Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 217: – Buổi Học Đầu Tiên.




.

“Minh này, bài kinh văn đúng là có tác dụng, mặc dù tối qua lúc niệm một mình, tác dụng không ‘mạnh mẽ’ như khi nghe cậu tụng niệm, nhưng mà tớ cảm giác được tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều, sáng nay dậy thấy hoàn toàn tỉnh táo.”

Novus vừa nhai đồ ăn vừa nói qua với Minh.

Lúc này cả bốn người đang ngồi ăn sáng, mà Minh, Matheus và Novus cũng là mới tập luyện buổi sáng và tắm rửa xong.

“Đúng vậy, tôi cũng thấy tâm trạng mình bình lặng hơn trước.” – Thena cũng nói.

“Tôi cũng thấy trong lòng mình nhẹ nhàng hơn nhiều.” – Matheus đôi mắt sâu thẳm nhìn Minh nói.

Minh vừa ăn, vừa nghe bọn họ chia sẻ, cậu cũng giải thích.

“Càng hiểu sâu sắc bài kinh văn này, thì khi tụng đọc tác dụng càng mạnh, nhất là phải chuyên tâm và thật thanh tĩnh để đọc nó, vừa đọc vừa ngẫm về ý tứ của bài kinh.”

Cả ba liền tập trung lắng nghe Minh giảng giải.

Một lúc sau, đám cú từ bên ngoài bay vào Đại Sảnh Đường qua đường cửa thông ở một phần mái, chúng rất có linh tính và chính xác trong việc phải đưa đồ gì cho ai, cũng làm Minh dấy lên suy ngẫm trong lòng.

Chỉ thấy ba con chim cú vô cùng to, bay đến khu vực trên đầu chỗ bàn cậu đang ngồi, rồi lần lượt thả xuống những gói hàng cho Matheus, Thena và Novus.

Cả ba hớn hở nhận lấy túi của mình, rồi rất nhanh cất đi, sau đó tiếp tục việc ăn sáng.

Novus vừa nhai nhồm nhoàm vừa hỏi qua Matheus.

“Ngày hôm nay lịch học thế nào cậu ha?”


“Tiết đầu buổi sáng trống, tiết hai học ‘Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám”, tiết ba học ‘Ma Chú’, rồi nghỉ trưa, tiết đầu buổi trưa học ‘Lý Luận Ma Pháp’, tới 1 giờ 40 là xong.”

Vừa nghe Matheus nói xong cậu trai Novus liền ‘ợm ờ’ không mấy hứng thú, tiếp tục ăn thức ăn trên bàn, nhìn qua Minh nói.

“Tớ cá là các lớp học trong tuần đầu này, sẽ chẳng thực hành ma chú gì đâu, chỉ nói qua lý thuyết một chút, rồi cho các học sinh tự làm quen lẫn nhau mà thôi.”

Không chỉ cậu ta, mà cả Matheus và Thena gật đầu tỏ vẻ đồng quan điểm.

Minh nhìn ba người, thông qua buổi học ma chú ngày hôm qua với ba người này, Minh hiển nhiên hiểu trình độ ma pháp của cả ba đã hoàn toàn siêu việt năm nhất; cho nên là những buổi học này, họ không cảm thấy hứng thú liền là dễ hiểu.

Mà ngẫm lại Novus nói cũng là hợp lý, bởi lẽ năm một toàn những đứa nhóc 11 tuổi, thì sao có thể dồn ép học thật nhiều thứ được?

Minh cũng có thể học ma chú với ba người cho nên không để tâm tới các lớp thực hành ma chú; chỉ là cậu xem chừng muốn tăng điểm tiến độ, phải tích cực phát biểu hỏi các giáo viên bộ môn thôi, thế là vừa ăn cậu vừa suy nghĩ kế hoạch trong đầu..

Ăn xong buổi sáng, trong khi các nhà khác di chuyển đến lớp học, thì riêng chỉ có bọn năm nhất của Ravenclaw và Hufflepuff là trống tiết, cho nên một số thì nán lại trực tiếp ngồi trên bàn ăn nói chuyện, số còn lại thì đi làm việc riêng của mình.

Nhóm 4 người bọn Minh cũng ngồi tại chỗ tám chuyện, trống 45 phút cũng không đủ thời gian cho bọn họ làm được chuyện gì ra hồn.

Thời gian cứ thế trôi qua..

“Này Minh, sao trông cậu có chút không ‘tự nhiên’ vậy?” – Thena lúc này ngồi cạnh Minh, hỏi nhỏ sang.

Hiện tại cả đám đang ngồi trong một lớp học rộng lớn, với mái vòm rất cao, những cánh cửa sổ mang ánh sáng vào trong nơi này, làm không gian bớt đi phần ảm đạm.

Nơi này là lớp ‘Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám’ ở bên ‘Khu Vực dạy Học’ của tòa lâu đài.

Trường Hogwarts là một tổ hợp các tháp và dãy nhà, chia làm hai khu riêng biệt, tạm xem là ‘Khu Vực Nhà’ và ‘Khu Vực Dạy Học’, tất nhiên là khu vực dạy học gồm rất nhiều phòng ban của các bộ môn khác nhau, nên vô cùng rộng lớn.



Môn ‘Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám’ được phân bổ tại ‘Ngọn Tháp Lớn’, bên mé trái của khu vực dạy học, mà đi lên trên tầng 7, chính là hành lang dẫn tới ‘căn phòng yêu cầu’, nên cả đám đã không lạ gì nơi này, rất dễ dàng tìm được.

