.
Minh ‘đi lại’ trong không gian thần thức, không như dạng ý thức lúc trước, lúc này cảm nhận cùng góc độ của cậu khác hẳn, nhất là cảm giác được mình có một mối dây gắn kết vô cùng bền chặt với vùng không gian thần thức này.
Lại cảm tưởng kỳ lạ là, bản thân mình chính là không gian này, vô cùng kỳ quái.
Theo như trong ký ức lão Bắc, khi hình thành hình chiếu bản thân trong không gian thần thức, thì liền có vô cùng diệu dụng.
Đầu tiên là vùng không gian thần thức sẽ mạnh mẽ hơn tu sĩ cùng đẳng cấp thần thức mà không có hình chiếu bên trong, như thể một ngôi nhà có người bảo vệ, sẽ khó đột nhập vào hơn là một ngôi nhà trống.
Tiếp theo là, khi có hình chiếu bên trong không gian thần thức, thì có thể sử dụng được rất nhiều loại thuật pháp liên quan đến lãnh vực tinh thần.
Trong ký ức lão Bắc, chính lão đã mất rất nhiều năm để tách từ hình chiếu nguyên bản ban đầu, ra thêm một hình chiếu phụ thêm, chính là hình chiếu đã đoạt xá đứa bé có bổn căn 4 thuộc tính, mang theo ký ức của lão ta; lại được lão giúp đỡ mà gặp gỡ ngũ hành công pháp, cũng tu luyện thành công, trở thành Trúc Cơ 4 thuộc tính, nhưng đó đã là chuyện rất rất lâu về trước rồi.
Điểm Minh đặc biệt quan tâm, là trong quá trình lão Bắc phân tách hình chiếu, lão ta đã khám phá ra cách sử dụng hình chiếu này vô cùng kỳ diệu; kết hợp với thuật pháp ‘dịch dung hóa cốt’ mà lão do giết tu sĩ cướp được, mà sáng tạo ra một loại thuật pháp biến hóa nhân dạng vô cùng ảo diệu.
Cực kỳ khó có thể tin được.
Lúc này cậu nhờ hơn 600 điểm thần thức, mà thuận lợi tạo thành ‘bản ngã hình chiếu’, cũng rất tò mò thuật biến hóa nhân dạng trong ký ức lão Bắc, liền nhanh chóng bắt tay vào thử nghiệm.
Loại thuật pháp này kỳ ảo ở chỗ, nó không chỉ là biến hóa khuôn mặt hay xương cốt như một loại ảo thuật che mắt, mà nó biến hóa ra nhân dạng là thật sự.
Biến hóa này không phải từ bên ngoài vào, dụng năng lượng can thiệp vào xương cốt hay làn da, như một số loại dịch dung hóa cốt thuật cao cấp.
Mà nó biến hóa từ trong chính lãnh lực tinh thần của tu sĩ, khiến hoàn toàn trở thành một người khác, không thể bị phát hiện, vì theo một cách nào đó, có thể hiểu, biến hóa này là thật sự trở thành một người khác, chứ không phải là tạo ra một nhân dạng giả tạm.
Cốt yếu của loại thuật pháp khó tin này, nằm ở ‘bản ngã hình chiếu’.
Bản ngã hình chiếu chính là căn cứ vào nhân dạng của một người, bao gồm tất cả; không chỉ ngoại hình, mà thể nội, cùng đặc điểm riêng.. tất cả kết cấu tạo thành.
Cho nên bản ngã hình chiếu có liên hệ mật thiết với chính bản thân người đó.
Lão Bắc thiên tài đến nổi, tìm cách thay đổi ‘bản ngã hình chiếu’ thành một nhân dạng khác, từ đó mà tác động tương quan, khiến thể xác bên ngoài phải thay đổi theo, phải nói là tuyệt luân vô cùng.
Minh lúc này đang tập trung tinh thần, dựa theo ký ức lão Bắc, sử dụng loại thuật pháp biến hóa nhân thể này.
Chỉ thấy hình chiếu đang trong thần thức của Minh bỗng nhiên bắt đầu lay động, dần dần trở nên rung lắc mạnh hơn; cũng đồng thời làm cho phai mờ đi hình dáng và khuôn mặt của hình chiếu, trở nên giống như một dạng cái bóng, không có mặt mũi hay hình dạng gì cụ thể.
Tiếp theo Minh tập trung ý chí, vừa làm theo khẩu quyết, vừa nhớ đến hình ảnh một người; dụng sức quán tưởng, áp dần dần nhân dạng người nhớ được vào trong bóng ảnh hình chiếu.
Với thần thức siêu vượt, lại đã thành công một lần tạo ra bản ngã hình chiếu, cho nên cậu dễ dàng làm lại một lần nữa, hoàn toàn thuận lợi.
Chỉ trong thoáng chốc, hình chiếu trong không gian thần thức lại đang tái cấu tạo thành hình, qua cảm giác mình là không gian thần thức, không gian thần thức chính là mình; Minh dễ dàng ở một góc độ khác, xem xét hình chiếu của mình lúc này.
