Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 222: – Ai là kẻ đã tạo ra những điều này?




.

Buổi ăn trôi qua vui vẻ, nhất là cả ba người Matheus đều không giấu được vẻ hứng khởi trong lòng vì ăn xong sẽ đến Minh dạy bọn họ Thanh Tĩnh Kinh tiếp tục.

Từ sau hôm qua học tập với cậu, tuy chỉ hiểu sơ sơ mở đầu của bài kinh văn, nhưng lúc tối tự luyện tập, mỗi người đã thấy kết quả nhận được từ tụng niệm kinh văn, hoàn toàn vượt ra ngoài mong đợi của họ.

Không chỉ làm cho bản thân bình tĩnh hơn, mà khả năng tư duy, cùng tinh thần cũng thông suốt hơn rất nhiều.

Minh hiển nhiên là nhận ra thái độ của 3 người, cũng đoán được suy nghĩ của họ, nên là cậu cũng ăn không chậm, nhanh nhanh còn tiếp tục giảng bài cho ba người.

Bởi lẽ cả ba đã giúp cho cậu rất nhiều, hôm nay cậu cũng học xong toàn bộ ma chú của năm học thứ hai, đó là chưa kể trong đó có những ma chú đặc biệt, không phải dễ dàng được học, phải nói, những ma chú đó là tuyệt chiêu riêng của từng người.

Lúc này, cả 3 đứa thấy Minh ăn nhanh hơn thường lệ, cũng là tranh thủ ăn xong phần thức ăn của mình, rồi trong lúc những học sinh khác còn đang ăn thì bốn người đã len lén men theo cầu đá, qua bên khu dạy học, chui vào phòng yêu cầu.

Vừa vào trong, cả bọn đã ngồi xuống đất theo hướng dẫn của Minh.

Cậu còn chưa nói gì, thì cả 3 người Thena đã lấy từ trong người mình ra 3 quyển sách đặt xuống trước mặt Minh.

Thấy Minh ngớ ra nhìn những quyển sách, rồi nhìn họ, Thena lên tiếng đầu tiên.

“Với khả năng học tập ma pháp ưu tú của cậu, cậu đã học hết những ma chú mà tôi biết, không có gì khác để dạy cậu nên đành nói người nhà gửi đến trường sách giảng giải chi tiết ma chú của gia đình..”

Nghe Thena nói làm cậu nhớ đến lúc sáng thấy bọn cú gửi đến những bọc đồ cho cả ba, mà hiển nhiên đây chính là thứ mà họ đã nhận được.

Điểm này cũng cho thấy họ đã dự liệu trước tình huống mình không còn gì để dạy Minh, nên đã liên hệ với gia đình.

Nhưng điều làm Minh cảm động chính là, khi bọn họ không có gì dạy cậu, bọn họ không chỉ là nói ra đơn giản một câu rằng đã dạy hết ma chú họ biết cho cậu; mà ngược lại, họ lại tìm gia đình để mang đến sách ghi chép hướng dẫn ma chú cho Minh, để cậu có thể học thêm nhiều ma chú hơn nữa.

Điểm này có thể thấy, Minh hiển nhiên là có vị trí trong lòng bọn họ, mặc dù phần nhiều ở đây, có lẽ là họ xem chừng điều Minh dạy họ cũng là bí mật của chính dòng tộc cậu, cho nên đây cũng là một trao đổi công bằng.

Dù là điều nào, thì Minh cũng nhận ra được tính cách của ba người hoàn toàn không xấu, phân minh mọi thứ rõ ràng, cũng là vô cùng đáng để cậu kết giao.


Nghĩ một chút, Minh liền lấy đũa phép ra, vung thành hình hai vòng tròn dính vào nhau, chỉ vào từng quyển sách trước mặt mỗi người, liên tục niệm.

“Geminio”

“Geminio”

“Geminio”

..

Mỗi quyển sách cậu niệm chú 3 lần vào bản gốc, tạo ra 3 bản sao; cả ba quyển hết thảy là 9 lần.

Xong xuôi hết, cậu lấy lần lượt từng quyển sao chép của cả ba quyển gom về phía mình; còn các bản sao khác thì chia đều ra cho 3 người, để làm sao cho cả nhóm 4 người, mỗi người đều đầy đủ 3 quyển sách chép tay hướng dẫn ma chú.

Mà chính bản thân 3 người Thena, Novus và Matheus đều giữ lại bản sách gốc trong tay.

Nhìn thấy hành động của Minh, mỗi người cũng là rung động trong lòng.

Vốn dĩ họ không nghĩ là Minh không chỉ không lấy quyển sách chính, mà còn sao chép sách ra chia đều cho mỗi người, cũng cho thấy trong lòng cậu không chỉ ích kỷ giữ khư khư cho riêng mình, mà cũng là có nghĩ về bọn họ..

Minh cũng không nghĩ tới là hành động nhỏ của mình đã triệt để đánh tan phòng tuyến còn lại trong lòng ba người Matheus, Thena cùng Novus..

Cậu mỉm cười cất đống sách vào trong túi đeo hông, rồi nói qua.

“Được rồi, những ma chú mới này chúng ta sẽ học cùng nhau sau, bây giờ tôi hướng dẫn các cậu Thanh Tĩnh Kinh tiếp tục nhé..”

“Trước tiên là chúng ta cùng nhau niệm tụng lại một lần đã.”

Ba người nghe Minh nói cũng liền cất phần sách của mình, rồi theo cậu hướng dẫn, đặt tay ở tư thế thiền định giống Minh, nhắm lại mắt, giữ tinh thần ổn định rồi niệm theo Minh, bằng ngôn ngữ của cậu.


