Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Hóa ra thế giới này kỳ thực vẫn còn những nơi tốt đẹp.
Chỉ cần bọn họ giỏi khai quật mà thôi.
Băng nhận hùng vẫn không ngừng cào đường lát đá.
Thở phì phò.
Những nhân loại này không có chút đạo nghĩa nào cả!
Về sau không bao giờ tin tưởng những người này nữa!
**********
Sói Đói đi tới nơi ở của Otis, vừa uống trà quản gia tự tay pha, vừa nhìn quanh bốn phía, hơn nữa lộ ra vẻ mặt tò mò.
Nói thực ra.
Hắn còn tưởng nơi Otis ở phải đặc biệt tráng lệ huy hoàng chứ.
Kết quả lại khiêm tốn như vậy.
Tuy mỗi một đồ vật ở nơi này đều có giá trị xa xỉ.
Otis từ cầu thang xoắn ốc đi xuống, vắt chéo chân ngồi trên sô pha.
Mặc dù ở trong nhà, nhưng khuôn mặt hắn vẫn lạnh lùng, dáng vẻ thoạt nhìn ít khi nói cười không biết làm mọi người lạnh sống lưng.
Otis nhướng mày: "À, giao dịch gì?"
Sói Đói lập tức đem tài liệu trong quang não cho Otis xem: "Đây là bản thiết kế ta vừa mới làm ra, tuy hơi qua loa, nhưng thiết kế cụ thể đều ở trong đầu ta."
Otis theo bản năng ngồi thẳng lưng, nghiêm túc xem xét bản thiết kế sơ sài này: "Bản thiết kế máy bay chiến đấu kiểu mới?"
Sói Đói gật đầu: "Thứ này để ở chỗ ta cũng vô dụng, chi bằng cho ngươi, nhưng ta có một yêu cầu."
Otis: "......"
Lại là kịch bản quen thuộc.
Hắn đen mặt nói: "Nói đi."
Ngoại trừ cục cưng nhỏ ra.
Hắn có thể đáp ứng mọi yêu cầu của người này.
Sói Đói hít sâu, nói: "Cho ta chút tiền."
Otis: "......"
À đúng.
Ngoại trừ cục cưng nhỏ ra.
Còn có tiền.....cũng không được.
Nhưng nghĩ tới bản thiết kế kia, Otis đen mặt nói: "Được."
Còn phải mua cá khô nhỏ cho băng nhận hùng nữa.
Hắn dễ dàng sao!!
Đường đường là đội trưởng tiểu đội sói đói, lại lưu lạc tới mức phải bán bản thiết kế mới có tiền mua nổi cá khô nhỏ.
Nghèo.
Nghèo nghèo nghèo!
Otis đen mặt chuyển tiền cho Sói Đói, tâm trạng càng trở nên nặng nề.
Hắn nuôi gia đình sống tạm còn phải mua bản thiết kế.
Tiền đều phải tiêu hết.
Nghèo.
Nghèo nghèo nghèo!
*******
Sói Đói bán bản thiết kế vinh quang trở về, đối mặt với ánh mắt chờ mong của các thành viên, hắn nói: "Ta đã mang tiền về."
Người của tiểu đội sói đói lập tức nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái.
Vị kia chính là nguyên soái Otis.
Vị nguyên soái đáng sợ tự mình bắt đám tội phạm bị truy nã về quy án.
"Đại ca, ngài thật quá lợi hại."
Đối mặt với sự nịnh bợ của các thành viên, Sói Đói không khỏi chột dạ, nếu không phải hắn bán bản vẽ thiết kế đi thì lấy đâu ra tiền từ trong tay vị nguyên soái này chứ.
Nhưng chuyện này, tuyệt đối không thể nói với các thành viên trong đội, để đề phòng địa vị của mình trong lòng bọn họ bị phá hủy.
Kế tiếp bọn họ tiếp tục hứng thú bừng bừng nói: "Xem ra chúng ta có thể mua cá khô nhỏ cho nó rồi."
Sói Đói vừa nghe lời này, vội vàng nói: "Đi đi đi, mua cá khô nhỏ."
******
Chờ sau khi tiểu đội sói đói rời đi, Quý Vô Tu nấp trong bụi có mời thò đầu ra, đầy mặt không thể tin nổi.
Tiểu đội sói đói này, cư nhiên tìm Otis.
Y vội vàng quay đầu, tìm được Otis đang làm việc, hiếu kỳ nói: "Đội trưởng Sói Đói kia làm thế nào để lấy tiền của ngươi vậy?"
