Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 382




Mộ Thiên Hồ nhíu mày: "Đây là cách ngươi cầu xin người khác sao?"

"Cầu xin?" Giữa lông mày Phó Sinh Hàn thoáng hiện vẻ lạnh lùng: "Nghe cho rõ, đây là uy hiếp."

Mộ Thiên Hồ rất ấm ức, còn ấm ức hơn cả việc bị Cận Ngạn phản bội.

Nhưng hắn không có cách nào, loại kẻ điên như Phó Sinh Hàn này căn bản không thể nói lý lẽ, vạn nhất Thẩm Dao Chu thực sự bị thương, không biết hắn có thể làm ra chuyện gì.

Vì vậy sau khi lên đường, Mộ Thiên Hồ chỉ có thể nghĩ cách trà trộn vào bên cạnh Thẩm Dao Chu, để phòng ngừa có chuyện xảy ra, có thể cứu nàng đi ngay trong thời gian sớm nhất.

Vì có Thẩm Dao Chu nên đội của bọn họ đi cứu người của Bách Luyện Kiếm Tông.

Đến nơi, người của Bách Luyện Kiếm Tông đưa bọn họ đến nơi tạm thời trú ngụ, Thẩm Dao Chu và những người khác vốn tưởng rằng bọn họ thương vong thảm trọng mới phát ra hạc giấy cầu cứu, nhưng đến nơi lại phát hiện ra thực ra không nghiêm trọng như vậy.

Vài đệ tử trúng thuật pháp của Cận Ngạn đều được chăm sóc chu đáo, Thẩm Dao Chu không nói hai lời, trực tiếp đưa người vào bí cảnh, bắt đầu làm phẫu thuật.

Thẩm Túy An và những người khác thì ở bên ngoài hỏi thăm tình hình, người phụ trách của Bách Luyện Kiếm Tông lần này vẫn là vị Nhậm sư huynh trước kia ở tông môn đại tỷ, đối mặt với sự nghi hoặc của mọi người, hắn bất đắc dĩ mở miệng nói: "Chúng ta vừa mới tiến vào Trường Yển Châu vẫn còn bình thường, cũng thuận lợi tìm được manh mối của Thiên Vấn Các, vốn định thuận theo tìm tiếp, ai ngờ lại đột nhiên bị tập kích..."

"Lúc đầu, chúng ta tưởng là bị người Thiên Vấn Các phát hiện, nhưng sau đó lại thấy không đúng, bọn chúng không giống như phát hiện ra bí mật nên muốn g.i.ế.c người diệt khẩu, ngược lại là cướp đệ tử của chúng ta, sau khi chúng ta phát hiện không ổn thì lập tức rút lui, thế nhưng đối phương lại không buông tha mà đuổi theo."

"Chúng ta vừa đánh vừa lui, cuối cùng trốn đến đây, trong lúc đó chúng ta đã g.i.ế.c c.h.ế.t vài tu sĩ của đối phương, đây là t.h.i t.h.ể của bọn chúng."

Nhậm sư huynh dẫn bọn họ đến một khoảng đất trống, ở đó có mấy t.h.i t.h.ể nằm la liệt nhưng trang phục thì lại không giống người cùng một môn phái.

Nhậm sư huynh lật bọn họ lại, mọi người thấy ở sau gáy của bọn họ có linh khí hình con nhện quen thuộc.

"Những người này không phải người Thiên Vấn Các, ta những năm trước từng du ngoạn khắp các châu, ở Trường Yển Châu cũng không ít thời gian, nhận ra công pháp của bọn họ đây đều là công pháp của một vài môn phái bản địa Trường Yển Châu."

Một thiếu nữ mặc áo tím đi tới, tuy nàng ta còn trẻ nhưng thực tế là chưởng môn của Hồng Diệm Kiếm Tông, đã là tu sĩ Hóa Thần kỳ rồi.

"Lâm chưởng môn." Thẩm Túy An nhíu mày: "Ngươi có chắc không?”

Lâm Tư Hà gật đầu: "Chính vì vậy, ta đoán bọn chúng cướp đệ tử của chúng ta đi chỉ để chuyển hóa thành loại rối này, hơn nữa bây giờ chúng ta cũng không thể xác định, chỉ có đệ tử đơn lẻ bị bắt đi biến thành rối, hay là... cả môn phái đều đã bị hãm hại?" Tất cả mọi người đều im lặng.

Nhậm sư huynh cười khổ: "Nếu không phải ý thức được tình hình nghiêm trọng, chúng ta cũng sẽ không tùy tiện gửi hạc giấy cho các ngươi."

Sắc mặt Thẩm Túy An đanh lại, mở miệng nói: "Sau khi nhận được hạc giấy của các ngươi, một đội khác cũng gửi hạc giấy cầu cứu cho chúng ta, nếu theo lời các ngươi nói thì e rằng... bọn họ cũng khó thoát khỏi số phận."