Một buổi nói chuyện của Tĩnh Vân sư thái làm cho giữa chân mày lão phu nhân đều là ý cười, Thẩm Hoài cũng bắt đầu nghiêm túc quan sát Thẩm Thanh Hi.
Thẩm Thanh Nhu đứng ở một bên sắc mặt trắng bệch, móng tay của Hồ thị càng là muốn đâm sâu vào lòng bàn tay!Tướng quý cái gì chứ! Nói về tướng quý, tiện nhân Thẩm Thanh Hi này sao có thể so với con gái của bà ta!Mặt mày thanh tú, ngọc thụ lan chi? Những lời đó mà lão ni cô này có thể sử dụng ở trên người Thẩm Thanh Hi sao?Hồ thị hận đến nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt của Thẩm Thanh Nhu cũng đỏ bừng lên!Thẩm Thanh Hi chật vật đến ngay cả màu da cũng không nhìn ra được, bà lão này vậy mà dám nói nàng có tướng quý! So với Thẩm Thanh Hi chật vật không chịu nổi, nàng ta mặc một thân hoa phục trong danh sách, phong tư tao nhã dung mạo bất phàm, vậy mà bà lão này lại đánh giá Thẩm Thanh Hi tốt như vậy, đây rõ ràng là đang nhục nhã nàng ta! Trong tướng phủ này ai có thể có tướng mạo vượt qua nàng ta chứ?Đây căn bản là đang nhục nhã nàng ta! Là đang nhục nhã nàng ta!Lão phu nhân không có chú ý tới biểu cảm của mẫu nữ Hồ Thị, chỉ cười nói: "Nhiều ngày không gặp sư thái, sư thái càng biết nhìn người rồi.
Ta nhìn thế nào cũng đều cảm thấy đại tôn nữ của mình vô cùng tốt, bây giờ được nghe chính miệng sư thái nói, ta càng chắc chắn hơn rồi.
Sư thái, nơi này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, hôm nay trong phủ xảy ra chuyện cũng làm chậm trễ sư thái, không bằng đi Chỉ Thủy Cư của ta, cùng ta nói một chút về giáo lý nhà Phật?"Tĩnh Vân sư thái đang muốn gật đầu, Hồ Thị bên kia lại chưa từ bỏ ý định nói: "Nhưng mà mẫu thân, bệnh của Hoằng Ca Nhi người không quan tâm nữa sao? Đang yên đang lành sao bệnh của Hoằng Ca Nhi vẫn mãi không khỏi, trong này nhất định là có nguyên do."Lời vừa dứt, ý cười của lão phu nhân có chút nhạt đi, bà nhìn Tĩnh Vân sư thái: "Sư thái có biện pháp gì không?"Tĩnh Vân sư thái bấm ngón tay tính toán, nhất thời lắc đầu: "Không đúng, theo lý mà nói, kiếp số lần này đã phá, vả lại là Nhị thiếu gia khắc Đại tiểu thư, Nhị thiếu gia không nên nhiễm bệnh mới phải"Thẩm Hoài vội hỏi: "Có phải hay không là khắc lẫn nhau? Cho nên bệnh vẫn mãi không khỏi?"Hồ thị cũng gật đầu: "Đúng vậy sư thái, hai người khắc lẫn nhau, Hi nhi trốn ra được, nhưng Hoằng Ca Nhi có phải vẫn còn đang bị khắc hay không? Phải trải qua một trận sinh tử thì mới có thể bình yên vô sự?"Hồ Thị nói xong, bàn tính trong lòng lại cạch cạch kêu lên.
Chỉ cần nói hai người bọn họ là khắc lẫn nhau, Thẩm Thanh Hi sẽ vẫn bị đuổi ra ngoài.
Dù sao thì Thẩm Hoài nhất quyết sẽ không để cho Thẩm Gia Hoằng phải mạo hiểm.Quả nhiên vừa dứt lời, Thẩm Hoài đã lên tiếng nói: "Bệnh của Hoằng Ca Nhi đã kéo dài lâu như vậy, tuổi lại nhỏ, nếu thật sự phải để cho nó lịch kiếp là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Nó còn nhỏ như vậy, sao có thể lịch kiếp chứ?"Ý tứ rất rõ ràng, đây là không buông tha cho ý định đuổi Thẩm Thanh Hi ra khỏi tướng phủ.Tay Thẩm Thanh Hi bị lão phu nhân lôi kéo, đáy lòng cũng có thể cảm nhận được sự thân thiết, từ ái yêu thương cháu gái của lão phu nhân.
Thủ đoạn Hồ Thị độc ác, mà Thẩm Hoài cũng là người phụ thân vô liêm sỉ! Người cha này cao ngạo tự phụ, tự cho là mọi thứ đều ở trong lòng bàn tay ông, tự tín nhiệm cho rằng ông ta là tốt nhất, càng tự cho rằng tướng phủ thanh liêm, có thể làm gương cho thiên hạ và quan trên triều!Đã như vậy, nàng sẽ từng bước từng bước đem sự xấu xa đáng ghê tởm trong tướng phủ này đều vạch trần hết ở trước mắt ông!Để cho người cha này của nàng biết, ông ta là người ngu xuẩn nực cười đến cỡ nào!Thẩm Thanh Hi lôi kéo tay lão phu nhân: "Đúng vậy tổ mẫu, cháu gái cũng cảm thấy thật kỳ quái.
Nếu Nhị đệ chỉ đơn giản là bị cảm nắng, làm sao lâu như vậy vẫn không thấy khỏi? Chuyện này chúng ta cần phải truy cứu rõ ràng mới được, nếu thật sự là do cháu gái làm ảnh hưởng đến Nhị đệ, cháu...cháu sẽ tự mình rời khỏi phủ.".