Otis nhíu mày: "Ai nói cho ngươi?"
Quý Vô Tu có chút ngượng ngùng nói: "Ta không cẩn thận nghe được, bọn họ hiện tại đang vội vàng đi mua cá khô nhỏ."
Otis: "......"
Cái này liên quan gì tới cá khô.
Quý Vô Tu tiếp tục kiên trì hỏi: "Nói cho ta đi mà, ta bảo đảm sẽ không truyền ra ngoài!"
Otis bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Hắn đem bản vẽ thiết kế máy bay chiến đấu cho ta."
Quý Vô Tu: "......"
Đường đường tiểu đội sói đói.
Lưu lạc tới mức phải bán......bản vẽ thiết kế máy bay chiến đấu để mua cá khô nhỏ?
Đó chính là bản vẽ thiết kế máy bay chiến đấu đấy?!!!
Hắn cư nhiên chỉ là để mua cá khô nhỏ?
Có lẽ vẻ mặt chấn động của Quý Vô Tu quá mức rõ ràng, Otis nhíu mày, trầm giọng nói: "Chuyện là như thế nào, nói thật ra xem."
Quý Vô Tu nuốt nuốt nước miếng, mau chóng kể rõ ràng lại sự tình.
Otis nghe xong câu chuyện, trầm ngâm hồi lâu, nói: "Đã từng có người ra giá trên trời muốn mua bản vẽ thiết kế trong tay Sói Đói."
Quý Vô Tu sửng sốt: "Vậy hắn......"
Otis lại nở nụ cười đầy ẩn ý: "Tuy hắn muốn bán bản vẽ thiết kế để mua cá khô nhỏ, nhưng trên thực tế muốn thông qua chuyện này, để tỏ thái độ quy thuận ta."
Quý Vô Tu vẻ mặt sửng sốt.
Còn....còn nhiều kịch bản ở bên trong như vậy?
*******
Giờ phút này.
Tiểu đội sói đói đang tiếp tục đi về phía trước.
Nhìn các thành viên tiểu đội sói đói vừa cười vừa nói bên cạnh.
Sói Đói không khỏi mỉm cười.
Hi vọng vị Otis kia, có thể hiểu được ý tứ khi mình làm vậy.
Hắn thật sự muốn quy thuận dưới trướng của Otis, bảo hộ thú biến dị ở nơi này.
Dù sao....
Chúng nó đáng yêu như vậy.
Còn băng nhận hùng, vẫn chấp nhất đi theo phía sau bọn họ, tâm tâm niệm niệm cá khô nhỏ.
Điều này càng khiến cho tiểu đội sói đói thêm ngượng ngùng, mau chóng mua không ít cá khô nhỏ từ chỗ các người hầu, đã vượt xa giá cả cần phải trả.
Đối mặt với một sọt đầy cá khô nhỏ.
Băng nhận hùng ngây người ngay tại chỗ.
Không dám tin kinh hỉ lại tới nhanh như vậy.
Nó đã chuẩn bị sẵn tư tưởng đi theo những người này thật lâu.
Ai ngờ những người này cư nhiên cho mình nhiều cá khô nhỏ như vậy.
Ánh mắt băng nhận hùng nhất thời liền thay đổi.
Càng nhìn càng cảm thấy những nhân loại này vô cùng lương thiện.
Sau đó đắc ý ôm sọt cá khô biến mất ở cuối.
Tiểu đội sói đói đón hoàng hôn, không khỏi nở nụ cười.
Cái loại cảm giác suиɠ sướиɠ từ trong ra ngoài này, khiến bọn họ một lúc lâu cũng chưa thể bình ổn lại cảm xúc.
Thời gian tiếp tục lặng yên trôi đi.
Trong thế giới tiên tiến của tương lai ngày nay, sớm đã không cần công nhân xây dựng các tòa nhà cao tầng.
Toàn bộ được thay bằng máy móc tự động hóa.
Trải qua thời gian một tuần, phòng thí nghiệm liền hoàn toàn làm xong, đám người sói đói cũng không cần mỗi ngày đi lang thang khắp nơi, nhàn tới mức sắp mốc meo.
Ngày đi làm đầu tiên.
Sói Đói liền trình cho Otis hạng mục nghiên cứu, hơn nữa yêu cầu chi ngân sách tiến hành nghiên cứu phát minh cái hạng mục này.
Otis đen mặt, vung bàn tay lên.
Chi!