Cũng cùng lúc qua xem xét bằng thần thức, cậu thấy rõ có những chữ cổ văn sáng lên, bao phủ cả hình chiếu trong không gian thần thức; chỉ là nó không tạo thành từ năng lượng mà cậu biết, mà lại đến từ nguồn năng lượng không biết tên ở bên ngoài không gian tối đen của thần thức.
Nhưng mà có vẻ như thứ năng lượng bí ẩn này không đủ làm cho nó sáng lên, Minh nhớ trong ký ức lão Bắc, lão phải tốn rất rất nhiều năng để tích tụ dần dần nguồn năng lượng kỳ lạ này, mới có thể hoàn thành thuật pháp biến hóa nhân dạng.
Bởi lẽ lão chỉ có linh lực, mà linh lực lại không thể vào trong không gian thần thức, nên chỉ có thể dùng cách tốn thời gian, tích tụ loại năng lượng kia.
Nhưng Minh thì khác, cậu có nguyên lực, cùng nguyên tố lực, hoàn toàn có thể sử dụng trong thần thức được.
Lúc này Minh không chần chừ, mà rót nguyên lực vào chữ cổ văn đang mờ mờ, có thể biến mất bất kỳ lúc nào, bao phủ quanh hình chiếu không rõ hình dạng.
Rất nhanh nguyên lực tiêu hao hết mà cũng chỉ có thể làm sáng lên một ít, cậu cũng không chậm mà thêm nguyên tố lực 4 màu thuộc tính vào.
Khi rót cùng lúc 4 loại nguyên tố lực, thì như đất khô gặp nước, chữ đồ hình cổ văn nhanh hấp thụ cả 4 loại nguyên tố lực.
Phải đến khi tiêu hao mỗi loại nguyên tố lực hơn một nửa, thì chữ cổ văn mới sáng lên hoàn toàn, cùng lúc nghe thông báo của Cấu Trúc.
< Rzzzzgggg >
[ Chúc mừng ký chủ thành công phát động kỹ năng chủ động ‘Biến Hóa Nhân Dạng’, chữ Cổ Văn ‘Biến Hóa Nhân Dạng’ đã được cập nhật vào trong ‘Sổ Nghiên Cứu Của Nhà Ngôn Ngữ’ ]
[ Ký chủ được cộng thêm 1 điểm vào quỹ tích, cũng đồng thời 1 điểm vào Sinh Mệnh, Thần Thức cùng Năng Lượng Cấu Trúc ]
Ánh sáng của cổ văn mới, tan đi.
Lúc này, trong không gian thần thức, ngay chỗ hình chiếu.
Một cậu thanh niên tóc ngắn, cắt sát, thân thể cường tráng, dáng cao dong dỏng, cả người mang theo dương quang sáng lạng, đang đứng ở nơi trung tâm.
Minh hài lòng quan sát cậu thanh niên kia, chính là hình chiếu của bản thân mình lúc này, mặc dù hình chiếu chỉ là bán trong suốt, không thể hiện rõ ràng thực thể chi tiết, nhưng cậu biết mình đã thành công.
Liền thoát ly ra ngoài lại.
Minh đứng lên, lúc này nhìn mọi thứ xung quanh không khác gì, nhưng mà hình như độ cao có chút không đúng, dường như tầm mắt cậu lúc này đã cao hơn trước một khoảng, hệt như cảm giác lúc cậu cao lên do luyện thể vậy.
Minh nhận ra điểm này, liền vui mừng, đi tới chỗ tấm gương.
Vừa soi vào, đúng là hình ảnh người thanh niên trong không gian thần thức, Minh thử cười một cái, nụ cười mang theo vẻ ngây ngốc, nhưng lại thêm phần thật thà.
Hình ảnh phản chiếu trong gương lập tức nở nụ cười, lúc này hoàn toàn không thể phân biệt được thật giả thế nào, Minh dẫu nhìn bằng âm dương nhãn hay quan sát bằng thần thức, cũng không thấy gì bất thường.
Như thể đây chính là Nhật, mà không phải là Minh vậy.
Kỳ diệu vô cùng.
Đúng vậy, Minh vừa mới biến hóa ra chính là Nhật, nhìn gương mặt Nhật đang nhìn mình trong gương, Minh có chút cảm giác kỳ quái.
Như kiểu, mình nhìn vào mình nhưng lại không phải là mình, nhưng thật ra cũng chính là mình, rất khó diễn tả.
Nhưng vấn đề là Minh không quen cảm giác này một chút nào, cậu cũng không thoải mái khi biến hóa thành ai khác, dẫu là người thân quen của mình.
Nên rất nhanh, cậu nhắm mắt lại, vào trong không gian thần thức, xóa bỏ hình chiếu của Nhật, một lần nữa, đúc lại bản ngã hình chiếu của bản thân.
Một lúc sau, mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của mình trong gương, cậu mới cảm thấy thoải mái trở lại.
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