Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 204: – Làng Hogsmeade.




.

Matheus đẩy cánh cửa gỗ ra, bên ngoài là một hành lang đá tối đen và lạnh lẽo, không chậm trễ, liền giơ lên cây đũa phép trong tay, vẫy một vòng trong không gian, rồi đọc ma chú.

“Lumos!”

Bỗng từ đầu đũa phép của cậu ta sáng lên, ánh sáng đủ để soi rõ con đường phía trước.

Thena và Novus theo sau, Minh thì đi cuối, cậu qua thần thức đã thấy được lúc Matheus đọc ma chú kích phát năng lượng tập trung nơi đầu đũa, làm phát động ra hai chữ cổ văn hoàn toàn mới.

Hai chữ cổ văn vừa bao phủ lấy đầu cây đũa phép liền tập trung năng lượng bên ngoài không gian, hút vào hai chữ cổ văn, liền có ánh sáng xuất hiện.

Minh vừa di chuyển vừa trong không gian thần thức dụng nguyên tố lực tạo ra Cổ Văn Bia cho hai chữ cổ văn mà cậu vừa phát hiện.

Liền thấy Cấu Trúc thông báo.

< Rzzzzggg >

[ Ký chủ phát hiện chữ cổ văn ‘Ánh Sáng’, chữ cổ văn ‘Ánh Sáng’ đã được cập nhật vào chức năng ‘Cổ Văn Thư Tịch’ ]

[ Ký chủ được cộng 1 điểm vào quỹ tích, Sinh Mệnh, Thần Thức và Năng Lượng Cấu Trúc ]

[ Ký chủ phát hiện được cổ văn ‘Ánh Sáng’ trong ma chú ở Giới này, được cộng 1% vào tiến độ mở khóa chức nghiệp ]

[ Những ảnh hưởng tác động tương quan đã được cập nhật vào trong Cấu Trúc ]

Cậu vui mừng trong lòng vì phát hiện này, và cũng hiểu ra là lúc sáng do lần đầu phát hiện cổ văn trong ma chú cho nên mới được 6% tiến độ, bây giờ mỗi lần phát hiện cổ văn trong ma chú lần sau, sẽ chỉ được 1% tiến độ.

Mà không chỉ vậy, cậu đã thấy rõ cách Matheus vung đũa và cách phát âm câu ma chú, định bụng sẽ thử nghiệm sau.

Cả ba người lần mò trong hành lang tối, đi một lúc thì thấy cánh cửa gỗ phía trước, Matheus áp tai vào trên cánh cửa, không nghe thấy bên kia phòng có tiếng động gì, mới đẩy cánh cửa, rồi nhảy ra ngoài.

Ba người bọn Minh cũng theo ra, cánh cửa liền ngay lập tức đóng lại, Minh nhìn thì thấy rõ đó là một bức tranh vẽ một cô gái trẻ, cô gái cũng mỉm cười dịu dàng nhìn cậu.

Minh biết người này là ai, cũng biết nơi mình đang đứng là nơi nào.

Nhìn quanh không gian ẩm thấp, tối tăm và đầy thứ mùi ‘ngai ngái’ khó chịu của nơi này, quả là không khác gì trong truyện miêu tả.



Cả bốn người nhanh chóng đi xuống dưới lầu, thấy cả quán không có một bóng khách, bàn ghế cũ kỹ, lụp xụp; chỉ có nơi bên trong quầy rượu, có một ông cụ lớn tuổi, tóc rũ dài, gương mặt chán chường, đang nốc bia, hoàn toàn trong quan tâm là 4 người bọn cậu vừa từ trên lầu đi xuống.

Cả đám cũng không nói gì, đi một mạch thẳng ra ngoài cửa, mãi cho đến khi ra tới ngoài con đường đá, Minh mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu đoán được thân phận của ông cụ, nhưng điểm làm cậu ‘lo lắng’ không phải thân phận của ông, mà là cậu hoàn toàn không đọc được thanh trạng thái của ông, suy ra thần thức ông phải vượt trội hơn cậu.