Dù sao hạng mục này đúng là rất quan trọng.
Hơn nữa cũng khiến Otis khó có thể từ chối.
Sói Đói không giống như trước, chỉ thích nghiên cứu phát minh những hạng mục có thể hủy diệt loài người.
Lần này hắn chuẩn bị nghiên cứu phát minh một loại thuốc có thể nhanh chóng tăng cường sức mạnh cho thú biến dị.
Hơn nữa còn có quân y tham dự.
Tất cả mọi người hi vọng thú biến dị có thể sống càng tốt hơn trong thế giới này.
Đối với điều này.
Quý Vô Tu cảm thấy để sói đói ở trong trang viên, thật đúng là một việc khá tốt.
Nhưng không ngờ hoàng thất lại vì chuyện của sói đói, hoàn toàn sinh ra bất mãn mãnh liệt với Otis.
Bởi vì hoàng đế không dám quá rõ ràng nhằm vào Otis.
Liền mịt mờ vận dụng tư quyền, phát ra tin tức thứ nhất ở trên mạng tinh tế.
[Phần tử khủng bố có nguy hại rất lớn với xã hội lại bị Otis lén phóng thích, cũng thu vào dưới trướng trở thành thuộc hạ, chẳng lẽ Otis muốn tạo phản sao?]
Tiêu đề cực kỳ thu hút, lập tức giống như đốm thửa đốt cháy thảo nguyên, cuốn hết toàn bộ mạng tinh tế.
Vô số người nhìn thấy tin tức này.
Phản ứng đầu tiên là không tin.
Otis là ai?
Hắn chính là thần tượng mà tất cả các binh lính sùng bái nhất.
Trong lúc hắn tại vị, cẩn trọng nỗ lực đánh giặc, thậm chí thiếu chút nữa hi sinh.
Một người như vậy.
Làm sao có thể liên quan tới tiểu đội sói đói tiếng xấu vang xa chứ.
Nhưng......
Sự tình có hình có chứng.
Hoàn toàn không làm giả được.
Lúc này, mọi người lập tức nói không ra lời.
Mọi người hi vọng Otis có thể đứng ra thanh minh.
Hi vọng hắn có thể giải thích chuyện này rốt cục là sao.
Càng quan trọng hơn là, nếu tiểu đội sói đói thật sự được thả ra, vậy chẳng phải nhân loại sẽ lại gặp khủng hoảng sao?
Nhưng đồng thời.
Cũng có không ít người biện giải cho tiểu đội sói đói.
[Các ngươi có bị mù không đấy? Tiểu đội sói đói đúng là phần tử khủng bố, nhưng bọn họ căn bản chưa từng thương tổn người thường, người bọn họ gϊếŧ, không phải đều là người xấu sao?]
[Hơn nữa bọn họ còn giải quyết rất nhiều nguy cơ trùng triều, chỉ bằng điều này, là có thể chứng minh bọn họ có tinh thần trượng nghĩa, tuy có tội, nhưng cũng không đến nỗi bất kham như các ngươi nói đúng không?]
Nhưng đồng thời, cũng có người công kích tiểu đội sói đói.
[Sự tồn tại của những người này sẽ nguy hại cho xã hội, ngẫm lại xem, bọn họ không chỉ gϊếŧ một người, đặc biệt là Sói Đói, gϊếŧ toàn bộ gia tộc, cái này còn chưa đủ điên cuồng sao, chết một vạn lần cũng không quá đáng.]
[Hơn nữa đã làm sai chuyện, thì phải chịu trừng phạt, hắn gϊếŧ người, nên đến mạng, đừng nó với ta bọn họ gϊếŧ người đều là bị ép, cho dù bị ép, cũng không thể che giấu sự thật bọn họ gϊếŧ người.]
[Không sai, pháp luật tinh tế quyết không thể buông tha bất cứ một hung thủ nào.]
Đủ loại ngôn luận tranh luận không thôi.
Tổng thể mà nói.
Một vài người cảm thấy những người này tuy có tội, nhưng là bị buộc bất đắc dĩ mà phản kháng lại, huống hồ về sau bọn họ cũng không hai thêm bất cứ người nào, ngược lại còn hỗ trợ tiêu diệt rất nhiều lần trùng triều, cho dù nguyên nhân chủ quan cũng không phải vì trợ giúp nhân loại.
Nhưng vẫn cần bị xử lý thích hợp.
Huống hồ, Sói Đói đã từng phát minh ra vô số sản phẩm tạo phúc cho loài người.
