá nhiều năm, vậy mà lại thực sự nuôi được một con cá chép hóa rồng.

Nàng ta ngây người bước ra ngoài, Thẩm Dao Chu "vui mừng" chắp tay vái chào: "Đa tạ Từ tỷ tỷ cứu mạng, nếu không có tỷ ra tay tương trợ, ta e rằng đã bỏ mạng rồi. Ân cứu mạng này ta không biết lấy gì báo đáp. Nghe nói tỷ tỷ là y tu, không biết tỷ có nguyện ý cùng ta đến Tàng Tượng Môn không?"

Trái tim Từ Chỉ Âm bỗng chốc đập nhanh hơn, nhưng nàng ta biết rõ, lúc đó tình trạng của Thẩm Dao Chu cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là linh lực cạn kiệt, tâm trí có chút mê muội, đan dược nàng ta cho Thẩm Dao Chu uống cũng chỉ là Thanh Tâm Đan và Bổ Linh Đan mà thôi.

Nàng ta quả thực rất muốn gia nhập Tàng Tượng Môn, nhưng cũng không có nghĩa là nàng ta sẽ nhận vơ công lao này.

Vì vậy nàng ta nghiêm túc nói ra sự thật, đồng thời cảm tạ ý tốt của Thẩm Dao Chu.

Lạc Văn Huyền bên cạnh đã sốt ruột đến mức ngất đi, cơ hội hiếm có như thế, Từ Chỉ Âm lại để vuột mất, ông ta còn trông mong sau này khi Từ Chỉ Âm bái nhập Tàng Tượng Môn, mình còn có thể nương nhờ chút quan hệ.

Thẩm Dao Chu lại khẽ cười.

Nàng biết rõ Chỉ Âm muốn tiến lên, nàng ta muốn bước chân vào những tiên môn y tu hàng đầu, đó từng là khát vọng lớn nhất của nàng ta, trước kia nàng không có cách nào giúp Từ Chỉ Âm thực hiện, giờ đây có cơ hội này tự nhiên sẽ không bỏ lỡ.

Huống chi, mặc dù khinh thường cách làm việc của Tàng Tượng Môn nhưng những phương thuốc trong môn phái lại là thật, cuộc đời của Từ Chỉ Âm không nên lãng phí ở Tiên Vân Môn này, chuyên tâm nghiên cứu đan dược mới là điều nàng ta nên làm.

Chỉ là, Từ Chỉ Âm dù sao cũng là Từ Chỉ Âm.

Cho dù là hải vương hay trà xanh thì sự kiêu ngạo trong lòng nàng ta vẫn luôn hiện hữu.

Thẩm Dao Chu nắm lấy tay Từ Chỉ Âm, trên mặt là vẻ biết ơn: "Ta biết Từ y tu là người ân huệ không cầu báo đáp, nhưng ta mắc phải căn bệnh "không báo ân tất chết, xin ngươi nhất định để ta báo đáp ngươi cho trọn vẹn!!"

Từ Chỉ Âm: "2???"

Sau đó nàng ta mơ mơ màng màng bị Thẩm Dao Chu đưa lên linh thuyền.

Lận Thanh Dương ở một bên nhìn mà cảm thán, trước kia hắn chỉ thấy Thẩm Dao Chu là người thú vị, luôn nói những lời kỳ quái, nhìn qua đã thấy khác người thường.

Nhưng giờ đây hắn mới nhận ra, nàng lừa người cũng thật cao tay.

Ba người cùng ngồi linh thuyên trở về Nguyên Ninh Châu.

Thẩm Dao Chu chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi Từ Chỉ Âm: "Ngươi biết Thổi Tuyết Môn ở nơi nào không?"