Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 239: – Học Ma Dược.




.

Minh giật mình, quay qua trả lời Novus.

“Uhm, tớ đúng là có chút chuyện phải suy nghĩ trong lòng.”

“Có việc gì thì ăn cái đi đã, sắp đến giờ học môn Ma Dược rồi, mà cậu có việc gì thì nói ra đi, tớ giúp gì được, sẽ giúp cậu hết lòng.” – Matheus ngồi kế bên Minh, nghe cậu nói, cũng là thành thật đáp lời Minh.

Mà Minh sau khi nghe lời Matheus nói, cậu lại có chút suy ngẫm trong lòng, sau một lúc mới lên tiếng.

“Matheus này, tớ muốn học tập điều chế ma dược, không biết cậu có rành môn này không?”

Minh hỏi điều này với Matheus vì cậu nghĩ, theo như Matheus nói, cậu ta luôn đối mặt với những sinh vật nguy hiểm trong rừng, hẳn là phải có tiếp xúc với ma dược, vì ma dược vô cùng cần thiết trong trường hợp chiến đấu ở nơi hoang dã.

Đúng như cậu nghĩ, Matheus sau khi nghe Minh hỏi, liền mỉm cười nói.

“Tưởng việc gì, ma dược tớ có học qua, cuộc sống chiến đấu trong rừng không thể thiếu ma dược được, tớ có thể hướng dẫn cậu.”

“Tớ cũng có thể hướng dẫn cậu.” – Thena và Nous cũng đồng thanh nói.

Cũng khiến Minh ngạc nhiên, không ngờ là cả ba không chỉ nắm được rất nhiều ma chú, lại còn am hiểu ma dược.

Suy ngẫm lại một chút dòng họ của ba người, đều thuộc họ quý tộc thuần huyết, hiển nhiên là có cách dạy ‘thành viên’ trong gia tộc khác xa với ma pháp sư bình thường.

Mà đặc biệt ba người bọn họ, lại có ‘thân phận’ phức tạp, cũng lại khiến Minh suy ngẫm về việc, cả ba tuy còn nhỏ, mà lại có thể nắm nhiều ‘kiến thức’ trong tay như vậy, hẳn là có ‘cố sự’ trong này.

Sở dĩ Minh hỏi Matheus về ma dược, bởi lẽ trong sách giáo khoa dạy ma dược, vì sợ học sinh tự thí nghiệm ma dược, dẫn đến hậu quả khôn lường, nên chỉ ghi sơ lược về những loại ma dược, thành phần cơ bản..

Chứ không hề ghi rõ chi tiết liều lượng cụ thể cho từng loại nguyên liệu, cách nấu trước sau thế nào; cho nên là Minh dẫu đọc qua hết sách hướng dẫn ma dược các năm học, nhưng mà ngoài nhớ rõ tên ma dược, thành phần và công dụng ra, thì cách điều chế cậu hoàn toàn mù tịt.

Mà thình lình cậu muốn học ma dược cũng là vì bảo đảm cho phân thân, bởi lẽ với số thảo dược cấp thấp cậu mua từ trước, không thể điều chế thứ gì hữu dụng.


Ngược lại, Minh nhớ được chỉ là trong môn ma dược năm thứ nhất, đã có tận mấy loại ma dược mà phân thân có thể dùng.

Lúc này, Matheus sau khi ngốn nhanh mớ đồ ăn trước mặt, cậu ta liền đứng dậy, bảo là phải về phòng lấy đồ.

Một lát sau thấy cậu ta trở lại, trong tay còn cầm theo một túi đồ rất to, nhìn qua độ phồng lên của túi, sẽ thấy bên trong linh tinh, ngổn ngang các thứ.

Matheus vừa trở lại, thì cũng đúng lúc sắp vào tiết học tiếp theo, nên cả bọn cũng theo chân học sinh năm nhất Ravenclaw, di chuyển ra ngoài lại khu vực lối cầu thang dẫn xuống nhà Slytherin.

Matheus nhanh chóng nhập bọn, vừa vỗ vỗ vào túi đồ, vừa nháy mắt ra hiệu với Minh, xong mới nhờ Novus bỏ vào trong túi mở rộng không gian của cậu ta.

Cũng làm Minh hiểu ra, liền gật gật đầu..

Lớp Ma Dược nằm dưới tầng ngầm của trường, gần với phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, mà giáo viên dạy môn Ma Dược là thầy Horace Slughorn, cũng chính là chủ nhiệm nhà Slytherin.

Thầy vô cùng già nua, nhưng kiến thức về ma dược lại sâu sắc vô cùng.

Trong buổi học đầu tiên môn ma dược, thầy cho các học sinh xem qua đặc điểm của từng loại nguyên liệu một, dùng để pha chế những loại ma dược trong năm học.

Làm Minh vui mừng vô cùng, vì cậu vốn chỉ đọc trong sách về các loại nguyên liệu, mà lúc này mới chính thức lần đầu tiên được trông thấy, cũng nhận diện rõ ràng đặc trưng từng loại.

Ví như bột sừng kỳ lân có màu trắng nhạt, kèm theo một cảm giác ‘thanh khiết’ kỳ lạ phát ra.

Có những loại nguyên liệu có thể thấy ở Phàm Nhân Giới như hoa nữ lang, hay như trái của cây tầm gửi (Mistletoe), hoặc là nanh của rắn độc.

Mà cũng có loại nguyên liệu kỳ lạ như là hoa phong lữ (Meranium) mọc đầy răng nanh chi chít ở nhụy hoa, trông ma quái vô cùng.