Đối với nhân tài ưu tú đến khan hiếm như vậy, càng phải để hắng tận khả năng phát huy ưu thế của mình, nếu không thất sự quá đáng tiếc.
Nhưng cũng có người tỏ vẻ, gϊếŧ người thì phải đền mạng.
Mặc kệ người này rốt cục cống hiến cho loài người bao nhiêu.
Trước mặt luật pháp tinh tế, ai cũng bình đẳng như nhau.
Đồng thời, cũng có người cho rằng Otis lén đem những người này đi, hoàn toàn coi rẻ quy định của pháp luật tinh tế.
Hơn nữa hắn làm như vậy tuyệt đối có mục đích gì đó không muốn người biết.
Có lẽ.
Bọn họ đang có âm mưu kế hoạch gì đó có hại đối với nhân loại.
Chỉ nghĩ tới, đã cảm thấy không rét mà run.
Nhưng lại càng nhiều người không tin Otis lại là loại người như vậy.
Bởi vì mỗi lần xuất hiện nguy cơ trùng triều, đều là Otis yên lặng gánh vác chủ yếu nguy hiểm thương tổn.
Chỉ bằng điểm này.
Mọi người liền không nên chỉ trích Otis.
Nếu nghiêm khắc mà nói, Otis cũng coi như là ân nhân cứu mạng của toàn thế giới.
Nếu không có hắn.
Tỉ lệ thương vong của loài người chỉ sợ sẽ càng nhiều.
Nơi nào còn chỗ cho những người này không ngừng công kích hắn chứ.
Nhưng có người hoàng thất bày mưu đặt kế, bắt đầu khuấy nước: Nếu Otis ngồi ở vị trí này, hưởng thụ lợi ích mà nhân dân không thể có được, như vậy hắn phải thừa nhận trách nhiệm như vậy, cứu người cứu thế, vốn là việc hắn phải làm.
Giờ phút này Otis đang chú ý tới chuyện này.
Nói thật ra, chuyện này kết luận như thế nào.
Hắn đều không thể có bất cứ cảm xúc dao động nào.
Hoàng thất vô cùng sợ hãi nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy.
Có thể nói hết sức âm hiểm.
Thuộc hạ của Otis nôn nóng không thôi.
Bọn họ không thể chịu đựng được việc Otis bị tai tiếng nghi kỵ như vậy.
Cho dù hoàng thất đang âm thầm khuấy nước bên trong.
Nhưng sẽ luôn có những người không biết sự thật và thiếu năng lực phân tích sẽ bị dẫn dắt.
Từ đó sinh ra cảm quan không tốt đối với Otis.
Như vậy còn nhẹ.
Nếu sau này Otis có quyết sách gì.
Những người này tất nhiên sẽ là người đầu tiên đứng ra phản đối.
Otis cười lạnh vài tiếng, nhìn toàn bộ cấp dưới mặt mày phẫn nộ nói: "Chuyện này các ngươi không cần nhúng tay.:
Mấy cấp dưới nghe xong, tuy cảm thấy rất thất vọng và buồn lòng về hành vi lần này của hoàng thất, nhưng xuất phát từ sự tin tưởng về năng lực của Otis, bọn họ sôi nổi gật đầu, kiềm chế ý nghĩ muốn hoàng thất cho một lời giải thích.
Chắc chắn Otis đã có biện pháp đối phó.
Đám cấp dưới bọn họ, vẫn nên ngoan ngoãn Otis nói là được.
Rất nhanh, đám cấp dưới rời đi.
Giữa mày Otis nhiễm một tia mệt mỏi.
Tuy trong thời gian này cũng không có nguy cơ trùng động xuất hiện, nhưng hoàng thất yên lặng hồi lâu, vào lúc này lại bắt đầu hoạt động.
Thường xuyên giở một vài âm mưu quỷ kết cản trở kế hoạch của mình.
Hắn vì bình ổn những rắc rối nhỏ nhặt đó, đã cảm thấy mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần.
Hắn thực sự rất mệt mỏi về những hành vi tiểu nhân của hoàng thất.
Nếu là trước kia, có lẽ hắn có thể hứng thú chơi chò trơi tâm kế này một chút cùng vị hoàng đế kia.
Nhưng hiện tại thì khác.
Bởi vì hắn còn phải vội vàng nỗ lực kiếm tiền nuôi cục cưng nhỏ.
Nuôi tiểu đồng bọn của cục cưng nhỏ.
Nuôi hai cái phòng thí nghiệm.
