Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 165: – Chuẩn Bị Trước Khi Làm Nhiệm Vụ.




.

Từ sáng tờ mờ sớm Minh đã dậy, nói đúng ra là cậu không ngủ được mấy, không hiểu sao có chút nôn nao trong lòng, như thể nhiệm vụ lần này mang một ý nghĩa quan trọng với cậu.

Chẳng hiểu sao lại như thế, chỉ là trong lòng linh cảm như vậy.

Lúc này đây cậu đã tắm rửa, cùng chuẩn bị xong hết, chỉ là đang cầm trên tay chiếc áo khoác đen dài, dấu hiệu tiêu biểu của đội dọn dẹp, đang suy nghĩ nên mặc hay là không?

Tối qua cậu đã sử dụng cổ văn Thu Thập để thu chiếc áo khoác này, Cấu Trúc đã thông báo lên hai kỹ năng của nó, cũng được thêm 1 điểm cộng vào quỹ tích, thành ra hiện giờ cậu có 373/1000.

Như Trọng Sơn đội trưởng đã nói, nó mang theo 2 công năng quan trọng, là chống đỡ đòn tấn công và che giấu khí tức, đặc biệt là có tác dụng một đại cảnh giới.

Lúc khuya, Minh tò mò truyền năng lượng vào kiểm tra, thì hai bên trái và phải ở lớp trong vạt áo, có 2 loại đồ hình trận pháp khác hẳn nhau.

Bên trái là đồ hình mang tác dụng bảo hộ người mặc, Minh qua quét hình thần thức khi đồ trận sáng lên, rõ ràng nhận ra được cổ văn hiện lên ở hạch tâm của nó là chữ Giáp. Còn bên phải là đồ trận mang tác dụng che giấu khí tức, tất nhiên hạch tâm nó là chữ Che Giấu.

Cả hai chữ cổ văn cậu đã có, nhưng mà qua kiểm tra, cậu mới phát hiện, cả 2 loại đồ trận này đều mang linh lực của vị tu sĩ Kim Đan ở chuyến dọn dẹp của đội 1 của cậu.

Minh cũng phán đoán, tác dụng mạnh mẽ của hai đồ hình Giáp và Che Giấu, sở dĩ có thể tác dụng hơn so với bản thân một đại cảnh giới, cũng vì nó mang theo linh lực đặc trưng vô cùng mạnh mẽ của tu sĩ Kim Đan.

Mà cũng thú vị là, chiếc áo tưởng như đen tuyền không có hoa văn gì, vậy mà chỉ cần truyền linh vực vào thì sau lưng chiếc áo sẽ hiện lên đồ hình mặt sói cùng ánh trăng bao phủ, chính là logo đại biểu của đội dọn dẹp Dạ Lang của Trọng Sơn đội trưởng, trông rất là ngầu.

Mà nơi cổ áo trong cũng có dãy mã số riêng của cậu, cùng khóa chặt với thân phận Minh, hết sức rõ ràng..



Trở lại hiện tại, sau một lát suy tư, Minh cũng quyết định bỏ áo khoác vào trong túi không gian, chỉ mặc bộ đồ áo thun quần jeans bình thường của mình.

Mặc vào chiếc áo khoác đen này, cứ có cảm giác ‘khoe mẽ’ kiểu gì ấy, làm cậu cũng hơi không quen.

Xuống dưới nhà, nghe tiếng lục đục ở bếp, nhìn vào thì phát hiện ba đang chiên trứng, làm đồ ăn sáng cho cả cậu.

Minh cũng vào phụ ba, xong cả hai người ngồi ăn cùng nhau, cùng nói chuyện một chốc.

Thấy ba càng lúc càng tinh thần, cả người cũng nhanh nhẹn hơn rất nhiều, Minh lại cảm thán ‘thuốc trường thọ’ đúng là tốt thật sự.

Khi mặt trời lên khỏi đường chân trời, cũng chiếu ánh sáng xua đi đêm đen u tối, cả không gian bừng lên sức sống tươi mới của một ngày.

Minh tạm biệt ba, lên chiếc taxi vừa mới đặt được, lao đi trong cái vẫy tay chào của ba ở phía sau, ngay trước cửa sắt của nhà..

Căn cứ Hội Đồng ở quận công nghệ cao, hôm nay có hơi khác mọi ngày.

Minh vừa vào cổng, cảm giác được có chút vắng vẻ hơn mọi lần, cũng không có nhiều tu sĩ áo đen đứng khắp nơi.

Ngay khi cậu vừa qua chốt bảo vệ, đã được người hướng dẫn chờ sẵn, dẫn tới một ngôi nhà lớn ở trung tâm của toàn bộ khuôn viên biệt thự rộng lớn.

Khác với những khu nhà với rất nhiều kính còn lại, khu trung tâm này, toàn bộ vật liệu xi măng cùng đá, cửa sổ khép kín hợp kim, trông vô cùng bí mật.



Xuyên qua hành lang dài, theo người áo đen hướng dẫn, đi tới căn phòng lớn, vừa vào cửa đã thấy Lam Thảo, cô gái duy nhất của đội dọn dẹp Dạ Lang, đứng chờ sẵn.

Người áo đen khép lại cửa, đứng bên ngoài chờ, căn phòng chỉ còn lại hai người, lúc này cô gái mặc áo khoác dài màu xanh dương nhạt như màu trời, mới bước tới nở nụ cười, nói.