Lúc này cả đám học sinh đang nghe vị giáo sư trẻ tuổi, mặc bộ đồ vest kiểu quý tộc Anh xưa, vô cùng lịch lãm, giảng bài trên bục đá nơi cuối phòng, xung quanh với rất nhiều kệ gỗ và sách, bên phải bàn ngồi của thầy còn có một cầu thang xoắn ốc đi lên tầng trên..

Lớp học cũng đã trôi qua được một khoảng thời gian, mà Minh thì hiện xem ra vô cùng ‘ngoan ngoãn’, ngồi im nghe giảng, không thái độ, không hỏi gì, mà cũng không nói chuyện với nhóm 3 người; làm Thena mới phải thắc mắc quay sang hỏi.

Minh có ‘nỗi khổ’ trong lòng, cậu làm sao dám làm ra hành động gì đáng ‘nghi ngờ’ cơ chứ..

Bởi lẽ vị giáo sư trẻ tuổi đang ngồi giảng bài trên kia chính là thầy Trebus Lagell, là vị mà lúc ở buổi lễ phân loại, Minh đã cảm nhận được sự nguy hiểm khôn cùng, và đặc biệt là cậu cũng không xem được thanh trạng thái của người này.

Không chỉ vậy, mà cậu còn chưa từng nghe tên vị giáo sư này được đề cập qua trong truyện Harry Potter, cùng với số tuổi vị này cũng không lớn, hiển nhiên là xuất hiện sau thời kỳ Voldemort.

Càng không có thông tin, cậu càng cẩn thận hơn về vị thầy Trebus Lagell trẻ tuổi này.

Cho nên hiện cậu đang ra dáng một đứa trẻ năm một ‘ngoan ngoãn’ ham học của nhà Ravenclaw, chỉ chăm chăm nghe giảng bài, tuyệt không làm ra việc gì để bị chú ý.

Liền lúc này cậu cũng không biết giải thích sao cho Thena hiểu, chỉ quay qua nháy mắt với cô, ám chỉ, cậu có lý do của mình.

Mà Thena xem hành động của Minh, với sự nhạy bén của mình, cô liền rất nhanh nhận ra có vấn đề gì đó ở vị thầy giáo, khiến Minh làm ra cử chỉ có phần khác thường này.

Tuy thắc mắc trong lòng, nhưng Thena cũng không biểu hiện ra, mà ngược lại bắt đầu học theo Minh ngoan ngoãn ngồi im, nghe giảng.

Còn Novus thì có vẻ bệnh rụt rè của cậu ta lại ‘tái phát’..

Bởi lẽ trong lớp học này phải tầm 40 người, vì nhà Ravenclaw học ghép lớp với nhà Gryffindor, xung quanh đông người, làm cậu ta thu rút lại ngồi chính giữa, kế bên Minh, ngoài cùng bên trái là Matheus và ngoài cùng bên phải là Thena.


Mà Matheus thì lúc này thì chăm chăm nhìn lên vị giáo viên, cũng không biết cậu ta nghĩ gì.

Thế là suốt 45 phút giờ học trôi qua chậm rãi, và cũng không có ‘chuyện bất ngờ’ gì diễn ra..

Ơn trời, may là đúng như lời Novus nói, buổi học đầu cũng không giảng sâu sát điều gì, chỉ nói sơ qua về các chủ đề trong năm sẽ học, ví dụ như người sói, như ma cà rồng và xác sống các loại.. cũng để các học sinh chuẩn bị tư liệu, vì lớp học phòng chống nghệ thuật hắc ám này, sẽ theo lối tự học là chủ yếu.

Sau đó thì để cho các học sinh tự do nói chuyện, chỉ là cấm chỉ không được làm ồn ào.

Do vị thầy giáo tuy trẻ tuổi nhưng tỏa ra khí chất lạnh lùng, lại thái độ cũng không hòa ái dễ gần, nên là các học sinh của cả hai nhà, cũng không dám làm náo động gì.

Đám sư tử con nho nhỏ giao lưu, còn nhà ‘mọt sách’ thì tranh thủ lật sách giáo khoa ra viết ghi chú lại trong vở..

Mãi cho tới khi ra khỏi phòng, khi đã cách xa lớp học ‘không mấy dễ chịu’ này, Minh mới thở ra một hơi dài.

Lúc ngồi ở trong lớp, không như bọn học sinh năm nhất kia, hoàn toàn không cảm thấy được sự ‘đè ép’ của vị thầy.

Cậu thì cảm nhận hoàn toàn ngược lại.

Vị thầy trẻ tuổi kia chỉ ngồi yên lặng trên bàn cao, đọc sách, không nhìn ai, vậy mà Minh có cảm giác ông ta như một con thú dữ, lúc nào cũng trong tâm thế sẵn sàng chiến đấu..

Nên cậu không chỉ là không làm ra hành động gì quái lạ, mà còn hạn chế nhìn ông ta, cũng thu rút lại thần thức, không để cho mình bị phát hiện điều gì.

Cũng may là cuối cùng cũng an toàn vượt qua, xem ra sau này còn phải nghĩ cách ‘sinh tồn’ trong giờ học môn ‘phòng chống nghệ thuật hắc ám’ này..

truyện siêu hay :