Đây đều là những khoản chi rất lớn.
Khiến hắn đã hoàn toàn chán ghét loại trò chơi lục đục với nhau này.
Mỗi ngày phải nghĩ cách kiếm tiền như thế nào.
Như thế nào mới có thể kiếm được càng nhiều tiền.
Otis rất rõ ràng, cũng rất hiểu.
Hoàng thất nhìn như là đang truy cứu việc của sói đói.
Nhưng kỳ thực muốn thông qua chuyện này, để hất bát nước bẩn lên người Otis, mượn điều này để chậm rãi suy yếu uy tín của hắn.
Nhưng sao Otis có thể để hoàng đế vừa lòng đẹp ý.
Tự nhiên đã sớm chuẩn bị tốt về sau.
******
Khi trên mạng nhằm vào có nên tử hình tiểu đội sói đói hay không.....
Quân đội lập tức đưa ra lời giải thích.
Tỏ vẻ tiểu đội sói đói được phóng thích, đã trải qua sự suy xét tính toán kỹ lưỡng của Otis.
Nguyên nhân là tương lai nhân tài khan hiếm, nhà nghiên cứu khoa học hàng đầu ưu tú như tiểu đội sói đói lại càng thiếu.
Trải qua một phen bàn bạc nghiêm túc và cẩn trọng, quân đội đã đưa ra phán quyết.
Hơn nữa phán quyết hoàn toàn phù hợp với luật pháp tinh tế, chân thực hữu hiệu.
Đó chính là vì tiểu đội sói đói đã phát minh ra một phát minh trọng đại tạo phúc cho nhân loại, phán quyết 5 năm tù.
Nhưng vì thí nghiệm đang trong giai đoạn chuẩn bị, để tăng tỷ lệ thành công, quân đội đặc biệt ban hành lệnh ân xá, cho phép tiểu đội sói đói tự do hoạt động, cho đến khi mãn hạn 5 năm tù.
Phán quyết vẫn khiến không ít người không phục.
Tận đến khi quân đội lại lần nữa tỏ vẻ thí nghiệm này có thể tăng lên tốc độ và lực tấn công của máy bay chiến đấu, mọi người nhất thời nói không nên lời.
Bởi vì trong một thế giới nguy hiểm khắp nơi như vậy.
Sự tồn tại của máy bay chiến đấu cực kỳ quan trọng.
Bởi vậy, mọi người hoàn toàn câm miệng.
Dù sao chuyện này, có thể tạo phúc cho toàn nhân loại.
Tự nhiên vô cùng quan trọng.
Hoàng thất thấy thế, tuy không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì.
Lại sau đó, Otis trải qua sự đồng ý của tiểu đội sói đối, tung lên mạng video thời kỳ bọn họ ở trong tù cùng thú biến dị, lập tức khiến vô số người chú ý và phun tào.
[Ông trời ơi!!! Đây là tên Sói Đói đã gϊếŧ chết toàn gia tộc sao? Quả thực Phật hệ đến mức giống như những người thích dưỡng sinh!]
[Tâm trạng của tiểu đội sói đói nhất định là như này: Trước kia chúng ta thích chém thích gϊếŧ, có đôi khi còn nghĩ sẽ hủy diệt thế giới, nhưng hiện tại chúng ta chỉ muốn trồng hoa nhổ cỏ, thanh thản ổn định sờ thú biến dị, cuộc sống thật thanh nhàn và an lạc.]
[Quả thực giống như phim thần tượng thời xưa, trước kia ta chỉ thích chém chém gϊếŧ gϊếŧ, mộng tưởng hủy diệt thế giới, nhưng từ khi gặp được ngươi, ta mới phát giác được ở cùng ngươi, chính là việc tốt đẹp nhất trên đời, vì ngươi, ta cam nguyện từ bỏ mọi vinh quang, chải lông cho ngươi, tắm cho ngươi.]
[Lầu trên đừng nháo, vinh quang gì chứ, đó rõ ràng là lịch sử đen.]
[Ha ha ha, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Sói Đói đúng là nhà khoa học có kỹ thuật đỉnh cao nhất trên thế giới này, điểm này mặc kệ chúng ta có phủ nhận như thế nào, cũng không thể xóa bỏ được sự thật.]
[Nhưng vẫn thật hâm mộ bọn họ có thể ở chung gần gũi với thú biến dị như vậy.]
[Các ngươi mau đi xem tin tức chính phủ mới công bố, thiếu chút nữa dọa ta rơi cả hạt dưa, à không đúng, lúc này phải nói là, sợ tới mức thú biến dị ta ôm trên tay đều rơi xuống đất.]
