Ninh Tuyết Miên không nói gì.
Thẩm Dao Chu đoán: "Thiên Hải Phái đã chia đồ đạc của Thanh Hồng Phái các ngươi, cho nên các ngươi muốn báo thù?"
Tiền Hổ chen ngang: "Không phải, chúng ta ở lại là vì Thiên Vấn Các!"
"Thiên Vấn Các?"
Ninh Tuyết Miên hận không thể bịt miệng Tiền Hổ lại, nhưng đến nước này cũng không cần phải giấu nữa.
Nàng ta nói: "Lúc trước môn phái chúng ta tan rã là do nguyên nhân nội bộ của môn phái, oan có đầu nợ có chủ, ta không đến nỗi giận lây đến các môn phái khác. Lúc đầu chúng ta thực sự chỉ định đưa An Ninh về, sau đó mới phát hiện, Thiên Hải Phái bắt tu sĩ Kim Đan, vậy mà là vì Thiên Vấn Các."
"Các ngươi có thể không biết, Thiên Vấn Các thực sự là vô cùng độc ác, bọn chúng lợi dụng người sống để nuôi dưỡng các loại thiên phú, sau đó đào ra bán cho người khác, những năm Thiên Vấn Các xuất hiện, không biết đã có bao nhiêu người c.h.ế.t thảm..."
Ninh Tuyết Miên biểu cảm ghê tởm xen lẫn tức giận.
Thẩm Dao Chu cảm thấy đồng cảm, nàng sao có thể không biết, nàng và Ninh Tuyết Miên đều căm ghét tổ chức này.
Cảm nhận được thái độ của Thẩm Dao Chu, Ninh Tuyết Miên cắn môi, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, nói: "Ta có một người bạn chạy thoát khỏi Thiên Vấn Các, hắn bị người ta lấy mất linh căn, mặc dù miễn cưỡng giữ được mạng sống nhưng hắn bị thương quá nặng, ngươi có thể cứu hắn không?” Thẩm Dao Chu đồng ý với Ninh Tuyết Miên, đợi làm xong phẫu thuật cho Hạng Diễm sẽ cùng nàng ta đi thăm người bạn kia.
Sáng sớm hôm sau, Yến Phi vui mừng trở về.
Thẩm Dao Chu vừa nhìn thấy nàng ta, vội vàng hỏi: "Lục thúc thế nào rồi?"
"Yên tâm đi, hắn không sao." Yến Phi nói: "Ta theo lời ngươi nói, tìm lại ngôi miếu đổ nát đó, quả nhiên phát hiện bên dưới có một động thiên riêng biệt, không biết bọn họ lấy đâu ra một mảnh vỡ bí cảnh, Thẩm sư đệ đang ở đó, đáng tiếc lúc trước chúng ta lại vô tình lướt qua..."
Thẩm Túy An bọn họ lúc đó vô tình lạc vào Phệ Linh Địa, hắn đã rất cảnh giác rồi nhưng vẫn trúng chiêu, may mà tỉnh táo kịp thời, chạy thoát ra ngoài.
Nhưng lúc này, linh lực trong cơ thể hắn đã cạn kiệt, cuối cùng vô tình chạy đến ngôi miếu đổ nát đó, miễn cưỡng để lại ấn ký linh lực, sau đó thì ngất đi, được Ninh Tuyết Miên và những người khác cứu.
Trong lúc đám người của Thẩm Dao Chu tra đến gần ngôi miếu đổ nát thì hắn đang ở bên dưới dưỡng thương, vì túi trữ vật đã bị những tu sĩ kia lấy mất, trên người hắn không có gì, may là được người ta đưa cho một viên đan dược
Thẩm Dao Chu vội vàng nói: "Lúc các ngươi cứu lục thúc ra, không xảy ra xung đột gì chứ?”
Yến Phi biểu cảm kỳ quái: "Ta lúc đầu cũng lo lắng về điều này, còn chuẩn bị rất nhiều, nhưng sau khi ta vào trong thì cả người đều ngây ngốc, ngươi biết lục thúc của ngươi đã làm gì không?”
Thẩm Dao Chu lắc đầu.
Yến Phi: "Những ngày hắn dưỡng thương đã thu phục hết mọi người ở đó, nói là định mở một chi nhánh Vũ Y Phường ở Trường Yển Châu, đến lúc đó hợp tác với bọn họ, hắn bỏ tiền, bọn họ bỏ sức, linh thạch kiếm được sẽ chia đều, lúc hắn đi, bọn họ còn không nỡ nữa kìa. Ta cảm thấy căn bản không cần ta đi cứu hắn, muộn thêm mấy ngày nữa, chi nhánh Vũ Y Phường của hắn không chừng đã mở rồi..."
Thẩm Dao Chu: "...?"
Lục thúc của nàng đúng là thiên tài kinh doanh mài!