Thẩm Dao Chu nghiến răng: "Không sao, đi thôi!"
Đợi đến khi bọn họ đến nơi thì hội đấu giá đã sáng đèn, liên tục có tu sĩ từ linh khí phi hành đi xuống, trên mặt họ đều đeo mặt nạ, lần lượt đi vào hội đấu giá.
Nhưng theo Mộ Thiên Hồ nói, Phong đại tiểu thư chưa bao giờ đeo mặt nạ, dù sao thì cho dù có đeo mặt nạ thì cả người đầy linh khí cũng đủ để bán đứng thân phận của nàng ta.
Mộ Thiên Hồ đi trước quay đầu lại, nở nụ cười với nàng, truyền âm nói: "Thẩm y tu, màn biểu diễn bắt đầu rồi."
Thẩm Dao Chu: "..."
Nàng nhẫn nhục chịu đựng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Sinh Hàn, mười ngón tay đan vào nhau, giọng điệu ngọt ngào nói: "Bảo bối, hôm nay chàng thích gì, tiểu thư ta đều mua cho chàng!"
Phó Sinh Hàn cảm nhận được sự mềm mại trong lòng bàn tay, rõ ràng biết mình nên duy trì sự lạnh lùng của nhân vật nhưng lại không tự chủ được mà trả lời một tiếng "Được."
Thẩm Dao Chu: "?2?"
Đại ca, ngươi sụp đổ nhân vật rồi kìalI!
May mà tu sĩ phụ trách tiếp đón trước cửa hội đấu giá không phát hiện ra điểm này, nịnh nọt nói với Thẩm Dao Chu: "Phong đại tiểu thư mời vào, đại tiểu thư vẫn rạng rỡ như ngày nào, xinh đẹp như hoa..."
Thẩm Dao Chu đau lòng ném ra một túi linh thạch: "Miệng lưỡi thật ngọt! Thưởng cho ngươi-"
Đối phương mừng rỡ khôn xiết: "Cảm ơn đại tiểu thư ban thưởng!"
Lại có một tu sĩ chen vào: "Đại tiểu thư, phòng riêng của người, tiểu nhân đã sớm sai người dọn dẹp sạch sẽ, linh quả và các loại điểm tâm cũng đã chuẩn bị xong, đảm bảo người sẽ hài lòng..."
"Được, hiểu chuyện." Thẩm Dao Chu nghiến răng, lại ném ra một túi linh thạch.
"Đại tiểu thư, lần trước người không phải chê mùi hương trong phòng không đủ thơm sao? Lần này tiểu nhân đã đặc biệt dùng loại linh hương mới...
"Đại tiểu thư..."
Thẩm Dao Chu: "..."
Nàng ôm chặt túi trữ vật của mình, vội vàng kéo Phó Sinh Hàn chạy vào phòng riêng, thở dài một hơi, sau đó đau lòng nói: "Chỉ mới giả vờ một lúc mà linh thạch của ta đã mất đi nhiều như vậy!!"
Nàng nói mãi mà không thấy Phó Sinh Hàn trả lời, lúc này mới phát hiện, hai người vẫn nắm tay nhau.
Thẩm Dao Chu vội vàng buông tay: "Ta không cố ý."
Khuôn mặt của Phó Sinh Hàn bị mặt nạ che khuất, chỉ khẽ nói: "Ừm..."
Thẩm Dao Chu chậm chạp nhận ra, tại sao nàng lại phải xin lỗi Phó Sinh Hàn?
Chẳng lẽ nàng thực sự nhập vai Phong đại tiểu thư rồi sao?
Nàng liếc nhìn Phó Sinh Hàn, mặc dù đối phương đeo mặt nạ dịch dung nhưng bên ngoài còn phủ thêm một lớp mặt nạ nữa, chỉ lộ ra một đôi mắt, cho nên sẽ không khiến nàng liên tưởng đến người khác.
Lúc này hội đấu giá chưa bắt đầu, nhớ lại những chuyện vừa xảy ra trước cửa hội đấu giá, nàng không khỏi có chút tinh nghịch: "Mộ Thiên Hồ nói, để duy trì thân phận đại tiểu thư, ta phải mua một số thứ, ngươi có muốn gì không, ta mua cho ngươi?"
Phó Sinh Hàn: "..."
Thẩm Dao Chu lại tiến lại gần hơn một chút: "Có không?”
Phó Sinh Hàn nắm c.h.ặ.t t.a.y sau lưng, không tự chủ được: "Không, không có...
Thẩm Dao Chu: "Ngươi lại nói lắp rồi!"
Phó Sinh Hàn: ”..."
Hắn nhận ra Thẩm Dao Chu đang trêu chọc mình, vì vậy hắn quay người ngồi xuống, mặc kệ nàng nói gì cũng không trả lời nữa.
Thẩm Dao Chu có chút buồn chán, chỉ cầm ngọc giản đấu giá xem các vật phẩm đấu giá, tính toán xem làm thế nào để dùng ít linh thạch nhất mà giả vờ ra vẻ nhất.