[Ta đây liền đi xem.]
[Xem xong trở về tỏ vẻ: Chỉ muốn ha ha ha ha.]
[Phía chính phủ rốt cục phun tào cái quỷ gì vậy, cốt truyện không đứng đắn như vậy cũng có thể soạn ra! Ha ha ha ha ha.]
[Phổ cập giáo dục cho mọi người, phía chính phủ vừa rồi nói tiểu đội sói đói này thà chết chứ không chịu khuất phục, tỏ vẻ có chết cũng muốn chết trong nhà giam, sau đó Otis vừa thấy, như này không được đâu, nhà khoa học ưu tú như vậy sao có thể để chết trong nhà giam được chứ, quá đáng tiếc!]
[Sau đó thì sao? Cầu kể tiếp!]
[Sau đó Otis sờ cằm suy nghĩ, hay là ta bỏ bé dễ thương vào đi thôi, cũng không tin sói đói hung tàn xảo trá này có thể chống đỡ được mị lực của thú biến dị đáng yêu nhất thế giới!]
[Sau đó thú biến dị sức chiến đấu trâu bò của chúng ta đã được đưa vào, ngụy trang thành một bé dễ thương vừa đáng thương vừa bất lực, vị tiểu đội trưởng sói đói đã từng hung tàn kia, cứ như vậy bị con thú biến dị này chinh phục, lập tức cảm thấy, hủy diệt thế giới có gì thú vị chứ? Thật đần độn vô vị!]
[Sau đó hắn lập tức bắt đầu Phật hệ nuôi dưỡng thú biến dị, cũng chính là bộ dáng mà chúng ta đã thấy trong video kia.]
[Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Otis cảm thấy lúc này nên mang thú biến dị đi, mấy tên tiểu đội sói đói kia lập tức liền vươn ma trảo, cảm thấy ngục giam không có thú biến dị, lập tức liền kêu khóc tỏ vẻ muốn ở cùng với thú biến dị.]
[Otis liền hơi mỉm cười, tỏ vẻ đám thú biến dị này là của ta, các ngươi tới đây làm gì?]
[Nhưng tiểu đội sói đói là người nào? Đó chính là người có thể gϊếŧ cả sâu biến dị hung tàn đấy, chỉ cần bọn họ muốn, nhà tù cỏn con này có thể ngăn được bọn họ sao?]
[Có thể.....được không? Chỉ là vì có Otis, bọn họ mới không dám vượt ngục, nếu không lại bị bắt về thì thật quá mất mặt?]
[Có để yên mà ăn dưa hay không? Ngươi như vậy rất ảnh hưởng tới du͙ƈ vọиɠ muốn nói tiếp của ta!]
[Được rồi được rồi ta sai rồi, cầu ngài tiếp tục kể!]
Trên thực tế, vốn dĩ mọi người có thể tới trang web của chính phủ xem, cũng không cần ở đây nghe người này chậm rãi giảng giải.
Nhưng được cái người này nói chuyện vừa thú vị vừa dễ nghe, bọn họ siêu thích nghe kể chuyện.
Không giống như trang web chính thức, chỉ đơn giản kể lại câu chuyện, bình thường tới mức không hề có chút gợn sóng phập phồng nào.
Đánh giá kém!
Trang web chính thức không thể chọn một người biết tí văn vẻ để viết sao.
Trên thực tế, trang web chính thức cũng rất ủy khuất.
Bọn họ chỉ thuật lại hoàn chỉnh lời Otis nói mà thôi.
Nào dám thêm mắm dặm muốn vào những lời nói đó chứ.
Cũng không phải chán sống.
Bởi vậy.
Mới có rất nhiều người vây quanh ở nơi này, chỉ để nghe người này giảng thuật câu chuyện theo phiên bản sảng văn.
Đương nhiên.
Vai chính tất nhiên không phải Otis.
Càng không phải là đám người sói đói.
Đây hoàn toàn chính là câu chuyện về nhân vật chính thú biến dị có sức mạnh và ngoại hình vô cùng nổi bạt, dựa vào mị lực của bản thân, khiến cho một nhân vật cùng hung cực ác phóng hạ đồ đao, đạp đất thành Phật.
Có thể nói sảng không chịu được.
Sảng tới nỗi khiến mọi người kều gào cầu tiếp tục.