“Đại đạo vô hình, sanh dục thiên địa; đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt; đại đạo vô danh, trường dưỡng vạn vật;”

“Ta chẳng biết gọi là gì, chỉ tạm gọi là đạo..”

..

Tiếng tụng niệm vang vang, 3 người phối cùng với giọng Minh, ban đầu còn ‘trọ trẹ’ không khớp nhịp, đọc vài lần liền cũng trở nên quen dần.

Mà Minh vừa niệm lại vừa dung nhập tinh thần mình vào, nhập cùng với ý niệm lý giải bộ kinh văn, nên là đọc rất chậm rãi, từng chút một..

Dần dần cũng khiến không gian tụ hội lại năng lượng bao bọc tất cả mọi người, cũng làm cho hiệu quả của Thanh Tĩnh Kinh được lan tỏa đều, hòa vào trong tinh thần của ba người đối diện cậu.

Đọc tới lần thứ 9 cậu thu công, mở mắt ra.

Nhóm Novus vẫn còn chìm trong trải nghiệm ‘thăng hoa’ tinh thần, mất một lúc sau khi năng lượng tụ hội xung quanh không còn được lời Kinh dẫn dắt mà tiêu biến đi, bọn họ mới lần lượt mở mắt ra, nhìn Minh.

“Đúng là chỉ mỗi lần nghe cậu tụng niệm, hiệu quả mới là tốt nhất.” – Matheus trước tiên cảm thán, mà hai người bên cạnh cũng là gật đầu thừa nhận.

Minh cười, đáp.

“Các cậu có gắng dần dần, cũng sẽ được như vậy, bây giờ chúng ta nói đến ý niệm của bài Kinh, các cậu có thể hỏi thắc mắc trong lòng.”

Thena đã nhịn từ tối qua, lúc này còn chưa kịp nói ra câu hỏi của mình, đã nghe Matheus lên tiếng trước.

“Trong câu..”

“Phàm thần của người ưa thanh, mà tâm thường bị quấy rối; tâm của người ưa tĩnh, mà bị dục kéo lôi. Thường chế ngự được dục, thì tâm tự tĩnh; lắng được tâm, thì thần tự thanh; tự nhiên lục dục chẳng sanh, tam độc tiêu diệt. Chưa được như thế, vì tâm chưa lắng, dục chưa chế ngự vậy.”

“Ở đây phân chia làm Thần và Tâm, 2 loại này khác biệt nhau thế nào? Chữ dục ở đây nói rõ là gì, mà tận 6 loại dục? Rồi còn cả tam độc nữa?”


Minh nghe Matheus hỏi, ngẫm lại liền hiểu, ở phương Tây sẽ không có hệ thống ‘chia chẻ’ tinh thần bằng những ‘thuật ngữ’ Á Đông này, suy nghĩ một chốc, liền giải thích.

“Cậu vừa hỏi nó liên đến một học thuyết ở nước tôi, giải thích ra rất dài, cậu có thể hiểu sơ lược thế này..”

“Các cậu hẳn đều đã nghe nói con người có 5 bộ phận tiếp xúc với môi trường bên ngoài, là Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi và Thân thể; tương ứng với sự thấy, sự nghe, sự ngửi mùi, sự nếm vị và sự xúc chạm; đúng không?”

Thấy cả ba người gật đầu, Minh mới tiếp.

“Có thể các cậu cũng từng nghe giác quan thứ sáu, là lĩnh vật về tinh thần; nó nhiệm vụ là tri giác, nghĩa là thu nhận và tổng hợp lại những thông tin từ 5 giác quan đã nói..”

“Nhưng mà các cậu có từng nghĩ đến việc, ai là ‘kẻ’ đã phân loại, phân định các thông tin từ 5 giác quan này, thành những chi tiết về các dạng ví dụ như có lợi, có hại, và không có lợi cũng không có hại?”

“Ví như khi cậu ăn một loại trái cây, ai là ‘kẻ’ làm cậu nhận ra là mình thích loại hương vị này, hay là chán ghét loại hương vị này, hoặc là ăn thấy cũng bình thường, không ghét mà cũng không thích?”

“Để rồi từ đó về sau, lại ghi nhận lại ‘sự phán đoán’ này, để sau khi gặp loại trái cây này một lần nữa, chính ‘sự phán đoán’ này làm các cậu phản ứng tức khắc là, thích ăn loại trái cây đó, hay không thích ăn loại trái cây đó, hoặc giả ăn cũng được mà không ăn cũng không sao..”

“Các cậu có từng nghĩ đến, ai là ‘kẻ’ làm ra tất cả việc này?”

“Mà, ‘kẻ’ đó là chính bản thân cậu, hay là một ai khác?”

Minh nói ra tới đây, nhìn qua, thấy cả Thena, Novus lẫn Matheus, gương mặt đều đần ra, ngốc trệ vô cùng, cũng là đang đăm chiêu suy ngẫm.

Vì đó giờ chưa từng ai đặt ra câu hỏi này cho bọn họ, mà ngay chính bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến điều này.

Cả ba nghĩ lại, từ nhỏ đến lớn, bản thân mình thích gì, ghét gì, để dần hình thành một loại gọi là ‘cá tính’ riêng mỗi người, nhưng vấn đề là những cảm giác ghét hay thích này, lấy gì làm thước đo tạo ra? Ai là người tạo ra?

Càng nghĩ, cả bọn càng mờ mịt, dường như rơi vào một ngõ kẹt, không thấy đường ra.

truyện siêu hay :