"Vào nhà lục soát?" Thẩm Thanh Hi cười nhạt nói: "Nếu như lần này đạo trưởng lại tính sai thì sao?"Trương ma ma vô cùng bình tĩnh gật đầu, Chấn Dương Tử ưỡn ngực không để tâm mà nói: "Nếu như lại sai, Chấn Dương Tử ta từ nay về sau sẽ không thay người khác làm phép trừ tà nữa!"Thẩm Thanh Hi cười cười: "Đã như vậy, đạo trưởng và phu nhân xin cứ tự nhiên."Coi như ở dưới cây liễu không đào được gì, nhưng chỉ cần vào trong phòng lục soát nhất định sẽ lục ra Tiêu Hồng Sa bị Thẩm Thanh Hi làm hư.
Đến lúc đó, Thẩm Thanh Hi làm hư đồ lão phu nhân ban cho là sự thật!Thẩm Thanh Hi dưới cơn nóng giận nhất định sẽ ở tại chỗ lên án lão phu nhân hại chết Tống thị.
Như vậy, nhất định lão phu nhân sẽ giận tím mặt, đến lúc đó lão phu nhân và đại tôn nữ Thẩm Thanh Hi nhất định sẽ ghét cay ghét đắng nhau.
Mà thuật yểm bùa gì đó cũng vô cùng có khả năng đã được Thẩm Thanh Hi giấu ở bên trong phòng.
Cho dù như thế nào thì cục diện ngày hôm nay Hồ thị thắng chắc rồi!Trong lòng bà ta ứng biến cực nhanh, bố cục vẫn chưa rối loạn.
Mà giờ khắc này nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh ung dung của Thẩm Thanh Hi, trong lòng bà ta lại cảm thấy vô cùng bất an.
Đã đến bước này rồi mà tiện nhân đó vẫn còn rất trấn định!"A Hứa, ngươi mang theo người của phu nhân đi vào lục soát."Từ lúc chuyện xảy ra đến bây giờ rốt cuộc lão phu nhân cũng mở miệng.
Muốn lục soát khuê phòng của Thẩm Thanh Hi, Chấn Dương Tử tất nhiên là không có tư cách.
Nếu như chỉ cho đám người Trương ma ma đi lục soát, ai biết được Thẩm Thanh Hi có thể bị người hãm hại hay không?Lời vừa dứt, Hồ thị vội nói: "Đó là đương nhiên.
Hứa ma ma, Trương ma ma, các ngươi cùng nhau đi lục soát!”Đoàn người đi từ mái hiên rồi vòng qua cửa chính, Hứa ma ma và Trương ma ma cùng vài bà tử tiến vào phòng, những người khác đứng ở ngoài cửa.
Trong viện, hạ nhân cùng nhóm di nương và đầy tớ đứng đầy quanh Vi Lan Cư.Tối nay biến cố tới bất thình lình, trong đám người có người vì Thẩm Thanh Hi mà lau mồ hôi, nhưng nhiều hơn là muốn đến nhìn Thẩm Thanh Hi bị chê cười.
Nhưng mà mọi người đều tuyệt đối không nhượng bộ lui binh, người nào cũng không muốn việc tối nay liên luỵ đến bản thân."Phu nhân, nô tỳ có một chuyện bẩm báo."Đột nhiên, một tiểu nha đầu mười ba mười bốn tuổi từ trong đám người đi ra.Khóe môi Hồ thị treo một nụ cười lạnh, lại ôn hòa nói: "Ngươi muốn bẩm báo chuyện gì?""Nô tỳ, nô tỳ là muốn bẩm báo...!Đại tiểu thư nàng làm hỏng Tiêu Hồng Sa mà lão phu nhân ban thưởng..."Hồ thị nói: "Làm Sao có khả năng? Đại tiểu thư đối với lão phu nhân kính yêu có thừa, đồ lão phu nhân ban cho, Đại tiểu thư sao có thể làm hỏng?"Nha đầu kia vội nói: "Nô tỳ không dám nói dối, tận mắt nô tỳ thấy Xuân Mai cầm những mảnh vụn của Tiêu Hồng Sa đi từ cửa sau mang ra ngoài vứt!"Hồ thị hít sâu một hơi, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Thanh Hi.Thẩm Thanh Dung tiếp lời nói: "Đại tỷ! Ngươi thật to gan, Tiêu Hồng Sa là Nhị thúc hiếu kính tổ mẫu, chúng ta đều chỉ có hai thớt vải, một mình ngươi lại được ba thớt, nhưng ngươi lại không quý trọng, ngươi sao có thể lãng phí tấm lòng của Tổ mẫu đối với ngươi?”Hồ thị nhìn Xuân Mai: "Xuân mai, ngươi nói!"Xuân Mai biến sắc, nhất thời quỳ trên đất: "Phu nhân...tiểu thư...tiểu thư nàng...!Nô tỳ biết sai rồi...đều là lỗi của nô tỳ…"Xuân Mai mở miệng đã nói chuyện mập mờ, đây cũng là xác nhận lời nô tỳ kia nói không phải là giả.Chân mày Thẩm Hoài dựng lên: "Thanh Hi! Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì? Đầu tiên là tà vật, sau đó là làm hỏng Tiêu Hồng Sa lão phu nhân ban cho! Ngươi căn bản là đang ngỗ nghịch bất hiếu!"Thẩm Thanh Phù cười nói: "Ở trước mặt Tổ mẫu thông minh lanh lợi như vậy, trở về phòng mình liền làm hỏng đồ Tổ mẫu ban thưởng.
Đại tỷ, ngươi đây là có bao nhiêu hận Tổ mẫu...".