“Nhị tỷ, tại sao phải để đại tỷ chơi với nhị đệ chứ?”Rời khỏi Chỉ Thủy Cư, Thẩm Thanh Dung tức hổn hển hỏi.Thẩm Thanh Nhu cười nói: “Đại tỷ vừa mới hồi phủ không lâu, lúc trước nhị đệ nhiều bệnh, bây giờ khỏi bệnh rồi thì đương nhiên phải nhận vị đại tỷ này.
Huống chi muội cũng nhìn thấy đại tỷ thật sự rất hòa hợp với nhị đệ.”Thẩm Thanh Dung nghi ngờ nhìn Thẩm Thanh Nhu một chút: “Bây giờ mẫu thân vẫn ở trong Phật đường chưa ta, chúng ta thật sự không cần làm gì sao? Nếu như nhị đệ thật sự thân với đại tỷ thì nhị tỷ cũng biết tổ mẫu và phụ thân đều yêu thương nhị đệ, có khi nào bởi vì vậy mà yêu ai yêu cả đường đi lối về không?”“Không phải bây giờ tổ mẫu cũng vô cùng yêu thương đại tỷ sao?”Thẩm Thanh Nhu lạnh lùng nói một câu rồi nói tiếp: “Tóm lại là muội đừng để ý đến chuyện này, trong lòng ta tự biết rõ.”Ả ta vừa nói xong, Thẩm Thanh Huệ đang đi phía sau hơi khựng lại: “Nhị, nhị tỷ, tuổi của đệ đệ vẫn còn nhỏ…”Dường như Thẩm Thanh Huệ hơi sợ Thẩm Thanh Nhu nên giọng nói cực kỳ thấp, Thẩm Thanh Nhu xoay người lại: “Ngũ muội muội, muội có ý gì đây? Tỷ đệ trong quý phủ chúng ta phải nên hòa thuận, cho nhị đệ thân cận với đại tỷ là sai sao?”Thẩm Thanh Huệ thấy ý cười trên mặt Thẩm Thanh Nhu thì vội lắc đầu.Trong mắt Thẩm Thanh Nhu hiện lên một tia sáng lạnh: “Được rồi, hôm nay có luyện chữ không? Phụ thân bảo ta mấy ngày nay đốc thúc các muội luyện viết, vì thế các muội không thể qua loa được.
Trước cơm tối tự đưa phần thiếp mời của mình cho ta xem.”“Vâng nhị tỷ.”Ba muội muội cùng đáp lời, Thẩm Thanh Nhu giương cằm, dùng tư thái cao ngạo rời đi.Thẩm Thanh Dung nhíu mày nhìn thoáng qua Thẩm Thanh Huệ: “Ngũ muội, nhị đệ là đệ đệ của muội, cũng là đệ đệ của chúng ta.
Chẳng lẽ chúng ta sẽ không thương hắn sao? Nhưng mà ngươi cũng thấy được rõ ràng bộ dạng của đại tỷ là muốn giẫm chúng ta dưới chân, chúng ta không thể để nàng ta tùy ý như vậy được!”“Hình như đại tỷ… tỷ ấy cũng không có…”“Sao?” Thẩm Thanh Dung trừng mắt một cái: “Muội muốn nói giúp nàng ta à?”Thẩm Thanh Huệ lén nhìn Thẩm Thanh Dung một chút, vội lắc đầu.
Lúc này Thẩm Thanh Dung mới hài lòng khẽ hừ một tiếng dẫn theo nha đầu của mình trở về viện tử.
Thẩm Thanh Phù cười hì hì rời đi theo, Thẩm Thanh Huệ đứng tại chỗ hơi u sầu.Đại nha đầu Tuyết Nhạn thấy vậy thấp giọng nói: “Tiểu thư lo cho nhị thiếu gia ạ?”Thẩm Thanh Huệ nhíu mày gật đầu: “Ngươi cũng biết phu nhân và nhị tiểu thư mà, ta sợ bọn họ muốn bắt nhị đệ làm bè!”Ánh mắt Tuyết Nhạn hơi chuyển: “Nếu không thì chúng ta nói cho An di nương?”Thẩm Thanh Huệ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, quay người rời đi.Nàng ấy vừa đi không bao lâu, Thẩm Thanh Hi dẫn theo Ngọc Trúc và Hương Thảo xuất hiện ở chỗ rẽ tường hoa, Ngọc Trúc nói: “Đại tiểu thư, Nhị thiếu gia chính là sinh mạng của tướng gia và lão phu nhân, nếu như…”Thẩm Thanh Hi cong môi: “Vừa nhìn là biết nhị đệ là người có linh căn thông minh, chắc chắn tương lai sẽ có tiền đồ vô lượng, tổ mẫu và phụ thân yêu thương đệ ấy là điều đương nhiên.
Ngươi yên tâm, trước khi phu nhân đi ra thì chắc chắn sẽ không có sự cố gì đâu."Trong Vãn Nguyệt Cư, Thẩm Thanh Nhu vừa tập viết vừa nói với Vãn Hà bên cạnh: “Mấy ngày này chỉ cần thấy đại tiểu thư đến Chỉ Thủy Cư thì bảo Vệ ma ma ôm nhị thiếu gia qua, cần phải để đại tiểu thư và nhị thiếu gia thân cận với nhau.”Vãn Hà hơi khó hiểu hỏi: “Vì sao phu nhân lại muốn làm vậy?”Thẩm Thanh Nhu nở nụ cười: “Ngươi đừng quan tâm, mẫu thân tự có sắp xếp của mẫu thân, huống chi ta gần như cũng đã nghĩ ra được mẫu thân muốn làm gì, ngươi cứ làm theo là được rồi.”Nghĩ đến Thẩm Thanh Hi bất tri bất giác sa vào trong ván cục của mẫu thân, khóe môi Thẩm Thanh Nhu giương cao, lần này không có hai tên ngu xuẩn như Xuân Mai và Trương ma ma thì xem Thẩm Thanh Hi nàng phát giác ra thế nào!.