“Tôi thấy cậu đến sớm thế này, sắc diện tinh thần cũng quyết đoán vô cùng, có lẽ đã hoàn toàn chấp nhận nhiệm vụ này..” – Dừng một chút, lấy từ trong túi ra một hộp nhỏ, đưa cho Minh mới tiếp.

“Nhưng nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng và phải giữ gìn tuyệt đối bí mật, cho nên trong hộp này có chứa một viên đan dược, cũng là mấu chốt của nhiệm vụ lần này, cậu uống xong nó, mới có thể chính thức bắt đầu nhiệm vụ.”

“Tất nhiên khi uống viên thuốc này sẽ xảy ra một quá trình, nó là một loại độc, tất nhiên sẽ không ảnh hưởng đến cậu, chỉ sẽ xuất hiện một vài biến đổi; cùng với sau khi uống viên thuốc này, cũng là cậu phải xác định bỏ nhiều thời gian cho nhiệm vụ, không phải một sớm một chiều vài tháng là xong, ít nhất phải kể đến hàng năm trời..”

Minh cầm hộp gỗ trong tay, nghe cô gái giải thích, liền mở ra xem, bên trong chỉ chứa một viên thuốc đen tròn, kèm theo một mùi thảo dược nồng đậm phát tiết ra bên ngoài, mang theo một chút choáng váng khi ngửi, rõ ràng nó có ảnh hưởng đến tinh thần.

Minh đã nghĩ kỹ, một khi tham gia vào nhiệm vụ, liền phải xác định theo tới cùng, với cả là Hội Đồng sẽ không vô duyên vô cớ mà hại cậu, nên cũng dứt khoát lấy ra viên thuốc, nhanh gọn nuốt vào.

Liền cảm giác choáng váng trờ tới, xâm chiếm lấy tinh thần Minh, đột ngột cơ thể run lên bần bật, một cảm giác co rút có phần ‘quen thuộc’ xảy ra.

Dần dần cậu thấy tầm nhìn của mình bị hạ thấp xuống, từ đứng cao hơn Lam Thảo, rất nhanh đã liền chỉ còn nhìn thấy tới phần ngực cô gái, cũng khiến cậu không trực tiếp nhìn thẳng nữa, mà quay vào nội quán, xem xét bên trong.

Minh vào trong không gian thần thức, đã liền bất ngờ khi thấy ‘bản ngã hình chiếu’ của mình.

Cậu thấy được viên đan dược kia ảnh hưởng ‘bản ngã hình chiếu’ của cậu, khiến từ trạng thái cơ thể thành niên trưởng thành, đã biến thành ‘hình ảnh’ một đứa bé nhỏ tuổi, trông chừng như mới 10 hay 11 tuổi gì đó.



Minh liền dụng thần thức xem xét bên ngoài mình, đúng như dự liệu, đã thấy ở ngoài, cơ thể cậu cũng bị thu rút lại y hệt hình chiếu trong thần thức.

Trong quan sát, đã thấy một đứa trẻ lên khoảng 10 hay 11 tuổi, khuôn mặt giống cậu khuôn đúc, không phải là khuôn mặt xưa kia, mà khuôn mặt từ lúc cậu tu luyện bị biến đổi.

Cả người không còn đường nét trưởng thành mà trở nên mang nhiều nét ngây thơ, mặt cũng không còn góc cạnh, mà những chi tiết cũng bo tròn mềm mại, thanh tú hơn nhiều; đặc biệt là đôi mắt to, đen láy, khiến mang theo dáng vẻ đáng yêu, lạ lùng.

Lúc này, cậu đã là một đứa bé, quần áo đang mặc cũng trở nên rộng thùng lình, như một đứa bé học đòi mặc đồ người lớn vậy.

Cũng may là cậu do cơ thể đã luyện thể, nên có trở lại tuổi nhỏ, cũng cao hơn cậu lúc cùng tuổi khi chưa luyện thể nhiều, đoán chừng bây giờ cậu cũng phải cỡ tầm 1 mét rưỡi hơn.

Khi nãy, Minh cảm thấy quen thuộc, vì vốn dĩ, rõ ràng viên thuốc này có phần giống với kỹ năng ‘biến hóa nhân dạng’ của cậu, cảm nhận được ‘bản ngã hình chiếu’ bị thu rút lại, y hệt biến hóa kỹ năng, chỉ là không thay đổi thành một người khác, mà là biến thành dạng nhỏ tuổi hơn của chính bản thân mình mà thôi.

Nhìn ‘bản ngã hình chiếu’ trong không gian thần thức, Minh có một sự tin tưởng hoàn toàn rằng mình có thể dùng cổ văn ‘biến hóa nhân dạng’ để thay đổi trở lại như cũ, chỉ là lúc này không thích hợp, cậu càng phải thể hiện ra một sự bất ngờ, cùng lo lắng, để ứng phó với Lam Thảo, tránh để bị nghi ngờ.

Bản thân cậu cũng có suy nghĩ của riêng mình, không biết là nhiệm vụ lần này ‘khó khăn’ mức độ nào, mà cần cậu phải mang ngoại hình một đứa bé để tham gia, cũng suy nghĩ về thủ đoạn khôn lường của Hội Đồng.

Mà kết hợp với Trọng Sơn đội trưởng lần trước nói rằng nhiệm vụ không có nguy hiểm, chỉ tốn thời gian, lại còn được học một hệ thống ma pháp trọn vẹn, làm Minh có nhiều phán đoán, cùng tò mò trong lòng..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