Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 152: – Kế Hoạch Của Minh.




.

Mãi đến khi cậu từ trong cổng không gian cuối cùng đi ra, ánh mắt mừng rỡ của Trọng Sơn và lão Bắc lại mang hai sắc thái khác nhau hoàn toàn, người thanh niên cơ bắp là vui mừng cho cậu thật sự, còn lão Bắc dường như có mang thêm nhiều phần toan tính; ít nhất là cảm nhận của cậu như vậy.

Mà Minh lại tin vào trực giác của mình.

Dấu hiệu rõ ràng nhất là khi trở về căn cứ ở thành phố H., lúc trước khi rời đi, lão Bắc đã quay qua nhìn cậu, một cảm giác rờn rợn sống lưng nhanh chóng trờ tới, mà cậu nhanh xem phần ‘mối quan hệ’ của mình và lão, đã thấy biến đổi thành ‘Quyết Chiếm Cho Bằng Được’.

Đã làm cậu nơm nớp lo lắng không thôi, đặc biệt là khi ngồi trên xe hơi, vừa ra khỏi căn cứ một khoảng; một thứ linh cảm lạ lùng trờ tới, giống như trong cổng không gian, rõ ràng có người đang theo cậu.

Minh liền hiểu lão Bắc đã quyết định ra tay, kết hợp với thái độ ‘đuổi khách’ dứt khoát không cho cậu có cơ hội tắm rửa thay đồ, của người thanh niên cơ bắp, làm cậu cảm giác, có một cái bẫy giăng sẵn, mà cậu chính là một con mồi ngon, béo bở.

Từ lúc có cảm giác nguy hiểm đó, Minh đã động não suy nghĩ liên tục, xem làm cách nào để thoát thân an toàn trong trường hợp này; bỗng linh cảm lóe lên, cậu lập tức nghĩ đến một kế sách.

Cho nên mới nhờ Tiến, người thanh niên áo đen chở cậu đến một khu chợ, để mua trái cây, hoa và nhang, để cho kế hoạch của cậu được trơn tru, không gây ra sự nghi ngờ nào.

Nhân cơ hội lúc người thanh niên kia mở cửa xe cho cậu, Minh đã đổ tung những thứ đồ hỗn độn tùm lum trong túi không gian ra, vờ như tìm đồ, khiến anh ta phải đóng cửa lại, vì phép lịch sự, đứng ở một bên chờ.

Minh thừa dịp, cũng đã dùng chức năng Thu Thập hấp thu khối nội hạch của con vượn Trúc Cơ cấp 3 kia vào người.

Ngay lập tức làm đầy cây tích lũy, vốn trước đó 95%; còn dư thêm ra 225 điểm cộng vào quỹ tích.

Lúc này Cấu Trúc đã hoàn toàn dung nhập vào cậu, cũng phát sinh ra cơ chế tính điểm mới, chỉ là cậu không có thời gian xem xét, tạm bỏ qua một bên, khi có thời gian thuận tiện sẽ xem lại sau.

Điểm quan trọng là Minh đã có thể sử dụng Năng Lượng Cấu Trúc trực tiếp, cậu lúc này thêm ra nguồn năng lượng, để bản thân có thể sử dụng; cũng đồng nghĩa với việc có thể sử dụng nhiều cổ văn hơn, và thời gian sử dụng lâu hơn trước nhiều.



Trước khi cậu quyết định hấp thu nội hạch, trong chặng đường trên xe, cậu đã hỏi Cấu Trúc rằng để tiêu diệt được lão Bắc thì liệu thanh phi kiếm thêm vào nguồn năng lượng Cấu Trúc có đủ không?

Cấu Trúc đã trả lời, cơ hội là 50/50, vì rõ ràng trên người lão Bắc không chỉ có tu vi Trúc Cơ tầng 7, mà có thể còn có những đồ vật bảo mệnh khác.

Cuối cùng Cấu Trúc đã gợi ý cho cậu một cách, có thể thực hiện diệt sát được lão Bắc, chỉ là cậu phải hy sinh một thứ.

Và Minh đã quyết định thực hiện, cho nên lúc ngay khi vừa dung nhập Cấu Trúc hoàn toàn có thể sử dụng nguồn năng lượng của Cấu Trúc. Minh đã phong ấn năng lượng Cấu Trúc vào trong phi kiếm ở trong thanh kiếm gỗ, một cách tối đa nhất mà thanh phi kiếm có thể chịu tải được.

Rất nhanh liền hoàn thành xong, cậu mới đi ra ngoài, cũng vờ mượn tiền của người thanh niên để mua đồ, dùng lý do nói rằng nãy giờ mình kiểm tra, phát hiện đã quên mang tiền.

Anh ta không nghi ngờ gì, cũng vô cùng nhiệt tình giúp Minh mua đồ cúng, lại cũng giải thích và dẫn cậu đi xem những gian hàng của tu sĩ bên trong trung tâm chợ.

Minh cũng tò mò đi xem một vòng, cũng thể hiện một cách tự nhiên, không làm người theo dõi cậu có nghi ngờ gì, vì rõ ràng cảm giác có người quan sát mình vẫn không mất đi.

Sau một hồi cậu cũng rời đi cùng người thanh niên, nhờ anh ta chở đến miếu Thổ Công, mà không phải về nhà, vì Thổ Công chính là cứu cánh duy nhất của cậu lúc này.

Kế hoạch của cậu chính là nhờ vào sự trợ giúp của Thổ Công để phản công ‘kẻ theo dõi’ cậu.

