Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 423




Có thể khiến bọn họ cẩn thận như vậy, những thứ ở đây chắc chắn là không thể dung thứ trên đời, chẳng hạn như Tàng Tượng Môn lợi dụng ma tu và con người giao phối, sinh ra hạt giống, sau đó giao cho Thiên Vấn Các kiếm linh thạch.

Nhưng chỉ vậy thì cần gì phải bắt nhiều ma tu như thế? Hay là những ma tu này không phải bắt về mà là do Tàng Tượng Môn bồi dưỡng ra?

Bọn họ bồi dưỡng ma tu để làm gì, chắc chắn là có lợi nhuận, vậy y tu muốn gì?

Y tu cao cao tại thượng, nắm giữ sự sống c.h.ế.t của người khác, bản thân lại yếu đuối không chịu nổi, thứ bọn họ cần là võ lực.

Nếu bọn họ có thể khống chế ma tu, hành động theo ý muốn của mình thì chẳng phải không còn điểm yếu sao?

Ý nghĩ này khiến hắn rùng mình, chỉ là những manh mối hắn thu thập được ngày càng chứng miinh rằng đây chính là sự thật.

Nếu một ngày nào đó Tàng Tượng Môn bị phát hiện, danh tiếng của môn phái chắc chắn sẽ bị hủy hoại, những thứ này có lẽ chính là vốn liếng để bọn họ trỗi dậy trở lại.

Hơn nữa, bọn họ thậm chí còn chia pháp chú thành bốn phần để đảm bảo an toàn, giao cho bốn đường chủ cất giữ.

Bốn người bọn họ không biết đây là thứ gì, cộng thêm việc trung thành với Tàng Tượng Môn, quả thực là những người thích hợp nhất.

Kế hoạch này cũng được coi là dụng tâm lương khổ, nhưng không ngờ lại xuất hiện một kẻ có dã tâm và tâm cơ như Mộ Thiên Hồ. Sau khi Mộ Thiên Hồ nhận ra bộ mặt thật của Tàng Tượng Môn thì đã nảy sinh dị tâm.

Bây giờ hắn chọn nói những điều này cho Thẩm Dao Chu biết, cũng là biết Thiên Vấn Các đại loạn, mình trở về cũng không có kết quả tốt đẹp gì, chi bằng để Thẩm Dao Chu bọn họ khuấy nước đục hơn, ngược lại mình có thể tìm được một tia sinh cơ trong đó.

Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù hắn không có lương tâm nhưng cũng không phải là loại người mất hết nhân tính, nếu Tàng Tượng Môn thực sự khống chế ma tu thì sau này chắc chắn sẽ không tránh khỏi một trận hỗn loạn, đến lúc đó sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than, hắn cũng chẳng khá hơn được là bao.

Mọi người nhận ra mức độ nghiêm trọng, vội vàng rời đi.

Trước tiên bọn họ phải hội hợp với Thẩm Túy An.

Thẩm Túy An ẩn núp không xa tổng đường Thiên Vấn Các, hắn thấy bọn họ ban đầu còn rất vui, thế nhưng nhìn thấy Thẩm Dao Chu đi theo sau thì sắc mặt lập tức trầm xuống: "Sao ngươi lại đến đây?"

Thẩm Dao Chu đã sớm nghĩ ra đối sách, nói cho Thẩm Túy An biết chuyện Tàng Tượng Môn có thể khống chế ma tu.

Thẩm Túy An lập tức nghiêm túc, cũng quên mất việc tiếp tục trách mắng nàng.

Thẩm Dao Chu thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: "Lục thúc, tình hình bên Phó Sinh Hàn thế nào?"

Nếu là trước đây, Thẩm Túy An chắc chắn sẽ lải nhải thêm vài câu, tuy nhiên tình hình hiện tại rất cấp bách, hắn cũng không muốn nghĩ đến những chuyện tình cảm nam nữ này, nói: "Đã một ngày một đêm rồi, hắn vẫn chưa ra.

Thẩm Dao Chu giật mình: "Hắn sẽ không bị phát hiện chứ?”

Thẩm Túy An lắc đầu: "Có lẽ không, hắn nói có chuyện sẽ thả tín hiệu, hơn nữa ta vẫn luôn theo dõi, nếu thực sự xảy ra chuyện thì cũng không thể bình tĩnh như vậy, ta đoán, hắn hẳn là vẫn chưa tìm thấy Linh Xu."

Phó Sinh Hàn móc ngón tay vào chiếc nhẫn trữ vật, chẳng qua hắn không đợi được Cận Ngạn, ngược lại hai tu sĩ trước đó lại quay trở lại, vừa đi vào vừa phàn nàn.