“Cái quán Đầu Heo này có mùi kinh quá” – Vừa ra tới ngoài Thena đã nói ngay, cũng vừa hít lấy hít để không khí, như thể nãy giờ cô ấy đã nín thở vậy.

“Ôi cậu có thấy cái đầu heo rỉ máu treo chỗ tường sau quầy rượu không? Ghê chết đi được.” – Tiếp đó là giọng phàn nàn của Novus.

“Được rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?” – Matheus hỏi.

“Tất nhiên là quán Ba Cây Chổi rồi!” – Novus reo lên..

Làng Hogsmeade là một ngôi làng cổ, nơi các ma pháp sư sinh sống, nó cũng giống Hẻm Xéo, nhưng chỉ là không mang vẻ tấp nập, ồn ào, mà khoác lên mình sự yên tĩnh, trầm lặng của một vùng quê hẻo lánh xa xôi..

Minh nhìn con đường đá chạy dài xuống, hai bên là những ngôi nhà kiểu trung cổ, cùng cảnh núi non hùng vĩ xung quanh, kiến tạo nên một vẻ đẹp không thuộc thời gian hiện đại, hệt như quay về quá khứ xa xưa.

Làm cậu nhớ lần mình đi H. G. một vùng núi cao phía bắc trong nước, giáp ranh biên giới với T. Q. Lần ấy, cũng là khung cảnh những ngọn núi trùng điệp, ở giữa là những thung lũng trải đầy hoa màu, cảm giác cũng yên bình như vầy.

Chưa gì mà cậu đã yêu thích không khí và khung cảnh nơi này rồi..

Vì quán Đầu Heo nằm ở tựa trên vách đá của triền đồi, nên bây giờ cả bọn đang lội bộ xuống dốc.

Tiết trời dịu mát đầu tháng 9, cùng không khí miền quê nơi này, làm cả bốn đứa đều thấy thoải mái trong lòng.

Xuống dốc quẹo qua tay phải, đi một chút đã thấy một ngôi nhà lớn bằng đá, với rất nhiều mái nhọn, và cửa sổ, với những tầng mái nhô ra, nghiêng ngả, xiêu vẹo; phía trước cổng còn để 3 cây chổi bay xếp thành hình tam giác, như một loại bảng hiệu, kỳ lạ vô cùng.

Cả bốn đi vào bên trong, chọn ngồi ở cái bàn trong góc, khó bị để ý, rồi gọi 4 ly bia bơ cùng đồ ăn.

Minh quan sát một vòng quán, bên trong không quá đông khách, cũng không nhiều ma pháp sư trẻ tuổi, lại nhìn đồng hồ trong thần thức, thấy giờ ở Hogwarts đang là giờ ăn trưa, cho nên ít học sinh đến đây cũng là lẽ dễ hiểu.

Mà lại rõ ràng là cũng không ai chú ý đến bốn người bọn cậu, nên rất nhanh liền thoải mái trò chuyện.


Bữa ăn này Novus xung phong trả tiền, cậu ta đưa một nhúm nhỏ đồng galleon cho người phục vụ, sau khi nhận lại mớ sickle, cậu ta cầm ly bia bơ của mình lên, ra hiệu mọi người nâng ly, nói.

“Này, chúng ta phải ăn mừng ngày hôm nay chớ, nhóm bốn người chính thức được thành lập nha.”

Matheus và Thena cũng hưởng ứng, mà Minh cũng không chậm nâng lên ly của mình.

Một thứ nước màu vàng lóng lánh, có lớp bọt béo ngậy ở trên, mà khi Minh uống vào mới hiểu sao bọn trẻ trong truyện lại thích nó đến thế.

Ly bia bơ có vị ngọt, lại mang hương vị như kẹo bơ, cùng với không có nhiều hơi cồn, uống vào cảm giác mới lạ vô cùng, với một người thích vị ngọt như Minh thì món này không thể chê được.