Đặc biệt có một lọ thủy tinh đựng một thứ nước, được thầy Slughorn gọi là nước sông Lethe, lại làm Minh thấy hứng thú vô cùng.

Thứ nhất bởi lẽ sông Lethe theo truyền thuyết, được gọi là con sông của lãng quên, ai uống loại nước sông này sẽ quên lãng quá khứ.


Không chỉ vậy, mà sông Lethe còn là một trong 5 con sông chảy dưới địa ngục.

Không lẽ một thứ ‘thần thoại’ như vậy lại có mặt ở Ma Pháp Giới này?

Minh ngẫm nghĩ một lát, liền phủ định, bởi lẽ thứ nước trong bình thủy tinh gọi là nước sông Lethe, mặc dù có tỏa ra năng lượng ba động, nhưng lại không mấy mạnh mẽ.

Mà thêm nữa, một thứ nước sông thần thoại như vậy, lại chỉ là nguyên liệu để học ma dược năm thứ nhất?

Nghĩ kiểu gì cũng thấy vô lý vô cùng, cho nên hẳn loại ‘dung dịch’ này phải có một xuất xứ khác, mà người ta chỉ là gọi tên nó là nước sông Lethe mà thôi.

Lớp học trôi qua trong sự đầy hứng thú của Minh, cũng làm nhóm ba người ý thức được Minh thật sự quan tâm học ma dược.

Thế là sau giờ học, cả bọn lại len lén trốn vào trong phòng yêu cầu, chỉ là lần này không học ma chú, mà cả ba người lại hướng dẫn Minh ma dược.

Tất nhiên là Minh đề xuất ra 3 loại cậu muốn học ngay, là ma dược quên lãng, ma dược giải độc và ma dược tăng sức mạnh vật lý của cơ thể.

Cũng may là 3 loại ma dược năm nhất này cả ba người đều biết, mà lại mỗi người rành một loại trong đó.

Lúc này cả nhóm đang nghe Matheus giảng về ma dược giải độc đầu tiên.

“Sinh hoạt trong rừng đầy độc vật, tuy là các cậu đều biết cơ thể ma pháp sư có thể miễn nhiễm một số loại độc tố thông thường, nhưng mà những loại độc mạnh thì cũng vẫn có thể tác dụng lên thân thể ma pháp sư, cho nên thuốc giải độc là một thứ không thể thiếu.”

“Tớ có đọc qua sách ma dược ở trường, ở trường người ta dạy công thức sử dụng thành phần chính là ‘Dương Hoàng’, nó là một khối ‘kết tinh’ lấy từ trong túi mật của loài dê, có tác dụng giải độc.”

“Nhưng ở gia tộc tớ, lại xem đó không đủ mạnh để giải các loại độc nặng, cho nên gia tộc tớ sửa đổi công thức, thêm vào bột sừng kỳ lân.”

Lúc này bên trong phòng yêu cầu đã xuất hiện ở giữa phòng là một cái vạc bằng bạc nhỏ, đường kính cỡ hai gang tay, được treo trên một thanh giá đỡ, bên dưới là một đống củi khô được chất sẵn.

Tất nhiên đều là do phòng yêu cầu dịch chuyển tới.


Còn kế bên đó, là một cái bàn, bên trên bày ra la liệt các món đồ lấy từ trong túi đồ của Matheus mà lúc nãy đã nhờ Novus cất hộ.

Matheus lại giảng giải tiếp.

“Thông thường quá trình tạo ma dược sẽ vô cùng hao tổn thời gian, gia tộc tớ có một cách để rút ngắn quá trình này, là dùng một loại ma chú để chiết tách thành phần ‘dược’ bên trong nguyên liệu ra..” – Nói đến đây, Matheus gãi gãi đầu trước khi nói tiếp.

“Nhưng mà ma chú này, bình thường vẫn do chú của tớ thực hiện, chú tớ bảo ma lực của tớ tuy gần chạm đến mức có thể sử dụng được loại ma chú này, nhưng vẫn là hiện vẫn chưa được..”

“Nhưng tớ tin là cậu có thể, cậu thử xem sao?”

Nói rồi Matheus lấy từ trong túi đồ còn đang để trên bàn ra một quyển sách cũ, đưa cho Minh.

Minh cũng nhận lấy, cẩn thận, mở ra xem.

Càng xem càng làm Minh lại tinh ý phát hiện có điểm ‘không thích hợp’ trong cách làm này.

Bởi bên trong sách miêu tả cách thế nào để có thể đẩy nhanh quá trình nấu ma dược, đúng như Matheus nói lúc nãy, đó là dùng ma chú để chiết tách phần ‘dược tính’ cần thiết cho từng loại ma dược riêng biệt.

Nhưng lại không ghi rõ tách thuộc tính cụ thể chi tiết thế nào.

Dẫn đến, thực hiện bằng cách này, có một rủi ro là hên xui may rủi, bởi lẽ không chắc chắn được là mình sẽ tách ra thành phần gì, làm nhiều lần, may ra mới được một lần đúng ý..

Rất nhanh, với thần thức vượt trội, Minh dễ dàng thuộc lòng quyển sách, bên trong còn có cả những công thức ma dược khác nữa.

Xem xong, Minh đưa sách qua cho Thena và Novus đọc, rồi cậu nói qua với Matheus.

P/s Kỳ Lân cũng chính là cách gọi khác của 'Bạch Kỳ Mã', đều dịch từ Unicorn trong tiếng Anh.

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