[Sau đó thì sao sau đó thì sao? Emma dưa này cũng quá ngon! Thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ, giống như đang theo dõi thăng trầm trong tiểu thuyết sảng văn.]
[Để xem được kết cục, ngay cả cơm ta cũng không muốn ăn! Người máy gia dụng liên tục nhắc nhở ta rất nhiều lần, ta bắt nó tắt máy úp mặt vào tường rồi.]
[Vừa nói tới tiểu đội sói đối chỉ cần muốn vượt ngục, thật đúng là không có ai có thể ngăn cản được hắn, đừng quên, hắn chính là nhà nghiên cứu khoa học có trình độ cao nhất hiện nay, đám máy móc thiết bị này không nhốt được hắn.]
[Nhưng mà, từ khi con thú biến dị này phải rời đi, hắn ôm đùi Otis, khóc lóc cầu xin ngươi thu ta làm đàn em đi, ta nguyện ý đem bản vẽ thiết kế của ta cho ngươi, tất cả đều cho ngươi! Chỉ xin ngươi để ta có thể nhìn thấy nó.]
[Tiểu đội sói đói đã từng khiến vô số người tái mặt sợ hãi, cứ như vậy khuất phục, chỉ là vì con thú biến dị kia quá đáng yêu, che mặt cười khóc]
[Cuối cùng của cuối cùng, Otis đương nhiên là đồng ý, dù sao một nhân tài tốt như vậy, hắn cần phải nạp vào dưới trướng chứ! Trái ngược với những lão đại chỉ biết đập tiền, các ngươi sững sờ đi, sói đói người ta căn bản khinh thường đám tiền đó, bọn họ chỉ thích thú biến dị!]
[Ta đã tuyệt vọng với cái thế giới chỉ biết nhìn mặt người này rồi.]
[Cùng cười khóc, ta tưởng tượng đến cảnh vị lão đại tính tình hung tàn này quỳ gối dưới chân thú biến dị, ta còn chống cự cái gì nữa, mặt mũi cũng không thể làm cơm ăn, còn không thú vị bằng sờ sờ thú biến dị đâu!]
[Như này sao mà được? Ta mới từ trong tù ra, nhìn thấy thần tượng của ta vì một con thú biến dị muốn chết muốn sống, thậm chí còn từ bỏ cả thân phận lão đại, tâm trạng ta phức tạp, chẳng lẽ ta cũng phải muốn sống muốn chết vì một con thú biến dị sao?]
[Đứa nhỏ ngoan, đừng phạm tội nữa, thế giới này xuất sắc như vậy, còn có nhiều thú biến dị chờ ngươi hút mà! Nhốt trong tù nhàm chán lắm!]
Đối mặt với những lời trêu chọc trên mạng.
Đám người sói đói: "......"
Rốt cục là tên nào dám bịa đặt tiểu đội sói đói như vậy!
Rõ ràng lão đại bọn họ là đường đường chính chính đi ra, mới không có ôm đùi Otis gào khóc đòi thu lưu!
Tiểu đội sói đói tức giận không thôi chuẩn bị tự mình lên mạng, chửi cho những người chỉ biết bịa đặt này một trận.
Lão đại bọn họ rõ ràng rất hung tàn!
Sói Đói lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Tốt nhất các ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ."
Một người trong đó căm giận nói: "Nhưng bọn họ cứ luôn nói bậy."
Nhưng Sói Đói lại có thể nhìn ra càng nhiều việc xa hơn từ những việc này.
Hắn nói với các thành viên: "Chuyện này, các ngươi vẫn đừng nhúng tay vào, thanh thản ổn định ngốc tại nơi này là được rồi."
Các thành viên sửng sốt: "Vì sao?"
Điều này không hề giống với phong cách làm việc thường ngày của lão đại một chút nào!
Lão đại luôn luôn là người có thù tất báo.
Còn khá mang thù.
Sói Đói nói: "Ta biết, các ngươi nhất định rất nghi hoặc, nhưng các ngươi không phát hiện......mọi người thông qua chuyện này, đã không còn sợ hãi ta sao?"
Các thành viên vốn lòng đầy căm phẫn lập tức sửng sốt.
Bọn họ không ngốc.
Chỉ là không quá thích động cân não.
Dù sao có lão đại ở phía sau thay bọn họ suy nghĩ mọi thứ.
Nhưng khi bọn hắn động não tự ngẫm lại, lập tức hiểu ra điều gì.
Thậm chí sau lưng còn toát ra mồ hôi lạnh.