Buổi ăn trưa trôi qua trong không khí vui vẻ, ngay cả người tưởng lạnh lùng như Thena cũng chịu nói chuyện, mà nói nhiều nhất tất nhiên là Novus rồi.

Ăn xong, cả đám đi dạo cùng với mua đồ, điểm đến đầu tiên hiển nhiên là tiệm đồ ngọt Công Tước Mật.

Minh cũng không hiểu sao cả 3 người này đều mê sôcôla ếch đến vậy, mỗi người đều mua rất nhiều, làm Minh cũng không thể làm khác, mà cũng vào mua một ít.

Xong rồi lại lân la mấy cửa tiệm ma pháp, đang đi xem, bỗng từ xa có một khu bán đồ làm thu hút sự chú ý của Minh.

Cậu lại gần, nhìn xem những hộp giấy được trưng bày, đủ loại với rất nhiều hình vẽ khác biệt.

Minh tò mò lấy một hộp, mở ra, xem những tấm hình bên trong, cứ vậy, mấy hộp liên tiếp.

“Ồ, cậu thích bài Tarot à Minh?”

“Uhm, tớ cũng biết xem bói bài chút chút.”

Minh vừa xem những bộ bài được trưng bày, vừa bâng quơ nói qua với Novus.

Bởi lẽ cậu đang so sánh xem những chủng bài ở đây có khác với Phàm Nhân Giới không, nhưng đã xem xét kỹ, hệ thống không khác, những chủng bài thì có những bộ quen thuộc với cậu, cho nên cũng rất nhanh mất hứng thú.

Ai nhờ đâu, người hứng thú ngược lại là Novus.

“A! bói bài, thật á, cậu biết xem bói? Cậu có thể xem cho tớ không?” – Novus lên tiếng, với sự kinh ngạc cùng chờ mong trong giọng nói.

Cả Thena, lẫn Matheus không biết đã đứng kế bên Minh lúc nào, cũng đều thể hiện ra vẻ mặt tương tự.



Xem chừng những đứa trẻ này cũng đều thích xem bói.

Nghĩ một chút Minh liền gật đầu, cũng nói là để về trường sẽ xem cho ba người bọn họ, làm cả ba hớn hở vô cùng.

Thế là chuyến đi chơi làng Hogsmeade nhanh chóng kết thúc..

Bốn đứa đi ngược lại lên đồi, nơi quán Đầu Heo.

Cẩn thận đẩy cửa vào trong, thì quả thật quán vẫn vắng tanh như lúc nãy, còn ông cụ thì đã nằm ngáy khò khò nơi quầy rượu.

Bốn đứa nhanh nhẩu đi lên lầu, tới trước chỗ bức tranh cô gái phía trên lò sưởi, Novus nói nhỏ với bức tranh.

“Tôi muốn quay về trường Hogwarts”

Cô gái mỉm cười, rồi bức tranh mở ra về một bên, lộ ra đường hầm ban nãy, cả bọn lại nhanh chóng chui vào lại.

Vẫn là Matheus dẫn đầu với cây đũa trên tay, chỉ là đi đến cuối đường hầm, không phải là cánh cửa gỗ mà chỉ là một bức tường chắn, có thể coi là một ngõ cụt.

Matheus mở miệng, vừa nói vừa nghĩ nhiều lần trong đầu.

“Tôi muốn quay trở lại căn phòng yêu cầu”

Đột ngột, từ khoảng trống của bức tường, cánh cửa gỗ lại hiện ra.

Cả bốn đứa nhanh nhẹn bước vào trong.

Tất nhiên Minh vẫn là người đi sau cùng, trước khi vào lại, cậu còn ngoái lại nhìn vào phía đường hầm âm u, như có điều suy nghĩ..

Cánh cửa sau đó tự động đóng lại, liền ngay lập tức biến mất, chỉ còn lại bức tường đá trống trải như ban đầu.

Cả không gian đường hầm lại chìm vào trong bóng tối và lặng im vô tận..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