Khi Minh thắp nhang đưa lên đầu cầu nguyện, chính là đang giao lưu thần thức cùng Thổ Công; ông dường như cũng nhận ra người theo đuôi cậu, cũng báo cho cậu hay, cùng nói rằng yên tâm nói chuyện cùng thần thức với ông, ông đã che đậy không làm người kia phát hiện.

Minh chỉ xin Thổ Công phối hợp với mình, khi cậu ra dấu hiệu, thì nhờ Thổ Công giữ người kia lại, mọi việc còn lại cậu đã có cách đối phó.

Và mọi việc tiếp theo sau đó, diễn tiến y hệt cậu dự liệu.



Lão Bắc xuất hiện sau khi phong ấn toàn bộ khu vực lại, cũng vô cùng tự mãn không coi cậu là một thành phần nguy hiểm, mà lại huyên thuyên ‘tự sướng’ với khả năng của mình trong tương lai; làm cho Minh nắm được cơ hội, ra dấu với Thổ Công.

Thổ Công ngay lập tức ra tay, định thân lão Bắc lại.

Mà cũng thông qua lời van xin của lão, cậu mới biết, ra là Thổ Công tu vi đã Kim Đan, chứ không hề như cậu suy đoán, khả năng là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng làm Minh vô cùng bất ngờ.

Mọi việc sau đó diễn ra vô cùng thuận lợi, Minh theo lời Cấu Trúc, hy sinh phá vỡ đồ vật quyền năng là thanh kiếm gỗ, để làm tăng mức độ phá hoại của vụ nổ lên cấp số nhân, thành công diệt sát ngay lập tức lão Bắc.

Chỉ là lúc thanh kiếm gỗ tan vỡ, cậu có nỗi khổ trong lòng, không biết sau này phải giải thích với ông lão Phương thế nào? Vì dẫu gì đây cũng là di vật của thầy ông lão để lại.

Điều này cũng làm cậu băn khoăn lúc quyết định, nhưng mà đây là cách khả dĩ duy nhất có thể thật sự hiệu nghiệm, cậu chẳng còn phương án nào khác nữa cả..

Ngay khi vụ nổ thành hình, vì sợ làm hư hại túi không gian, mà cậu cũng đã sử dụng được Túi Đồ của Cấu Trúc, nên nhanh chóng cất hết đồ quan trọng trên người vào trong Túi Đồ của Cấu Trúc.

Ngay khi vừa chuẩn bị dùng năng lượng còn lại để tạo ra ‘phong ấn không gian’ bao lấy vụ nổ, để bảo vệ xung quanh, thì ai dè đâu Thổ Công đã ra tay trước.

Dễ dàng với sức mạnh Kim Đan của mình, mà Minh suy đoán không thể nào là Kim Đan sơ kỳ được, đã phong ấn lại không gian xung quanh lão Bắc; ngăn chặn vụ nổ lan rộng ra, phá hoại toàn bộ khu vực.

Chỉ có biến hóa tiếp theo là không nằm trong suy tính của cậu, chính là lão Bắc sau khi chết với sự không cam lòng, cùng với sự bám níu của bản thân, mà ngay lập tức sinh ra chấp niệm, cũng làm Minh phải phản ứng ngay tức thì, vẽ cổ văn Tịnh Hóa bao phủ lại tịnh hóa nó.

Ai ngờ đâu, chấp niệm của lão Bắc lớn đến nỗi, hấp thụ nguồn năng lượng tàn dư của lão tán ra môi trường bên ngoài, biến thành chấp niệm tiến hóa, cũng thừa hưởng toàn bộ sức mạnh, trí nhớ cùng sự xảo quyệt của lão.

May mắn thay, cậu còn có năng lượng Cấu Trúc vô cùng nhiều, sau khi hấp thu nội hạch của thuộc tính thú Trúc Cơ cấp 3, mới thuận lợi mà tịnh hóa chấp niệm tiến hóa, cũng quay trở lại nắm tình hình trong tay.



Cũng phải nói thêm là, sau khi dụng kỹ năng thu thập, thì Cấu Trúc cũng cập nhật cổ văn Thu Thập vào ‘Sổ nghiên cứu của Nhà Ngôn Ngữ’, nhưng trái với những chữ trước, lần này cậu không có điểm cộng vào quỹ tích; cũng làm cậu tò mò, suy đoán hẳn đây là kỹ năng cố định của Cấu Trúc, nên cậu không được cộng thêm điểm.

Hồi ức của Minh kết thúc, cũng là lúc cậu hoàn toàn không thể cầm cự nổi nữa, bất tỉnh ngay lập tức, té xuống đất.

Trước khi ngất đi, còn kịp nghe tiếng Thổ Công truyền âm, nội dung làm cậu an tâm.

Khoảnh khắc tiếp theo, liền mất đi ý thức, rơi vào ngủ sâu hoàn toàn.

Rất nhanh được Thổ Công dụng linh lực đỡ lấy, nhẹ nhàng giúp cậu trôi nổi trên không trung.

Ngay lúc này.

Thổ Công ra tay phá tan lớp phong ấn cùng kết giới của lão Bắc tạo ra từ đầu, dễ như phá vỡ một bong bóng xà phòng vậy.

Không gian nhanh chóng trở lại bình thường, chỉ là với năng lực của Thổ Công, ông dễ dàng làm cho phàm nhân không ai trông thấy Minh đang lơ lửng giữa hư không cả.

Bỗng dưng ông nói vào khoảng không trống rỗng, tiếng không lớn, nhưng nghe rõ ràng và đanh thép, cũng thu lại thái độ hòa ái mọi khi của ông khi nói chuyện với Minh.

“Đến rồi thì xuất hiện đi, chẳng lẽ để ta ra tay ‘mời’ từng người sao?”

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