Một người trong đó nơm nớp lo sợ nói: "Chẳng lẽ......trong việc này có Otis......"
Hắn nói không quá rõ ràng.
Nhưng tất cả mọi người biết hắn muốn biểu đạt ý gì.
Sói Đói khẳng định gật gật đầu: "Chuyện này, chắc chắn là hắn ra lệnh cho người đi làm, mục đích là để hạ thấp cảm giác sợ hãi đối với ta ở trong lòng dân chúng."
Thậm chí......
Từ rất sớm, Otis cũng đã bố trí tốt mọi việc rồi.
Cho nên hắn mới có thể ghi lại hình ảnh ở chung của mình và thú biến dị.
Chính là để tăng cường mức độ đáng tin của sự việc.
Tâm cơ của Otis quả nhiên rất thâm trầm.
Nghĩ đến điểm này.
Sống lưng Sói Đói không khỏi toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Càng thêm cảm thấy may mắn bản thân không trực tiếp cùng đối nghịch với Otis.
Nếu không kết cục của hắn, tuyệt đối rất thê thảm.
***********
Sự tình của tiểu đội sói đói giải quyết viên mãn.
Nhiệt độ trên mạng đối với chuyện này rất nhanh dần dần tiêu tán.
Thời gian tiếp tục lặng yên trôi đi.
Quý Vô Tu cũng vẫn cẩn trọng nỗ lực bán manh.
Đối với điều này.
Tâm tình của tiểu đội sói đói phá lệ phức tạp.
Con thú biến dị này đã lợi hại tới mức có thể gϊếŧ chết sâu biến dị cấp 6.
Vì sao vẫn cứ chấp nhất bán manh như vậy chứ?
Triệu Lợi Binh có lòng tốt giải đáp nói: "Bởi vì mộng tưởng của nó, chính là khiến toàn thế giới yêu nó."
Tiểu đội sói đói: "......"
Mộng tưởng này sao lại thuần khiết khiến người vô ngữ như vậy.
Một con thú biến dị, rõ ràng sức chiến đấu trâu bò.
Nhưng nó chỉ muốn dựa vào bán manh thống trị thế giới.
********
Từ sự kiện trùng động lần trước.
Càng ngày càng nhiều người nhận ra tầm quan trọng của thú biến dị.
Nhưng rất nhiều thú biến dị trong hội giao dịch đã sớm bị bán hết sạch.
Mọi người gặp phải khốn cảnh không mua được thú biến dị......
Có người bỏ ra số tiền lớn cầu thú, hi vọng có người có thể qua tay bán lại thú biến dị cho mình.
Con người vì sinh tồn, có thể làm ra mọi việc điên cuồng.
Việc giá cao mua sắm như vậy, cũng bắt đầu nhìn mãi thành quen.
Nhưng thực sự có người bị cám dỗ bởi mức giá cao này, đem thú biến dị mà mình khó khăn lắm mới bồi dưỡng nên tình cảm qua tay bán đi.
Nhưng đây chỉ là số ít người mà thôi.
Bởi vì càng nhiều người, căn bản không nỡ bán con thú biến dị đã cứu mạng mình đi.
Tình cảm là vô giá.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng giẫm đạp tình cảm của thú biến dị đối với mình như vậy.
Khi cầu lớn hơn cung.
Thường thường sẽ có rất nhiều người bí quá hoá liều.
Đặc biệt là với cái giá cao như vậy, rất khó khiến người không động tâm.
Vì thế những thợ săn thú đã sớm không có nguồn thu nhập, lại lặng yên tiến vào rừng rậm, chuẩn bị bắt giữ những con thú biến dị chưa từng bị thương tổn.
Đương nhiên, bọn họ biết Otis đã từng ra lệnh, cấm bất cứ người nào bắt giữ thú biến dị.
Nhưng chỉ cần bọn họ cẩn thận một chút, thì nhất định sẽ không bị phát hiện.
Dù sao Otis bận rộn như vậy.
Nhưng......giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa lại không hề bận chút nào.
Bọn họ vẫn nỗ lực bảo vệ những con thú biến dị chưa từng chịu qua thương tổn đó.
Trong đó, có một người phát hiện công hội bắt thú hình như đang âm thầm vận chuyển thứ gì đó.
Chỉ là cái lồng sắt kia bị vải dày nặng che kín, căn bản không nhìn thấy bên trong có thứ gì.
Nhưng hắn trời sinh tính tình cẩn thận lại cảm thấy việc này không đơn giản.
Vì thế lặng lẽ đi theo sau.